Giọng nói của Vân Thuỷ Dạng có chút lạnh nhạt, Hạ Hương Trừng không để ý.
Cô ta vẫn luôn hi vọng cô không nên quay lại, những lời cô ta nói đều là lời khách sáo mà thôi.
"Thật sự là cậu, quá tốt rồi! Thuỷ Thuỷ, mấy năm nay mình rất nhớ cậu, mình vô cùng lo lắng cho cậu, mình cho là sẽ không còn được gặp lại cậu nữa. Đã lâu không gặp, mình có rất nhiều điều muốn nói với cậu, lát nữa chúng ta cùng nhau ăn cơm được không?"
"Được, chúng ta cùng nhau ăn cơm. Hương Trừng, mình cũng rất muốn gặp cậu."
Ba đã mất, ở Thượng Hải, Hạ Hương Trừng cũng được coi như là người thân duy nhất của cô.
Không biết vì sao, nhưng cô không vẫn dám hoàn toàn tin tưởng cô ta.
Cho nên, cô đi Mỹ, không hề liên hệ với Hạ Hương Trừng, bởi vì cô sợ Âu Lập Dương và Lam Tâm Lạc tìm tới cô, cô còn càng sợ bị người khác phát hiện cô có một cặp song sinh trong bụng.
Chuyện bây giờ còn chưa biết rõ ràng thế nào, cô không muốn hai đứa trẻ lộ ra ngoài ánh sáng, cô không thể để cho bọn nhỏ bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió được!
"Thuỷ Thuỷ, nhìn thấy cậu sống tốt, mình cũng yên tâm. Cậu vừa đi làm khẳng định có rất nhiều chuyện phải xử lý, mình không quấy rầy cậu nữa, mình làm việc trước, buổi trưa gặp lại."
"Được, chúng ta gặp mặt rồi trò chuyện tiếp, bye bye!"
Cúp điện thoại, lập tức, nụ cười trên mặt Hạ Hương Trừng biến mất, một chút cảm xúc vui sướng cũng không có.
~~~~~~~~~~
Điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, Hạ Hương Trừng đi tới văn phòng Tổng giám đốc.
"Tổng giám đốc Cận, đây là danh sách quyên góp tôi đã chỉnh sửa, mời ngài xem qua. Trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, Tập đoàn Hoa Vũ đã quyên góp được hai trăm nghìn tiền từ thiện. Vì cảm ơn lòng hảo tâm của các đồng nghiệp, tôi định xin ra một món quà nhỏ để đáp lễ."
Ở trước mặt Cận Kỳ Ngôn, Hạ Hương Trừng che giấu tâm tình của mình, cô ta chỉ tỏ ra là một người phụ nữ lương thiện, dịu dàng và tài trí.
Cô ta ra sức phụ trách chuyện chuyện đáp lễ này, cô ta chính là muốn gây sự chú ý với Cận Kỳ Ngôn.
Cơ hội tốt này, cô ta tuyệt đối không thể bỏ lỡ, cô ta phải tận dụng thật tốt!
Cận Kỳ Ngôn nghe Hạ Hương Trừng báo cáo, anh cũng nhìn văn kiện cô ta đưa một chút.
"Quản lý Hạ làm rất tốt, chờ một chút đi cùng tôi tới phòng tài vụ chào hỏi một chút, để nhanh chóng chuẩn bị quà đáp lễ."
"Cảm ơn tổng giám đốc ủng hộ! Đúng lúc, tôi cùng quản lý nhân sự đi đến cục cảnh sát, đã gặp được sư phụ Lương, ông ấy nhờ chúng tôi thay ông ấy chuyển lời xin lỗi. Tôi và luật sư đã nói chuyện qua, tình huống của sư phụ Lương hiện giờ, cho dù là phán nhẹ cũng phải bị giam sáu tháng."
Cận Kỳ Ngôn khẽ nhíu mày: “Tình hình vợ ông ta thế nào?"
"Tôi đã liên lạc với bác sĩ của Lương phu nhân, bệnh tình của bà ấy không lạc quan lắm. Nếu như muốn phục hồi nhanh, tốt nhất là nên thay thận. Tổng giám đốc có quyên góp thêm một trăm nghìn, chỉ sợ cũng không đủ để chống đỡ tiền chữa trị đắt đỏ cho Lương phu nhân.
Tôi đã giúp Lương phu nhân xoay sở để giảm nhẹ đi phần nào, tiếp tục quyên tiền. Bởi vì không trả nổi khoản nợ, nhà của sư phụ Lương đã bị ngân hàng tịch thu, tôi đã sắp xếp chỗ ở mới cho người nhà ông ta. Trước mắt, con gái của ông ta đang ở bệnh viện với Lương phu nhân, có vệ sĩ bảo vệ."
"Để bác sĩ sắp xếp làm phẫu thuật cho Lương phu nhân, không đủ tiền thì cái này tôi có. Quản lý Hạ, trong khoảng thời gian này cô vất vả rồi."
Được Cận Kỳ Ngôn khen, Hạ Hương Trừng mừng thầm.
"Không khổ cực, là việc tôi nên làm, tôi cũng hi vọng sư phụ Lương và người nhà đều bình an! Tốt quá, một lát nữa chúng tôi sẽ liên hệ với bác sĩ của Lương phu nhân. Tổng giám đốc, buổi chiều tôi tới bệnh viện thăm Lương phu nhân, ngài có muốn đi cùng không?"