"Lẽ nào cô có cách à?"
"Tất nhiên rồi, tôi là ai chứ, tôi là Cố Yên vạn năng! Chỗ tôi có mấy bộ sách dạy, về nhà chúng ta nghiên cứu nhé.
Nhưng...!cái này cô không được để cho anh trai tôi biết, anh ấy sẽ đánh chết tôi mất."
"Sách dạy à? Cái trò này còn có sách dạy á? Thật là lợi hại! Về nhà xem nhé!"
"Việc một câu nói thôi! Cùng chung chí hướng nhỉ!" Cố Yên mỉm cười.
Hứa Minh Tâm nhìn nụ cười của cô ấy, có bình chọn không, tại sao cô có cảm giác nụ cười này...!có kiểu hèn hèn nói không nên lời nhỉ?
Bọn họ đang xem linh tinh ở trong cửa hàng, không ngờ lại nghe thấy giọng nói quen thuộc ở lối vào.
Hóa ra là La Xuân Hương và Hứa An Kỳ, bọn họ đang xem quần áo sơ sinh ở cửa, đoán chừng là đang chuẩn bị cho Hứa An Kỳ.
Hai người đang nói chuyện, bọn họ đang nói chuyện hôn lễ ngày hôm qua.
"Con bảo có buồn cười không, trước mặt bao nhiêu tân khách như thế, chú rể bỏ chạy mất! Cố Yên này cũng thật là, không giữ được đàn ông thì cũng thôi đi, lại còn bị người ta bỏ mặt ngay trước công chúng, bản thân mình mất mặt thì cũng thôi đi, bây giờ thể diện của nhà họ Cố chúng ta cũng bị mất sạch rồi!"
"Mẹ, mẹ đừng giận, ai rơi vào chuyện như vậy cũng sẽ không dễ chịu.
Chỉ là...!cô ấy như thế, sau này còn gả ra ngoài thế nào được?" "Gả đi mới có quỷ! Trước kia vì theo đuổi đàn ông, đã lén thay đổi chuyên ngành, cũng không xin phép người nhà học bác sĩ, đã đi bộ đội ở biên giới với Lệ Nghiêm rồi.
Người dân ở cả cái Kinh Đô đều biết cô ta dính đàn ông, dính thành công rồi thì cũng thôi đi, lại còn cứ như con thiêu thân vậy! Cái tính nết đó của cô ta,
xấu đến đáng sợ, ai dám muốn cô ta?"
"Mấy hôm nay bố sầu lắm, tóc cũng bạc thêm rồi, ông cụ cũng thật đáng thương, nhận nuôi đứa con gái mất mặt như vậy, làm cho người ta chế nhạo! Bây giờ mẹ cũng không dám chơi mạt chược với những phu nhân đó nữa, bọn họ vừa gặp mẹ đã hỏi về chuyện của Cố Yên, mẹ đau hết cả đầu." "Mẹ, mẹ cũng đừng lo chuyện này nữa, dù sao cũng là chuyện tình cảm của bản thân cô ấy." "Haiz, mẹ lại muốn giới thiệu nó cho con trai của bạn học cũ của mẹ, vừa khéo bố chồng con và ông ta có làm ăn qua lại với nhau.
Mặc dù thằng bé đó không đẹp trai, nhưng đối nhân xử thế cũng được.
Cũng mệt cho cậu ta mắt mù lại đi nhìn trúng Yên Yên, muốn cưới
cô ấy, cũng không so đo hiềm khích lúc trước.
Nếu Yên Yên mà lấy, thì vụ làm ăn này của bố chồng con sẽ làm ngon rồi.
Cũng không biết con bé đó có chịu hay không nữa, mẹ cũng chẳng muốn tìm cô ta..."
Cố Yên nghe bọn họ tôi một câu cô một câu, cô ấy nổi trận lôi đình.
Người ngoài nói thì cũng thôi đi, chị dâu của cô ấy cũng nói này nói nọ theo, thật đúng là không coi cô ấy làm người một nhà mà!
Cô ấy đảo mắt, trong lòng có mưu kế.
Cô ấy muốn đi ra, Hứa Minh Tâm kéo cô ấy lại.
"Cô đi làm cái gì?"
"Lát nữa cô sẽ biết thôi."
Cố Yên mỉm cười, nói với vẻ thần bí.
"Chị dâu, cháu dâu, trùng hợp quá! Ở chỗ này mà cũng gặp hai người!"
La Xuân Hương nhìn thấy hai người họ, cô ta dừng lại chủ đề vừa nữa, cô ta nói: "Sao hai người lại ở đây?"
"Đi xem linh tinh thôi, cũng định mua ít đồ cho cháu dâu.
Vừa nãy tôi nghe nói chị dâu muốn giới thiệu đối tượng cho tôi, thật sao?"
"Em đã nghe thấy rồi hả?"
"Chỉ nghe thấy một câu đấy thôi, có thật không? Tôi vừa mới chịu cú sốc tình cảm, trong lòng rất khổ sở, vừa khéo tôi đang cần đàn ông an ủi, chi bằng chị giới thiệu cho tôi đi."
"Nhưng...!đối phương không đẹp trai, chị sợ em không thích." "Đẹp trai có tác dụng không? Người đẹp trai đã vứt bỏ tôi rồi mà, không phải sao? Tôi cũng nghĩ kỹ rồi, đàn ông đẹp trai là vô dụng, quan trọng là đối xử tốt với tôi, là được.
Bây giờ danh tiếng của tôi ở Kinh Đô đã xấu rồi, có thể tìm được một bến đỗ tiếp theo...!khụ khụ, có thể tìm được một người không chê tôi, đã là
tốt lắm rồi."
Cố Yên hào phóng nói.
La Xuân Hương nghe thấy vậy, cô ta mừng rỡ.
Nếu Cố Yên cam tâm tình nguyện, vậy thì tất nhiên là dễ làm rồi.
Cô ta xác định thời gian rồi bảo Cố Yên đợi tin.
Sau đó, La Xuân Hương liền vui mừng đưa Hứa An Kỳ rời đi.
Hứa Minh Tâm có hơi không hiểu, cho dù Cố Yên có vô tâm vô phế, thì cũng không đến nỗi vừa ầm ĩ chuyện lớn như này, còn có thể thản nhiên đi xem mắt như thường chứ!
"Yên Yên, cô làm cái trò gì vậy?"
"Cô chưa nghe thấy lời chị ta vừa nói à? Anh cả muốn lấy được vụ làm ăn của người đó, hy vọng tôi phối hợp.
Nếu mà tôi không phối hợp, vụ làm năn này sẽ thất bại, đúng không? Ai bảo chị ta nói luyên thuyên sau lưng, đến em gái nhà mình cũng không bỏ qua này! Tôi sẽ cho chị ta nếm mùi đau khổ, người động vào Cố Yên tôi, sẽ không có kết cục tốt gì đâu."
"Tôi coi chị ta là chị dâu, chị ta lại coi tôi làm công cụ để lợi dụng, vậy thì tôi cũng sẽ không khách khí."
"Cô không sợ chị dâu trả thù cô à?"
"Không sao, còn lâu tôi mới sợ chị ta!"
Bọn họ lại đi dạo trung tâm thương mại một lúc nữa, cũng sắp đến buổi tối rồi, bọn họ chạy tới phố mỹ thực ăn rất lâu mới thỏa lòng thỏa dạ đi về.
Buổi tối Cố Gia Huy tạm thời có việc, hình như là Ôn Thanh Vân gặp chút rắc rối, cần anh giúp một chút.
Cố Gia Huy không có ở đây, bọn họ ở trong biệt thự cũng hơi nhàm chán.
Cố Yên nghĩ đến những đĩa dạy kia, một lúc một nhát chắc là Cố Gia Huy chưa về đâu, chi bằng giải trí giải trí.
Cô ấy cầm cái USB, đi đến phòng ngủ với vẻ thần thần bí bí, Hứa Minh Tâm đang nghiên cứu sách dạy nấu ăn.
"Cô có muốn xem đĩa giáo dục không?" Cố Yên nói với vẻ mặt như tên trộm.
Hứa Minh Tâm lập tức tỉnh táo lại, gật đầu như đảo tỏi.
Ngay sau đó, chiếc USB được cắm vào máy tính, cô ấy mở một mục ghi chú là "tài liệu học tập" ra.
Hứa Minh Tâm nhìn thấy video, cô bịt miệng sửng sốt, không thể tin nổi cái gọi là đĩa giáo dục lại là...
Cô trợn mắt há hốc mồm nhìn Cố Yên: "Cô...!cô một cô gái, sao lại có...!lại có cái đồ không đứng đắn như này?" "Xin cô đấy, chúng ta là cô gái thời đại mới, cô đừng bảo thủ như vậy có được không hả.
Đàn ông bọn họ có thể xem, tại sao phụ nữ không được xem.
Chẳng qua là con gái khá ngốc, không tìm được hạt giống ở đâu mà thôi! Cô có xem không? Không xem thì tôi mang đi luôn.
Nếu không phải tôi nể tình cô là bạn tốt của tôi, thì còn lâu tôi mới lấy ra chia sẻ với cô!"
Hứa Minh Tâm có hơi do dự, cô cảm thấy bây giờ mình đang làm chuyện xấu, đáng lẽ ra cô phải ngăn cản Cố Yên bằng ngôn từ chính nghĩa, để cô ấy đừng đầu độc mình, hơn nữa cũng cần phải thanh lọc những suy nghĩ gian tà trong đầu cô ấy.
Nhưng mà...
Cô không nhịn được muốn xem a...
Cô cảm thấy cái này rất thần kỳ!
Hứa Minh Tâm lâm vào giao chiến thiên nhân, cuối cùng không nhịn được thỏa hiệp.
"Thế...!thế tôi xem một tí nhá..."
"Này mới đúng chứ, cái này gọi là quân tử hiếu học, không ngại học hỏi người dưới! Cô đúng đấy, cái gì không hiểu thì phải chăm chỉ học tập! Nào, đừng khách khí, cứ xem thôi!"
Phòng ngủ, hai cô gái nằm sấp trên giường, nghiêm túc xem video, thỉnh thoảng lại kêu: Ơ, trời ơi, mẹ ơi, thật đáng sợ...!các loại từ cảm thán.
"Minh Tâm, cô có cảm thấy là có hơi nóng không?"
"Có một chút, có cần bật điều hòa không."
Hứa Minh Tâm cũng không biết tại sao, xem những cái này xem đến miệng đắng lưỡi khô, cơ thể trống rỗng rất khó chịu.
Ngay khi bọn họ chuẩn bị bật điều hòa, bên ngoài bất ngờ truyền tới tiếng bước chân.
Nháy mắt, hai người như lâm đại địch.
"Cố...!cậu ba Cố về rồi!"
Hứa Minh Tâm sợ đến nỗi lắp bắp.
"Tôi...!tôi biết, con mẹ nó tôi cũng nghe, nghe thấy rồi..."
"Làm...!làm sao đây?"
"Tắt, tắt máy tính đi!" Cố Yên vội vàng tắt máy tính đi, vừa gập máy tính lại, Cố Gia Huy đã đẩy cửa đi vào..