Vợ Ngốc Vô Cùng Ngọt Ngào


"Minh Tư Thành giống như một con ngựa hoang, tôi chỉ muốn thuần phục con ngựa hoang này thôi!" Janna ý vị thâm trường nói.
Benson không đồng ý cười một tiếng: "Con mắt của cô Janna cuối cùng cũng cao hơn rồi!" "Sao, tôi bỏ rơi Aubrey nên anh muốn bất bình thay người anh em của mình sao?" Janna không lạnh không nóng nói.
Benson nhìn Aubrey một cái rồi nói tiếp: "Aubrey theo đuổi cô mấy năm rồi! Cô đồng ý qua lại với cậu ta cũng chỉ là bố thí cho cậu ta thôi!" "Anh vẫn có thể nhìn thấu được." Janna khẽ nhếch miệng.
Benson nói tiếp: "Ngược lại tôi rất muốn nhìn một chút xem cô "thuần phục" con ngựa hoang Minh Tư Thành này như thế nào!"
Trước mắt Janna sáng một cái, không lên tiếng nữa.
Minh Tư Thành và Aubrey đánh trên võ đài gần bốn tiếng, cuối cùng Aubrey nằm trên mặt đất không đứng dậy nổi.
Trọng tài bắt đầu đếm ngược, Aubrey cố gắng chống người dậy, cuối cùng do thể lực chống đỡ hết nổi nên hoàn toàn nằm trên mặt đất.

Minh Tư Thành thắng, trọng tài giơ tay anh lên, xin tiếng hoan hô và tiếng vỗ tay của mọi người.
Lúc này Aubrey ngay cả muốn oán hận Minh Tư Thành cũng không được.

Sau khi xuống võ đài, Minh Tư Thành cầm quần áo và khăn tắm đi vào phòng tắm riêng để tắm rửa.
Anh đứng dưới vòi hoa sen, mặc cho những giọt nước cọ rửa cơ thể mình.
Đúng lúc anh đang thả lỏng hưởng thụ, sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng động, anh cảnh giác, cởi khăn tắm buộc ở thắt lưng, xoay người nhanh chóng ra tay, trực tiếp bóp cổ đối phương.
Trên người Janna chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, gặp phải sự tập kích đột ngột của anh nên bị làm cho khiếp sợ đến mức bộ ngực lớn cũng nhấp nhô.
Minh Tư Thành thấy là Janna nhưng cũng không có ý định muốn buông tay, ngược lại càng bóp chặt hơn: "Nếu không muốn chết thì cút xa một chút cho tôi!" "Anh sẽ không giết tôi!" Janna cực kỳ khó chịu nhưng bình tĩnh lạ thường nói.
Cô ta một tay nắm lấy cổ tay đang bóp cổ mình của Minh Tư Thành, một tay cởi áo choàng tắm trên người ra.
Janna khoe hết toàn bộ thân hình gần như hoàn hảo gợi cảm của mình, không giữ lại chút nào ra trước mặt Minh Tư Thành.
Nhưng Minh Tư Thành chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm khuôn mặt tinh xảo kia của Janna, ánh mắt chưa bao giờ rời đi, thậm chí bất vi sở động nói: "Đây chính là mục đích của cô sao? Muốn thuần phục tôi sao?"
Hành động trắng trợn này của Janna ngược lại bộc lộ rõ ràng tâm tư của cô ta.

"Đúng! Thì sao chứ?" Janna cong môi cười một tiếng: "Trên đời này không có người đàn ông nào là tôi không thuần phục được." "Ha...!tôi không có hứng thú với cô." Minh Tư Thành buông lỏng tay, nhắm hai mắt lại, tự mình rời khỏi phòng tắm.
Janna giận đến mức giậm chân tại chỗ nhưng lúc này cô ta sẽ không buông tha.
Trong nháy mắt đã đến lúc các trường học trong nước được nghỉ đông, thành phố Thuận Canh không giống Bắc Bình mùa đông có thể thấy tuyết trắng ngần, ở đây có thể thấy muôn hoa đua nở khoe sắc thắm.
Trong sân sau nhà riêng của Phó Quân Tiêu, tất cả những bông hoa mà Đồng Kỳ Anh trồng trước đó đều đã nở rộ.
Ở nhà nghỉ đông, Nhiên Mộc Miên nhàn rỗi nhàm chán, quyết định đến vườn hoa của Đồng Kỳ Anh làm "đạo tặc hái hoa".
Thật ra Nhiên Mộc Miên đã học được kỹ thuật cắm hoa từ bà nội Phó lúc cô còn nhỏ, cho nên lúc cô cầm cây kéo xách giỏ cắt hoa sẽ dựa theo sở thích của mình mà hái hoa.
Sau khi cắt được những bông hoa mình thích, Nhiên Mộc Miên liền ngồi lên bãi cỏ mà trước đó Lang Khiếu Nhật trải cho cô, bắt đầu táy máy những bông hoa tươi này.
Lang Khiếu Nhật ngồi xếp bằng bên cạnh Nhiên Mộc Miên, dùng những bông hoa Nhiên Mộc Miên không cần tới bện thành vòng hoa.
Nhiên Mộc Miên sau khi cắm xong một lọ hoa liền đảo mắt nhìn về phía Lang Khiếu Nhật, Lang Khiếu Nhật trực tiếp đặt vòng hoa vừa bện xong lên đầu Nhiên Mộc Miên.

Nét mặt cười tươi như hoa là gì, đại khái chính là dáng vẻ xinh đẹp nhất của Nhiên Mộc Miên lúc này trong mắt Lang Khiếu Nhật.
Sau đó Nhiên Mộc Miên tháo xuống một bông cúc Ba Tư màu tím, tiến tới bên cạnh Lang Khiếu Nhật rồi gài lên mái tóc đen lộn xộn kia của anh ta.
Kết quả, cô đột nhiên nảy ra một ý tưởng, lần lượt cài hết những bông hoa nhỏ xinh này lên tóc Lang Khiếu Nhật.
Lang Khiếu Nhật ngồi tại chỗ không nhúc nhích giống như cây cọc gỗ vậy, mặc cho Nhiên Mộc Miên chuẩn bị tạo kiểu tóc cho anh ta.
Một lúc sau, trên đầu Lang Khiếu Nhật nở đầy hoa tươi.
Nhiên Mộc Miên liền lấy điện thoại di động ra, chụp cho Lang Khiếu Nhật một tấm ảnh sau đó giơ ra cho Lang Khiếu Nhật xem.
"Tiểu Nhật, anh xem một chút xem có được không?" Nhiên Mộc Miên hoạt bát hỏi.
Lang Khiếu Nhật nhìn một cái, nhếch miệng một cái: "Đẹp lắm."
"Anh có thích không?" "Thích"
Vậy tôi tết thêm cho anh một sợi dây chuyền hoa tươi nữa nhé" Nhiên Mộc Miên cầm cây mây lên, nghiêm túc tết.
Lang Khiếu Nhật lắc mình, hoa tươi trên đầu rơi hết xuống.
Nhiên Mộc Miên liếc Lang Khiếu Nhật một cái, cái miệng nhỏ nhắn chẹp chẹp.
Lang Khiếu Nhật nhìn Nhiên Mộc Miên, thầy cô mất hứng, lập tức nhặt từng bông hoa tươi cắm lại lên đầu mình.


Nhiên Mộc Miên cười "hì hì" trong nháy mắt mặt mày rạng rỡ, chơi với Tiểu Nhật rất vui.

ngôn tình ngược
Cô cắm hoa xong, Lang Khiếu Nhật lại làm công nhân vận chuyển của cô, giúp cô chuyển chậu hoa vào phòng.
Còn dư lại hai chậu hoa, Nhiên Mộc Miên bảo Lang Khiếu Nhật tự chọn một chậu, nói muốn tặng cho anh ta.
Lang Khiếu Nhật chọn chậu "đừng quên tôi" kia, Nhiên Mộc Miên rất sảng khoái liền đưa bó hoa màu tím trong tay cho Lang Khiếu Nhật.

Sau khi quay lại phòng, Nhiên Mộc Miên lại rỗi rãnh tới mức nhàm chán, mở laptop ra, đăng nhập vào game đã lâu không chơi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận