“Mẹ, mẹ đang làm gì vậy?”
La Thanh Nhã cũng mệt mỏi, nên vừa lúc dừng lại để nghỉ ngơi một chút.
“Con đã về từ bệnh viện rồi sao? An Kỳ thế nào rồi?”
“Cô ấy không chết, bây giờ mẹ đang làm gì vậy? Sao mẹ lại đánh người thành như vậy?”
Cố Tử Vị không quan tâm sống chết của Hứa An Kỳ, đối với đứa bé của cô ta, cậu ta cũng không để ý, trên đời này người muốn sinh con cho cậu ta rất nhiều.
Đứa trẻ này không giữ được, thì lần sau sinh lại không phải là xong rồi sao?
Cậu ta lại đau lòng cho Hứa Minh Tâm, thân thể gầy nhỏ như vậy, làm sao có thể bị đánh thành như vậy chứ?
Cậu ta vội vàng đỡ người từ dưới đất dậy, ý thức của Hứa Minh Tâm hơi không tỉnh táo, nằm ở trong lòng Cố Tử Vị.
Cô tưởng Cố Gia Huy tới.
Cô nỉ non tự nói: “Anh… Anh rốt cuộc cũng đã tới, em biết là..
Anh nhất định sẽ tới…”
Lời này, đã khơi dậy dục vọng bảo vệ của Cố Tử Vị.
.
Truyện Kiếm Hiệp
Lẽ nào cô luôn chờ đợi mình sao?
Thực ra cô cũng thích mình đúng không?
Cố Tử Vị không khỏi nghĩ ngợi lung tung, vội vàng bảo vệ cô trong vòng tay, nói: “Mẹ, mẹ không nên quá đáng! Con mang cô ấy về phòng tìm bác sĩ!”
“Con… con điên rồi sao? Cô ta hại vợ con con…”
Đúng lúc này, điện thoại di động của La Thanh Nhã vang lên, là Cổ Triệt gọi tới.
Chị ta không kịp cản Cố Tử Vị, đành để Cố Tử Vị đưa người đi.
Điện thoại vừa kết nối, giọng lạnh lùng của Cố Triệt truyền đến: “Tại sao xảy ra chuyện này? Anh cần lời giải thích!”
La Thanh Nhã nghiêm mặt nói: “Đây không phải là ý kiến của em, là An Kỳ! Lần trước em và An Kỳ đến bệnh viện, thì tra ra sinh mạng thai nhi có dấu hiệu yếu, chắc là về sau sẽ sinh non.
Không nghĩ tới cô ta lại muốn lợi dụng cái thai chết này để hại Hứa Minh Tâm.”
“Em cũng nhận được điện thoại của bệnh viện mới biết, Hứa Minh Tâm cũng đã bị đổ cái tội này lên đầu rồi, cho nên em mới tương kế tựu kế! Nếu Cố Gia Huy muốn cứu Hứa Minh Tâm, vậy cậu ta chắc chắn tránh không được trách phạt.
Trong gia pháp viết rất rõ, không chấp nhận những chuyện máu me.”
“Em muốn Cố Gia Huy phải ngậm bồ hòn, hiện tại tất cả tình thế đều có lợi cho chúng ta, anh cũng không cần lo lắng, em sẽ xử lý tốt!”
Cố Triệt nghe thế thì không khỏi nhíu mày.
Nghe có vẻ không chê vào đâu được, Cố Gia Huy này thua thiệt là cái chắc.
Nhưng nếu anh bỏ cuộc thì sao?
“Em chắc cậu ta sẽ phấn đấu quên mình cứu Hứa Minh Tâm sao?”
“Nếu không cứu, thì người phụ nữ này chắc chắn phải chết! Cũng tốt, loại trừ một cái đinh trong mắt cũng không tệ.
Mà đứa bé của An Kỳ sắp sanh non, thêm người kế tiếp!”
“Đừng hành động hấp tấp, anh sẽ về ngay, chờ anh về đã rồi nói tiếp.
Em đã tra ra Cố Gia Huy đang ở đâu chưa?”
“Cố Gia Huy vẫn đang bị kẹt giữa đường.
Vận may của cậu ta hôm nay thật tệ, đường cứ tắc mãi.
Xem ra trời cao cũng giúp chúng ta!”.