Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!


Ảnh Họa Bì đứng bên ngoài cổng cứ cố chấp không chịu từ bỏ, cuối cùng ngã sấp xuống trên mặt đất thở hồng hộc.

Cà tinh thần và thể xác của ông ta đều rã rời, toàn thân ông ta run lên không thể cử động nói.
Đúng lúc đó ông ta nhìn thấy cánh cổng mở ra, mặc dù ông ta rất muốn đứng lên nhưng lại không còn chút sức lực nào nữa.

Quý Thiên Kim bước ra đi đếntrước mặt ông ta rồi đứng từ trên cao nhìn xuống như một bà hoàng đang nhìn một kẻ dân thường bị phạm tôi vậy.
“Bà… Rốt cuộc bà cũng ra ngoài rồi.

Tôi biết ngay mà, có phải là bà không nỡ nhìn thấy tôi như vậy không?” Ảnh Họa Bì nở một nụ cười, có vẻ như rất vui sướng và hạnh phúc,
Thật ra điều mà ông ta muốn nhất không phải là một lời giải thích rõ ràng mà điều ông ta muốn nhất chính là nhìn thấy người phụ nữ này mà thôi.
Lúc nãy ông ta nói nhiều như thế nhưng khi vừa nhìn thấy Quý Thiên Kim thì ông ta đã biết được rằng cho dù đáp án có là gì thì cũng không quan trọng, quan trọng nhất là bà ta chịu ra mặt nhìn ông là được rôi.
Nhưng trái ngược lại niềm vui sướng hạnh phúc của ông ta thì Quý Thiên Kim lại tỏ vẻ lạnh lùng thân nhiên hơn rất nhiều.
Đột nhiên Quý Thiên Kim nhắc chân lên rồi bà ta không hề do dự mà giảm đôi giày cao gót lên ngực của ông ta rồi dùng sức mà chà mạnh lên đó.

Vừa giảm bà ta vừa gán giọng nói: “Không phải tôi không nó mà nguyên tắc của nhà họ Quỷ không cho phép ta tay giết người.

Ông cử cho tôi thời gian, nhất định tôi sẽ tìm rađược chứng cứ phạm tội của ông sau đó bắt ông ngồi từ mọt gông.

Có như vậy thì mới có thể làm thỏa mối hận trong lòng của tôi đối với ông
Ảnh Hoa Bì ôm lấy cổ chân của Quý Thiên Kim khiến bà ta khẽ nhíu mày muốn rút chân ra, thế nhưng ông ta nắm rất chặt khiến bà ta không thể nào rút ra được.
“Tại sao bà lại hận tôi như vậy chứ? Năm đó rất cuộc đã xảy ra chuyện gì và tại sao bà lại bỏ tôi mà di?”
“Ông đừng có mà giả bộ ngu ngốc nữa, lúc đó tôi chỉ là vui đùa với ông mà thôi.

Tại sao ông lại cứ như thời niên thiếu, nhớ mãi không quên chuyện đó chứ?”
“Nhưng đó là lần đầu tiên của bà mà “Vậy thì có sao chứ? Chẳng qua tôi chỉ muốn tìm một người đàn ông xa lạ có thể ngủ cùng tôi mà thôi.

Lúc đó tôi chỉ nghĩ ông là một người ăn chơi trác táng nên sẽ không cần phải chịu trách nhiệm với tôi làm gì.

mọi chuyện xong xuôi rồi thì sẽ quên tôi thôi.

Thật không ngờ ông cũng lại là một tên phiền phức như vậy chứ, nếu sớm biết như vậy thì tôi đã tìm người đàn ông khác rồi
Quý Thiên Kim nói bằng một giang và tình tàn khác như thể tất cả mọi chuyện chiến và không có mộtchút giá trị gì với bà ta cà.

Ảnh Họa Bì không hiểu được, gắng gương bò dậy đứng lên đối diện với Quý Thiên Kim.
“Ông nói lại lần nữa!”
“Sớm biết vậy, tôi đã đổi một người khác rồi!”
Ảnh Họa Bì nghe thể thì nhíu chặt hàng lông mày, sau đó ông ta trực tiếp chặn Quý Thiên Kim lại, bế lên nhét vào trong xe.
“Ông làm gì thế? Bắt cóc giữa ban ngày ban mặt đấy à?”
Mặc kệ bà ta có la lối cỡ nào, Ảnh Họa Bì cũng không để ý, ông ta lái xe đi thắng.
Bảo vệ đứng ngoài cửa thấy vậy thì trợn mắt hả miệng.
“Thưa ông… cô chủ, cô chủ bị người ta khiêng đi rồi, có cần đuổi theo không ạ?”
“Đuổi theo làm gì? Vợ chồng son cãi nhau mà thôi.

Tuy tôi không thích người em rể này nhưng ông ta thương nhớ em gái tôi nhiều năm như vậy, cam nguyên vì nó mà không lập gia đình, tất nhiên tôi phải thànhtoàn cho hai người họ rồi!”
“Anh cả, mấy lời này của anh nghe hơi bị điều đấy.

Rõ ràng anh đang hy vọng sẽ có người thu phục được em gái để anh có cơ hội thở dốc, đúng chứ?”
“Hẩy, nếu không có người thu phục em ấy, tay em ấy sẽ vươn tới quyết định của ban lãnh đạo cấp cao mất.

Chỉ số IQ của em ấy cao như vậy khiến tim anh mệt chết đi được!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui