Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây


Trần Mộc Châu còn đang chóng mặt, người vốn dĩ đã nói là sẽ canh giữ ở đây giờ không thấy đâu nữa, toàn nhà bên kia lại lộ ra rất nhiều chỗ không đúng, trợ lý Bình sắc mặt tái nhợt, ngồi trong xe chỉ muốn điều tra rõ, để cho chủ tịch thấy được năng lực của mình.

Giờ này khắc này, Hứa Minh Ngọc người mà Trần Mộc Châu tìm kiếm bây lâu, lúc này đang mê mang nắm trên mặt đất, cơ thể cảm thấy cái lạnh rất lạnh trên nền đất, cách đó không xa còn có bóng dáng mấy tên che mặt kín mít đi lại bốn hướng, nhìn không rõ mặt của những người đó.

Nhằm mắt trì hoãn lại rất lâu, bà ta mới bắt đầu vùng vẫy tư trên đất ngồi dậy, nhích về phía sau, át sát tường.

Bốn phía của căn phòng rèm cửa màu trắng đang đung đưa, chẳng trách tầm nhìn của cbà ta mịt mờ như thế, coi như là đã tìm thấy nguyên nhân rồi, không có sức lực để đứng lên, bà ta chỉ có thể tựa vào tường, mở to mắt nhìn người đối diện đi đến.


Người đến cao khoảng một mét chín, dáng người khôi ngô cường tráng có chút dạo người, sắc mặt nghiêm túc, đôi mắt nhìn chăm chăm vào bí ta, giống như đang nhìn chăm chú vào một vật chết, ánh mắt một chút gợn sống cũng đều không có, kết hợp với hoàn cảnh ở đây, càng khiến người ta khiếp sợ.

“Anh là ai, bắt tôi qua đây muốn làm gì, tôi chẳng qua là lạc đường mới đi vào con đường ở đây, Nguyễn vốn dĩ không quen biết mấy người!”
Cụ thế là tại sao lại đến được nơi này Hứa Minh Ngọc hoàn toàn không có ứng tượng, bà ta chỉ nhớ là sau khi Trần Mộc Châu đi được nữa tiếng, người đàn ông gặp trước đó đi từ bên trong ra, đi hước về một góc, mắt thấy đâu vết sắp.

mất khỏi tâm nhìn của mình.


Bà ta do dự rất lâu, tháo trâm cài tóc xuống để lại ngay tại chỗ, lặng yên không một tiếng động đi theo sau.

Theo đuôi không bao lâu, chỉ một khúc cua, người đàn ông đó đột nhiên biến mất, Hứ Nghệ kinh ngạc, nhanh chân đuổi lên thăm dò rốt cuộc là chuyện gì, chỉ cảm thấy cổ mình đau một cái, đợi đến co lại ý thức thì đã ở đây rồi.

.

KHÔ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận