"Cặp đôi bình thường ư? Sẽ thể hiện ân ái này! Cùng đi dạo dưới trời chiều, đi đạp thanh, du xuân, cùng nhau nấu cơm, cùng đi ăn, gọi một phần đồ uống, hai người cùng uống...!rất nhiều rất nhiều, nhiều quá không đếm hết được."
"Tốt lắm, sau này chúng ta cũng như thế.
Ăn cùng bát cơm, uống chung cốc..."
Cố Gia Huy còn chưa nói xong, Hứa Minh Tâm đã run rẩy nhìn anh.
"Thể hiện ân ái thì thể hiện ân ái thôi, anh...!anh đừng giành đồ ăn với tôi có được không.
Một mình tôi ăn một bát cơm còn thiếu, còn hai người?"
"Ách..."
Cố Gia Huy đen mặt, thật vất vả anh mới lãng mạn một chút, không ngờ cật hóa này lại phá hoại bầu không khí nhanh như vậy!
"Em ăn ba phần, tôi ăn một phần được chưa?"
"Được rồi được rồi, nếu bát nhỏ quá, thì vẫn có thể gọi thêm vài phần nữa."
"..."
Cố Gia Huy lựa chọn im lặng.
Hai người đi tới nhà hàng cơm tây, mặc dù Hứa Minh Tâm thích làm bánh ngọt phương tây, nhưng lại thích ăn đồ trung, trái lại là rất tồn tại mâu thuẫn.
Anh không nhịn được hỏi một chút, không ngừ Hứa Minh Tâm trả lời rất sảng khoái: "Tôi thích làm bánh ngọt phương tây, đó là vì bánh ngọt phương tây đẹp!"
"Chỉ đơn giản như vậy thôi à?" "Đúng thế, anh không thấy bánh ngọt kiểu tây rất tinh xảo khéo léo sao? Tôi thích món trung, là bởi vì món trung khá nhiều cá to thịt to, tôi thích ăn thịt mà.
Nhưng mà, bít tết cơm tây, gan ngỗng gì gì đó, tôi cũng siêu thích ăn, nhất là bít tết giống kiểu này, cắn một miếng thị ngập mồm, ăn vào quá
hạnh phúc."
"Chỉ đáng tiếc, cơm tây quá nhiều lễ nghi, phải nhai kỹ nuốt chậm, miếng thịt bò cũng không được cắt quá to..."
Hứa Minh Tâm vẫn nhớ những cái Thẩm Tuệ giao cho mình, cắt thịt bò chậm rãi, sau đó bỏ vào trong miệng từ từ ăn.
"Ở trước mặt tôi thì em không cần câu nệ."
"Cái này là anh nói đấy nhá, anh đừng có mà chê tướng ăn của tôi xấu.
Lát nữa tôi còn gọi hai phần nữa được không? Tôi muốn ăn thăn bò và thăn bò ngoại..."
"Được, tôi gọi thêm cho em một ly nước ép nữa, được không?"
"Thật sự yêu anh chết mất thôi!"
Hứa Minh Tâm hạnh phúc nói.
Cố Gia Huy không nhịn được bật cười, cô thật dễ thỏa mãn, hai phần thịt một ly nước ép là có thể thỏa mãn rồi.
Hai người ăn cơm xong, Hứa Minh Tâm dẫn anh đi dạo phố.
Nếu Cố Gia Huy không còn mặc quần áo giới hạn ở phong cách âu phục nữa, vậy thì có thể mua đồ đôi rồi.
Hai người họ đeo khẩu trang, dù sao thì một người đường đường là chủ tịch, một người thì là ngôi sao nổi tiếng trên mạng.
Bọn họ mua đồ tình nhân, vậy mà Cố Gia Huy lại mặc vào ngay, anh muốn mặc đồ đôi với cô đi xem phim.
Áo anh là màu đen, còn của cô là màu trắng.
Hai người đi tới rạp chiếu phim, không ngờ tầng dưới chính là KFC, coca ở đây làm hư Hứa Minh Tâm, cô không chỉ mua bỏng ngô, coca, khoai tây chiên, cô còn mua mấy cái cánh gà nướng Orleans, nhất thời cô cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.
Phim vẫn chưa chiếu, bọn họ liền đợi ở khu nghỉ ngơi.
Bọn họ ngồi ở góc có ánh sáng mờ mờ, cũng không sợ bị người ta vây xem.
Hứa Minh Tâm kéo cằm, nhìn dáng vẻ của Cố Gia Huy lúc này, thật là hoàn toàn không nhận ra anh đã hai mươi chín tuổi, thời gian không khỏi cũng quá ưu đãi cho anh rồi đấy nhỉ?
"Em nhìn tôi làm gì? Sao không ăn?"
"Anh đẹp trai mà, ngắm trai đẹp ngang ăn cơm, anh từng nghe qua chưa?"
"Muốn ăn?"
"Đúng thế, chồng à, cho vợ cắn một miếng được không?"
Cô cố tình liếc mắt đưa tình nhìn anh.
Cố Gia Huy có chút không chống đỡ được, cô nhóc này lại cả gan phóng điện với anh!
Anh dính một ít sốt cà chua, đưa đến bên môi cô, Hứa Minh Tâm cũng không khách khí, cô há mồm ngậm ngón tay của anh vào.
Liếm sốt cà chua, Cố Gia Huy định rút tay về, nhưng không ngờ Hứa Minh Tâm lại cầm lấy.
Cái lưỡi đinh hương giống như con rắn diêm dúa đảo quanh ở đầu ngón tay.
Hứa Minh Tâm nháy mắt, nhìn đôi mắt anh dần tối lại, cô vội vàng buông ra, sau đó rút khăn giấy lau cho anh.
Cô lấy tay sờ lên mặt anh, rất nóng.
"Cố Gia Huy...!anh sắp không chống đỡ được nữa rồi kìa..."
"Ai dạy em?"
Cố Gia Huy đen mặt nói.
"Mẹ baidu vạn năng a, trên đó có cách khiêu khích đàn ông, tôi chỉ thử một cái mà thôi.
Cậu ba Cố, sức chống cự của anh kém quá, này đã không chịu được rồi!"
Cố Gia Huy nghe vậy, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Thế mà anh lại bị cô nhóc này xem thường rồi, té ra người đau khổ không phải là cô, đúng không?
"Hàng ngày em toàn xem những thứ linh tinh đó sao?"
Cố Gia Huy bất đắc dĩ nói.
Cô xem những cái đó, quả thực là muốn mạng của mình!
Trong bụng lửa dục tán loạn, khiến anh khó chịu chết đi được, anh hận không thể xử cô nhóc này ngay tại chỗ.
"Nhóc con, nếu em cứ tiếp tục như vậy, tôi bảo đảm sẽ lau súng cướp cò, tôi là một người đàn ông bình thường đấy!"
Hứa Minh Tâm nghe vậy, cô lập tức rụt đầu lại, cô nói: "Tôi sai rồi, tôi không dám làm liều nữa đâu, tôi cũng chỉ tò mò mà thôi..."
"Phim sắp chiếu rồi, chúng ta vào thôi!"
Cô vội vàng chuyển chủ đề, bỏ trốn mất dạng.
Cố Gia Huy nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn của cô, anh bật cười không biết làm thế nào.
Sớm muộn gì cô nhóc này có một điểm sẽ đòi mạng của anh, thật sự là sắp bị cô hành hạ chết rồi!
Bộ phim không hay lắm, đây cũng là lần đầu tiên Cố Gia Huy xem phim ở chỗ đông người như này, dù sao thì trong nhà có rạp chiếu phim gia đình, không cần phải chạy tới đây một chuyến.
Hơn nữa, hiệu quả xem phim ở bên ngoài chưa chắc đã tốt như ở nhà.
Nhưng mà bây giờ sau khi anh nhìn trước nhìn sau, hơn phân nửa là các cặp người yêu, bạn thân cùng đi với nhau, anh không khỏi cảm thấy đi ra ngoài xem phim cũng là một chuyện rất hạnh phúc.
Anh nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hứa Minh Tâm, cô vừa ăn vừa xem phim.
Không ngờ tắt đèn không bao lâu, Hứa Minh Tâm đã tựa vào vai anh ngủ mất rồi.
Đợi khi bộ phim chiếu xong, Hứa Minh Tâm vẫn chưa tỉnh lại.
Cố Gia Huy có hơi bất đắc dĩ, anh đành phải bế cô ra khỏi phòng chiếu.
Hành động này đã hấp dẫn cái nhìn chăm chú của không ít người.
"Nhìn kìa, man quá! Bế kiểu công chúa kìa!"
"Đeo khẩu trang cũng có thể cảm nhận được độ đẹp trai của anh ấy! Chồng, em cũng muốn bế công chúa."
"Đừng nháo nữa, em chín mươi cân, anh bế được sao? Em bế anh còn được hơn đấy!"
"..."
"Thật là ồn ào..."
Hứa Minh Tâm dụi mắt, mơ mơ màng màng nhìn Cố Gia Huy: "Bọn đang bàn luận cái gì vậy?"
"Không có gì, đang hâm mộ em thôi.
Em ngủ tiếp đi, tỉnh ngủ là đến nhà rồi."
"Ừm."
Hứa Minh Tâm gật đầu, tiếp tục làm ổ trong lòng Cố Gia Huy.
Cô hoàn toàn không biết giờ phút này mình đang được mọi người vây xem.
Cố Gia Huy bế cô ra khỏi rạp chiếu phim, sau đó để cô lên xe.
"Trời...!tôi không nhìn nhần nhãn hiệu chiếc xe đấy chứ? Maybach?"
"Cô không những không nhìn nhầm, hơn nữa còn là Maybach bản số lượng có hạn, chỉ riêng bắt đầu báo giá đều đã trên ngàn vạn tệ rồi!"
"Cô xem bạn trai nhà người ta, bế người yêu mình thì cũng thôi đi, còn giàu như vậy nữa!"
"Mau chụp lại rồi đăng lên mạng! Xe xin thế này, hiếm gặp lắm đấy!".