Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!


“Nếu cô dám tung tin đồn vớ vẩn, tôi cũng dám xé rách miệng cô.

Nếu cô đã tìm tới đây thì trước đấy cũng nên hỏi thăm về tôi.

Trình độ tay chân của tôi rất lợi hại, tôi không tin một bà chị yểu điệu như cô có thể đánh lại tôi.”
Bạch Thư Hân hai tay ôm ngực, thản nhiên Trước khi Christie đến, cô ta đã điều tra rõ nói.
ràng về Bạch Thư Hân, biết rằng Bạch Thư Hân có tính cách nóng nảy, dám yêu dám hận.

Nhưng không ngờ tính tình lại thẳng thắn như vậy, tính cách hung bạo thế này đúng là giống một cây ớt nhỏ, khiến bản thân không khỏi cảm thấy khó mà theo kịp.
Nếu không phải vì Ôn Mạc Ngôn, nếu hai người bọn họ quen nhau có lẽ đã trở thành bạn tốt của nhau rồi.
Thật đáng tiếc… Cô ta mím môi cười nói: “Đúng vậy, cô nói không sai, tôi không thể phản bác gì cả.

Vậy thì trở lại vấn đề chính, bạn trai tôi gần đây đã tới gây cho cô rất nhiều chuyện phiền toái, tôi đến để nói lời xin lỗi.

Lần này đến, cũng là muốn đưa anh ấy đi.

Tôi vừa xuống máy bay liền nghĩ rằng anh ấy nhất định sẽ đến chỗ cô nên đã đến đây tìm.

Tôi cũng sợ rằng mình sẽ trắng tay, mất công chạy một chuyến.”
“Vậy cô mau đưa anh ta đi đi.”
Bạch Thư Hân nhún vai, rước đi sớm hơn thì cuộc sống của cô ta cũng sẽ tốt hơn một chút.
“Vậy tôi sẽ đợi ở cửa, đứng cũng không mệt låm.”
“Vào đi, làm như tôi rất không có tình người vậy đó.”
“Cảm ơn.”
Hai người đợi một lúc, Thiện Ngôn đúng giờ đến trước cửa, còn mang theo một bó hoa hồng.
Anh ta nhìn thấy có hai người phụ nữ trong phòng, lập tức có hơi ngơ ngác.

“Tìm anh đó.
Bạch Thư Hân tức giận nói.
“Không, không, không, nói chính xác phải là tìm Ôn Mạc Ngôn.

Tôi và tên phế vật đó không phải một người.

Thư Hân, hôm qua là tôi đã sai.

Tôi đền chút quà để xin lỗi em, đây là hoa hồng tươi, mong em nhận lấy.”
“Anh là nhân cách thứ hai sao?” Christie cũng vừa phản ứng kịp, hung hăng cau mày.
“Tên tôi là Thiện Ngôn.”
“Tôi mặc kệ anh là người nào, anh phải cùng tôi trở về, nếu không tôi sẽ không quan tâm tới nhà họ Ôn nữa.”
Christie ôm chặt cánh tay của Thiện Ngôn, khiến anh ta tránh né không kịp.
Nghe xong Thiện Ngôn liền nhíu mày, anh ta nhìn về phía Bạch Thư Hân: “Em muốn tôi quay về, biến thành Ôn Mạc Ngôn hay là… ở lại đây với em?”
“Anh tự mình quyết định, tôi không thể trả lời thay cho anh.

Nhưng… cho dù anh là ai, anh cũng đang dùng thân phận của Ôn Mạc Ngôn, vậy thì nên thay Ôn Mạc Ngôn làm chút gì đó cho nhà họ Ôn chứ!”
“Trách nhiệm chó má gì chứ, đó là của Ôn Mạc Ngôn, không liên quan gì đến tôi, càng không liên quan gì tới em! Ôn Mạc Ngôn cảm thấy có lỗi, còn tôi thì không đâu.

Chỉ cần cả đời anh ta không đi ra, anh ta sẽ không biết chuyện gì đã xảy ra!”
“Nhưng tôi biết…”
Bạch Thư Hân nhấn từng chữ một.
Cô ta biết rằng mình sẽ không chỉ đứng nhìn nhà họ Ôn đi tới đường cùng, cô ta sẽ gánh lấy trách nhiệm này thay cho Ôn Mạc Ngôn.
Nghe vậy, Thiện Ngôn mở miệng muốn nói điều gì đó, nhưng anh ta không thể thốt ra lời nào.
Cuối cùng anh ta không nói lời nào mà xoay người đi theo Christie rời đi.
Bạch Thư Hân đóng cửa lại, không thèm nhìn tới bọn họ, xoay người cắm hết toàn bộ hoa vào bình.
Những bông hồng đang nở rực rỡ vô cùng, nhưng trái tim Bạch Thư Hân lại như đã úa tàn, héo rũ chẳng còn chút sức sống.
Bên này, Christie đã giúp anh ta liên hệ với nhà thôi miên….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui