Hứa Minh Tâm kinh ngạc nhìn cô ta, Hứa An Kỳ mang một khuôn mặt xinh đẹp nhưng sao lại ác độc như vậy, lấy con mình làm tiên cược sao?
Cô ta cứ như vậy mà không tha cho mình, phải dùng cách lưỡng bại câu thương như vậy để hại mình sao?
Hứa An Kỳ nghe vậy bèn cười lên.
Nụ cười mang theo ánh nước nơi đáy mắt, nghĩ đến La Thanh Nhã giễu cợt cô ta không thông minh bằng Hứa Minh Tâm, bị cô đè ở trên đầu.
Cô ta vốn cho rằng sau khi kết hôn, cuộc sống của cô ta sẽ rất hạnh phúc, bản tính háo sắc của Cố Tử Vị cũng sẽ thu lại.
Mà sự thật đúng là như vậy, Cố Tử Vị quả thật không làm loạn bên ngoài nhưng cũng mất đi hứng thú với cô ta, mỗi ngày đều uống rượu mơ tưởng về Hứa Minh Tâm.
Từ khi cô ta mang thai, Cố Tử Vị vẫn luôn lấy cớ vì đứa bé trong bụng mà cự tuyệt đụng vào cô ta.
Toàn bộ những chuyện này đều do Hứa Minh Tâm gây ra.
Hôm nay Cố Gia Huy không có ở đây, không ai có thể bảo vệ Hứa Minh Tâm nữa, cô ta muốn cho tiện nhân Hứa Minh Tâm này vạn kiếp bất phục: “Một đứa con riêng như mày, dựa vào cái gì mà áp trên đầu tao? Bây giờ mọi người ai cũng vui vẻ làm quen với mày, còn có người nhớ đến tao sao? Tao vừa kết hôn, gả vào nhà họ Cố, tao mới là tâm điểm của mọi người! Vậy mà mày chỉ lộ mặt ở một đêm từ thiện đã lấn át tin tức về hôn lễ của tao!”
“Bây giờ, mày ép trên đầu tao, khiến tao không thở nổi.
Tao không sống tốt thì mày cũng đừng mong sống tốt.
Tao hi sinh một đứa trẻ, sau này vẫn có thể có đứa nữa.
Nhưng mày thì khác, một khi tội này đã dính trên người thì cả đời này mày đừng mong gả vào được nhà họ Cối”
“Mày và Cố Gia Huy… không thể nào! Ha ha hai”
Hứa An Kỳ cười điên cuồng, trong lòng không hề sợ hãi mà ngược lại càng cảm thấy sung sướng.
Hi sinh một đứa bé có là gì, có thể khiến Hứa Minh Tâm vạn kiếp bất phục là được!
Hứa Minh Tâm nghe vậy, một cỗ khí lạnh bao trùm lấy toàn thân cô.
Cô ta… Cô ta nhất định là điên rồi!
Cô nhìn thấy Hứa An Kỳ kéo tay cô, sau đó ngã về phía sau.
Cô liều mạng muốn kéo lại nhưng không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hứa An Kỳ ngã xuống.
Máu… trong nháy mắt chảy ra không ngừng.
Hứa An Kỳ ôm bụng, ngã ngồi trên đất, máu tươi không ngừng chảy ra từ bên dưới, không bao lâu liền đọng lại khiến người nhìn giật mình.
Cô ta khàn giọng gào lên, kinh động đến Trần Hiểu Vân cùng Hứa Văn Mạnh.
Bọn họ thấy cảnh này thì khiếp sợ không thôi, nhanh chóng gọi xe cấp cứu.
Trên tay Hứa An Kỳ dính đầy máu tươi, đau khổ nhìn Hứa Minh Tâm, kêu khóc đau đớn: “Là cô ta..
Là cô ta đẩy con xuống lầu, đứa bé đáng thương của con.”
Cô ta điên cuồng khóc than khiến Hứa Minh Tâm hoảng loạn trong lòng.
Lúc Trần Hiểu Vân theo Hứa An Kỳ rời đi, quay đầu dùng đôi mắt đỏ quạch nhìn cô: “Nếu đứa bé trong bụng An Kỳ nhà tao có mệnh hệ gì, tao sẽ đòi mạng của mày.”
Lời này lạnh lẽo xuyên vào tai cô, khiến lòng cô không khỏi run lên.
Hứa Văn Mạnh không cùng rời đi mà xoay người hung hăng tát cô một cái..