Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu

Edit: Hà Bạng

Đêm nay tại khách sạn Giả Nhật Kim Tước thuộc tập đoàn D.S vô cùng náo nhiệt, một bữa tiệc long trọng đang được cử hành - Tổng giám đốc tiền nhiệm của D.S Đỗ Văn Hiên cùng phu nhân Tống Ngọc Tinh kỉ niệm 30 năm ngày cưới.

Bên trong phòng tiệc đèn sáng rực rỡ, tường dát giấy vàng, sàn trải thảm đỏ, dàn nhạc giao hưởng chuyên nghiệp chơi nhạc, không một chỗ nào là không thể hiện sự sa hoa quyền quý. Đến tham dự buổi tiệc đều là những người có danh tiếng trên thương trường, hoặc là váy áo hàng hiệu hoặc là giày tây đi qua đi lại nhộn nhạo rộn ràng giữa đám người, trên tay cầm ly rượi, trên mặt cười xã giao.

Bên cạnh cột tròn trên tầng hai, một người đàn ông vóc người cao lớn đang nhíu mày, trên mặt lộ rõ sự không kiên nhẫn, anh cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay: “Còn bao lâu nữa thì kết thúc?”

Trán lão quản gia đứng ở bên cạnh nhỏ một giọt mồ hôi lạnh, thận trọng nhìn sắc mặt người đàn ông trẻ tuổi rồi đáp: “Thiếu gia, bây giờ mới vừa bắt đầu thôi!”

Nghe vậy, vẻ mặt người đàn ông dường như càng thêm không vui, anh cúi đầu, nhấp một ngụm trong ly cocktail màu lam thẫm, khuôn mặt lạnh lùng bấy giờ mới xuất hiện một chút thả lỏng. Anh chính là tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người đêm nay, là nhân vật truyền kỳ trong miệng mọi người, là người mà trong thương giới vốn có danh xưng “Diêm vương lãnh huyết” Đỗ Ngự Đình. Nghe đồn tài bắn súng của Đỗ Ngự Đình từ lúc 5 tuổi đã bách phát bách trúng, lúc 10 tuổi thì tự học hết chương trình bậc đại học, chưa từng đến trường một ngày nào, chỉ số thông minh không phải người bình thường có thể so sánh được. Năm đó lúc tiếp nhận D.S anh mới hơn 22, lại có thể thành công giúp D.S chuyển mình hơn nữa còn hoàn toàn tẩy trắng. 

Đời trước Tập đoàn D.S vốn là Bang Thiên Minh, là hắc bang số một số hai trên giang hồ, dưới sự dẫn dắt của Đỗ Ngự Đình không chỉ thành công chuyển thành xí nghiệp làm ăn, hơn nữa còn có xưởng chế tạo quân sự của riêng mình, có thể sản xuất và tiêu thụ vũ khí một cách hợp pháp, phạm vi liên quan tới rất nhiều người, thực lực không thể coi thường.

“Ôi, sao mãi không thấy Đỗ Ngự Đình?” Vẻ mặt thiên kim Tập đoàn nhà họ Lưu ai oán nhìn xung quanh, chỉ là nhìn mãi cũng không thấy được một chút bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi kia.

“Phải rồi, nghe nói anh ấy rất thích màu đỏ, nên tôi đã phải cố tình mặc bộ váy hiệu JF đắt tiền này tới.” Một cô gái mặc bộ lễ phục màu đỏ trên người, đã có chút nản lòng.

“Cứ thử tìm xem…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui