Xa nhau về khoảng cách cũng là một loại li biệt .
Nhưng Khoảng cách về địa lí dù lớn vẫn có thể thu nhỏ lại ....
Còn ranh giới giữa sự sống và cái chết lại là một loại li biệt vĩnh viễn.
liệu họ có vượt qua. ....
********
Rời công ty Hoàng Nam lái xe một mạch tới nhà Oanh Mai . Nhưng trước cửa nhà cô có ghi dòng chữ .
" con rể cũ cấm vào "
Đọc xong dòng chữ đó anh chỉ có thể cười khổ ....
Bà mẹ vợ của anh thật kì lạ ,nhưng cũng thật tuyệt vời ...
Anh biết rằng chính mình lúc này không có khả năng vào trong .
Nhưng anh có thể gọi cô ra ngoài ngoài nói chuyện.
-......
-.... tút ....tút.....
Tuy nhiên từ đầu tới cuối cô vẫn bảo trì máy bận .
Anh biết rằng để cô tha thứ ình là rất khó .nhưng chính mình vẫn thủy chung mai phục đợi chờ cô.....
......
1 ngày .....
2 ngày....
3 ngày.....
Cô không hề bước chân ra khỏi cửa ...
Chỉ có mẹ vợ anh thường xuyên ra vào .
Dù cố gắng cách mấy để tìm sơ hở ...
Nhưng hoàng nam vẫn không tìm thấy cách để vào nhà .
Cuối cùng anh chỉ có thể trưc tiếp cầu xin mẹ vợ .
Sau 3 tiếng đợi chờ. Như thường lệ bà Hoa xuất hiện.
Nhanh như cắt anh vội lao đến chắn trước cửa xe.
- mẹ , con có chuyện muốn nói .
Bà hoa liếc nhìn hoàng nam, rồi nói một câu mỉa mai.
- anh rể cũ tới tìm tôi có việc gì khoing.
Vì là người có lỗi nên dẫu biết bà hoa đang cố tình mỉa mau mình Hoàng Nam vẫn ngoan ngoãn duy trì bộ dáng hối lỗi
- mẹ, mẹ cho con gặp mai dc không ?.
Con có chuyện cần nói với cô ấy .
- xin lỗi ,nhưng anh chưa thành ý oắm thì phải . Tôi chưa thấy ai tới xin lỗi vợ mà ngồi trong xe bật điều hòa , chờ đợi như đi nghỉ dưỡng giống anh .
Bà hoa tiếp tục không buông tha....
- con....
- anh ..... anh làm sao , muốn xin lỗi thì thành ý một chút , ít nhất cũng là phơi nắng một buổi cho bớt cao ngạo đi.
Khi nào nhìn anh đủ thành ý tôi sẽ nói chuyện với anh.
....
Nói rồi bà Hoa quay lưng bước vào xe .
Sau ngày hôm đó.
Cứ đến buổi trưa. Người ra lại nhìn thấy một chàng trai cao lớn đứng phơi nắng dưới cổng biệt thự nhà oanh Mai.
Anh hồn nhiên đứng phơi nắng ,để rồi phía trên kia ba người phụ nữ đa mưu đã ghi lại từng hình ảnh thú vị của anh .
Vì là trai phố ,lại sở hữu làn da trắng mịn ,nên sau vài ngày phơi nắng .Hoàng nam đã có ình nước da bánh mật mà bao chàng trai mơ ước.
*&&&*******
Trên ban công sau tấm rèm , ba người phụ nữ ,một lớn 2 bé ngồi bàn quân sự ngắm nhìn trai đẹp .
- mẹ , anh ấy phơi như vậy liệu có đổ bệnh không ? Hay thôi đi mẹ...
Đó là giọng nói của oanh mai.
- con đừng có mềm lòng như vậy . Hừ , mẹ thấy còn chưa đủ đâu. Phải không nhi.
Nói rồi bà quay sang nhìn Nhi 2 người nở nụ cười.
- vâng ,cháu thấy còn chưa đủ đâu bác , à nghe nói đêm nay sẽ có mưa lớn .... hay là......
Và một chủ ý nữa được đưa ra.....
Buổi tối, sau khi ăn cơm, Hoàng Nam tiếp tục đứng bedn dưới nhà chờ cô....
Nhưng rồi cơn mưa dần kéo đến . Khi anh định vào xe quay về thì chuông điện thoại vang lên....
Đó là tin nhắn ...người gửi là oanh mai .
"Em rất thích ai đó đợi em dưới cơn mưa. "
Đọc xong tin nhắn anh nghĩ rằng oanh mai chịu nhắn tin cho anh tức là đã cho anh cơ hội. Bởi thế liền đứng đó đến khi cơn mưa ập đến.
Và chính anh bị ướt sũng. Mà cô vẫn không hề xuất hiện.
Tuy nhiên abh tin rằng ở đâu đó cô vẫn theo dõi anh , sẽ vì anh kiên trì mà tha thứ cho anh
Trong khi đó trên kia , anh mai đang đau khổ nhìn chiếc điện thoại trên tay Nhi và Mẹ mình......
*******★*****
15' sau ....
Hoàng Nam đã ướt sũng , nhưng vẫn không ai đoái hoài đến anh.......
....
Cuối cùng cánh cửa hé mở Oanh Mai cầm một chiếc ô bước đến cạnh anh. Nhưng ,họ chỉ nhìn nhau....
Họ njinf nhau rất lâu......
....rất lâu...
Cho đến khi .. hoàng nam lên tiếng.
- anh xin lỗi ....tha lỗi cho anh nhé .....
-..... *im lặng *
- anh hứa lần sau sẽ tuyệt đối tin tưởng vợ yêu , không nghe lời người ngoài nữa...
Hoàng Nam giơ tay thề thốt .
- còn lần sau sao....
Oanh mai nghe tới đây giả bộ quay ngươi đi. Nhưng khóe mỗi ẩn hiện ý cười .
- anh xin lỗi mà
...
Như sợ vụt mất một thứ gì đó ,Hoàng Nam vội vã kéo cô ôm vào lòng mặc cho chính anh đang ướt sũng mà thấm nước sang cơ thể cô.
- xin lỗi vợ mà .......
Anh thì thầm vào tai cô.
- vậy anh không được giấu em chuyện gì nữa, càng không được liên quan đến cô Mai Nga kia .... nếu không e sẽ dời xa anh ....mãi mãi....
Cô nũng nịu trong vòng tay anh .
- anh hứa .....
Đó là lời hứa của Hoàng Nam......
Một cơn giông bão vừa đi qua cuốn theo những âm u nóng nực của tiết trời mùa hè....
Một cơn mưa cũng đã đi qua ,cuốn theo cả những hiểu lầm, đau thương của lòng người ..
******★****************************
Sáng hôm sau dù bị cảm cúm do phơi mưa phơi nắng nhiều ngày ,nhưng Hoàng Nam vẫn vui vẻ đến công ty ,giải quyết công việc còn tồn đọng của
Mình .
Nhưng khi vừa bước chân tới công ty anh đã nhận được một gói chuyển phát nhanh .......
...
Bên trong lại là một bức thư .
Nhưng lần này nội dung thư lại là một điều anh lo sợ ...
Hoàng nam , gửi mày bức thư này để mày biết rằng , vợ mày và cả gia đình cô ta đang trong tay tao...
Mày ngạc nhiên lắm đúng không...
Cũng phải thôi....đêm qua còn ôm vợ mình trong mưa kia mà ....thật lãng mạn ....haha....
Muốn cứu vợ mày không ? Hoàng nam?
Nếu muốn thì tới đây đi .... tao đang đợi mày đấy .
Địa chỉ : xx- đường Xx ....
Nhớ đến một mình , còn nếu không cứ chờ nhặt xác vợ mày đi ....
Đừng nghĩ qua mặt được tao. ..cũng đừng nên mang tính mạng vợ yêu của mày ra đùa .. .
Hẹn gặp lại...
Kí tên: kẻ vô danh
Gập lại bức thư, máu nóng sôi sục trong cơ thể hoàng nam nhưng anh chưa mất lí trí . Anh vội gọi quân vào phân phó....
- cậu đem theo con chíp này tới đồn công an.
Nói họ có người đang gặp nguy hiểm, và trên con chip có gắn thiết bị định vij....
Nó sẽ xác định vị trí của tôi...
Nói họ xuất phát ngay lập tức tới địa điểm này...
Tôi đi đây..
- Nam.....
Quân cố gọi theo để hỏi rõ mọi chuyện nhưng đôi chân hoàng nam lúc này không thể chờ đợi nữa rồi , anh thực sự rất lo lắng cho cô.
***********
Lái xe đến địa điểm ,đã có người chờ sẵn,anh ở đó ....
Đi qua 2 bãi cây dại tới một căn nhà nhỏ .....
Sống ở thành phố suốt hơn 20 năm nhưng anh chưa từng biết đén gần đó có một nơi hoang sơ đến vậy.
Bước vào trong căn nhà anh mau chóng nhìn thấy một người đàn ông cao lớn quay lưng về phía anh.
Thấy anh bước đến hắn liền lên tiếng.
- cuối cùng mày cũng tới.
- mày là ai , Hoàng nam không những không trả lời mà anh còn muốn hỏi rõ về người đàn ông này.
- haha , tao là ai à , .....có nói chắc mày cũng không biết tao là ai đâu , .. .. cần gì phải hỏi ....
Tên bắt cóc trả lời một cách nhàm chán .
- được , nếu tao đã không biết mày là ai , vậy tại sao mày lại bắt gia đình vợ tao tới đây . Họ có liên quan gì đến mày chứ .. tại sao lại làm vậy. .....
Hoàng nam không muốn đôi có nhiều anh, đi thẳng vào vấn đề chính .
Tuy nhiên, tên bắt cóc không trả lời anh ngay .....
Hắn im lặng, một sự im lặng đáng sợ ....
Rồi quay lại nhìn anh ....
Phía sau tấm mặt nạ là một đôi mắt sâu hun hút sắc lạnh , Nó khiến người ta cảm thấy sợ hãi .
Hắn từng bước tiến lại gần anh ....
Rồi khóe môi khẽ rít lên như là tức giận.
- không liên quan sao,
Vợ anh , cô ta đã giết con trai tôi....
Còn mẹ cô ta đã hại người tôi yêu phải vào tù ...
Anh thấy đó là không liên quan sao...
Dường như Hoàng Nam chowtn hiểu ra một điều gì đó. Anh quay sang nhìn người đàn ông kia .
- anh, chính là người nói chuyện với nai nga trong đoạn ghi âm. ...
Anh chính là cga của đứa bé trong bụng cô ấy.
Nghe anh nói người đàn ông nhìn anh cười như điên dại rồi nhả ra từng chữ.....
- đúng vậy,.. . .là tôi ....
Tất cả đều bắt đầu từ anh....
Nếu không phải tại anh ,mai nga cũng không dời bỏ tôi, để rồi chúng tôi phải lén lút qua lại như tình nhân trong suốt quãng thời gian đó .... ...
5 năm. .. anh có biết 5 năm qua tôi đã yêu cô ấy , từng ngày từng giờ ....nhưng chỉ vì anh mà cô ấy bất chấp tất cả ...rời xa tôi...
Và vì yêu cô ấy mà tôi chấp nhận làm tất cả mọi việc cô ấy nhờ. ..để rồi hiện tại....
Hoàng nam lắng nghe ,tất cả , anh đã hiểu mọi chuyện ....
Nhưng hiện tại điều mà anh lo lắng là oanh mai ở đâu.. .
- tôi hiểu tình cảm anh dành ai nga .nhưng mọi thứ không phải như anh nghĩ...
- im lặng .
Tôi không gọi anh đến đây để thuyết giảng .
Tên cầm đầu bỗng thay đổi thái độ với anh .
Hắn quay sang tên đàn em bên cạnh.
- đưa cô ta tới đây....
***★
5' sau oanh mai được đưa tới ...trong tình trạng bất tỉnh .
- oanh mai...
Hoàng nam lao tới phía cô nhưng bị cản lại.
- đau lòng sao. Tao muốn mày hiểu cảm giác nhìn thấy người con gái mày yêu đang ở rất gần à lại không thể có được là như thế nào.
Bây giờ tao ày 2 sự lựa chọn .
Một là mày nhập bọn với tao, cho cô ta thấy mày chỉ là một thằng đểu cáng .
Hai là tao sẽ cho đàn em của tao lần lượt làm nhục cô ta trước mặt mày.....
Mày nên lựa chọn chính xác một chút nếu không.......haha...
---------
- mày , thằng khốn.
Hoàng nam muốn đấm vào nặt gã đàn ông kia ,nhưng chính anh lại nhận một cú đá vào bụng.
- nhanh lên đi tao không kiên nhẫn đâu.
Nói rồi hắn cho người tiến tới cởi cúc áo của cô...
- dừng tay , không được động vào người cô ấy ... tao sẽ làm như chúng mày nói ....
Chứng kiến cảnh những tên đê tiện kia chạm vào người oanh mai.hoàng nam không thể chịu đựng được.
Anh chỉ cần cầm cự một lát nữa thôi , họ sẽ đến, quân và m n sẽ đến.
Nghĩ vậy nên anh đồng ý với điều kiện của chúng .
Và một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt oanh mai khiến cô tư từ tỉnh dậy .
Nhìn thấy trước mắt mình là hoàng vam ,cô vội vui mừng.
- nam, anh đến cứu em đúng không...
- nam....
Cô cố gọi tên anh thật to ,vì dù cố gắng gọi nhưng anh vẫn không trả lời.
- nam, anh sao vậy.
.....
Hoàng nam quay người lại nhìn cô lạnh lùng.
- vợ à ,xin lỗi , nhưng cô gọi tôi cũng vô dụng thôi, bây giờ tôi đã là người của đại ca rồi .
Oanh mai như không tin vào mắt ,vào tai mình nữa tại sao anh.....
- không ,anh không phải Nam....
Nam của tôi đâu, các người đã làm gì anh ấy rồi...
- cô thôi ảo tưởng đi mai, tôi chính là hoàng nam....nhưng cô nghĩ tôi còn có thể cứu cô sau khi cô hành hạ tôi bắt tôi phơi nắng phơi mưa cả tuần qua sao.....
Từng câu nói của hoàng nam như từng vết dao cứa sâu vào trái tim nhỏ bé của cô...
- không thể nào...không phải....
Oanh mai ra sức lắc đầu và rồi cô lịm đi trong đau khổ.
Ngay giây phút đó trái tim hoàng nam cũng như muốn vỡ tung ra .
Anh lao đến phía tên cầm đầu
- mày hài lòng chưa ,thằng khốn
Bao nhiêu tức tối trong anh không thể tiếp tục kìm nén , anh như con hổ điên đau đớn nhìn cô ngất lịm đi yếu ớt . ......
Và.
Tiếng còi công an đang tới gần.
Bọn bắt cóc tán loạn ,tên cầm đầu đẩy mạnh anh ra rồi.định bỏ trốn.....
Nhưng không kịp ....tất cả đều đã bị bao vây.
Mọi chuyện đã ổn thỏa tên cầm đầu đã bị bắt .
Nhưng .phía sau chiếc bao tải cạnh chỗ oanh mai nằm có một người đang nấp ....
Do quá chú ý tới tên cầm đầu bên bỏ quên mất hắn .
Ngay khi Nam quay sang đỡ mai thì nhìn thấy một tên áo đen đang chĩa súng về phía oanh mai .theo phản xạ anh lao tới cầm tay hắn đẩy khẩu súng khỏi tay hắn ra nhưng
. ...........
- .......
..............
Không kịp.....
Viên đạn hướng oanh mai .......đi tới....
Và một âm thanh vang lên ,chyện gì đến rồi cũng đến.
...........................- Oanh Mai......
Hoàng Nam hét lên trong đau đớn..
..........
**************
Chút ý thức cuối cùng của oanh mai mất đi........
Yêu.....
Hay hận....
Có lẽ cô sẽ không còn cảm nhận được nữa. ....
**********end********
Câu truyện đã kết thúc phần một ở đây .....
Các bạn có thể hiểu theo mong muốn của chính mình ...về cái kết cuối cùng ....
Ghi chú : phần ngoại truyện sẽ ra sau một khoảng thời gian nữa .
Và cùng thời điểm đó nếu các bạn có nguyện vọng mình sẽ viết thêm 1 câu chuyện về một cặp đôi khác trong chuyện ..... nữ chính là Nhi ....và nam chính là ......* bí mật *
Cuối cùng mình xin gửi lời cảm ơn đến tất cả m.n vì đã ủng hộ mình trong suốt thời gian qua . Love (