Vợ Mới Cầm Cương: Tổng Tài, Dốc Lòng Yêu!

"Ba? “ Cận Kỳ Ngôn ngẩn ra.

Ánh mắt anh sắc bén nhìn hai đứa nhỏ dưới chân.

Là một cặp sinh đôi trai gái, vì hai đứa nhỏ đều đeo kính nên anh không thể thấy rõ mặt của chúng. Chỉ có thể thấy được từ mũi trở xuống, nhưng Cận Kỳ Ngôn có thể cảm nhận được hai đứa nhỏ này rất đáng yêu. Nhưng mà đột nhiên bị hai đứa nhỏ ôm cứng chân lại còn nhận lầm thành ba chúng, anh có chút không vui, hàng lông mày hơi nhăn lại.

Nãy giờ theo đuôi hai đứa nhỏ, Ôn Lương Dụ cũng thấy được cảnh Cận Kỳ Ngôn hóa giải nguy hiểm, thật ra thì, anh ta cũng không hề thấy lo lắng gì, anh ta tin Cận Kỳ Ngôn có thể giải quyết mọi chuyện.

Nhưng mà thật lạ, sao tự nhiên hai đứa nhỏ đáng yêu kia lại chạy đến ôm chân Kỳ Ngôn?

Còn gọi anh ấy là ‘Ba’?

Chuyện quái gì thế này?

Theo phản xạ, ánh mắt Ôn Lương Dụ đang nhìn chằm chằm vào hai chiếc vali nhỏ một màu xanh lá cây, một màu hồng đang để trên mặt đất, đột nhiên anh ta lại nghe có người đang gọi tên mình.

Lập tức, Ôn Lương Dụ không nhìn hai đứa nhỏ đáng yêu nữa mà chạy ngay đến chỗ người đang gọi mình.

Không chỉ mình Ôn Lương Dụ muốn nhìn hai đứa nhỏ đáng yêu này mà cả Hạ Hương Trừng cũng muốn nhìn.

Hai đứa nhỏ thật sự rất giống!

Hạ Hương Trừng đi tới gần, đang muốn khom người nhặt vali cho hai đứa nhỏ, thì đột nhiên có một người phụ nữ đến trước cô ta một bước cầm lấy hai chiếc vali nhỏ.

"Xuyên Xuyên, Duyệt Duyệt, chúng ta phải đi rồi, mẹ đang chờ hai đứa ở McDonald"s đấy."

Nhìn hai vali nhỏ trong tay người phụ nữ đó Hạ Hương Trừng không dám nhìn, cô ta đứng bất động sợ hãi.

Cận Kỳ Ngôn chưa hề lập gia đình, cô ta cũng không hề nghe được tin tức là anh ấy có bạn gái, vậy nên anh ấy không thể nào lại có hai đứa con được?

Hơn nữa,trong năm năm này, anh ấy nổi tiếng là không gần phụ nữ, bây giờ sao lại có người phụ nữ nào lại có thể mang thai con của anh ấy chứ?

Đây là một cặp sinh đôi, khoảng chừng 4 tuổi, chúng có quan hệ gì với Cận Kỳ Ngôn sao?

Bởi vì đeo kính che hơn nửa gương mặt, Hạ Hương Trừng không thể nhìn rõ mặt hai đứa nhỏ, cô ta cũng không nhìn ra đứa trẻ này giống ai!

"Dì, để tôi cầm giúp vali cho, dì ôm hai đứa nhỏ sợ không tiện."

"Cảm ơn, không cần!"

Cận Kỳ Ngôn muốn rút hai chân ra, nhưng anh lại không động đậy sợ nhỡ mình rút hai chân ra hai đứa nhỏ sẽ ngã, nên anh cũng không dám dùng sức.

Hai cái đầu nhỏ ngẩng lên, ánh mắt to tròn nhìn chằm chằm vào Cận Kỳ Ngôn.

Hai cái môi nhỏ nhắn trề ra, đôi mắt to tròn dưới mắt kính thể hiện sự thất vọng. 

"Chú thật sự không phải ba sao?” Cậu bé đáng thương hỏi.

"Chú không phải là ba các cháu, chú còn chưa kết hôn. Mẹ các cháu tên gì? sao lại gọi chú là ba?"

"Mẹ nói, không được nói chuyện với người lạ." Không hẹn mà nói, hai đứa nhỏ đồng thanh nói.

Sau đó lập tức, cùng buông lỏng tay, lại nhận lấy vali cùng nhau kéo đi.

Người phụ nữ kia khẽ khom người chào Cận Kỳ Ngôn sau đó đi theo sau hai đứa nhỏ.

...

Sau khi hai đứa nhỏ đi, mọi người đều ngỡ ngàng ngay cả Cận Kỳ Ngôn cũng có một chút bối rối, nhưng mà anh cũng không để chuyện này trong lòng.

Anh không thể có con được, trong trí nhớ Cận Kỳ Ngôn chưa từng động tới người phụ nữ nào hết.

Đến tận bây giờ, anh vẫn đang chờ Tiêu Mạch Nhiên quay về.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui