Ả bị bóp chặt cổ không thể thở, một tay bị thương đau nhói chỉ có thể cố yếu ớt chống trả rồi khó khăn phủ nhận
'' Khụ... anh... anh nói gì vậy, tôi... không. hiểu''
'' Mày không hiểu? Nếu kế hoạch thành công, em của mày sẽ không còn mặt mũi ở bên tên Tống Tư Duệ kia nữa. Mà mày, sẽ tung ảnh lên mạng khiến cho nó phải chịu sự khinh thường của tất cả mọi người bao gồm nhà họ Tống''
Cố Minh Châu bị nói trúng, sợ hãi nhưng vẫn cứng miệng
'' Không... phải''
'' Với thế lực của họ ở thành phố M, điều tra chuyện này còn dễ hơn ăn bánh. Sẽ rất nhanh tìm được tao chính là đứa giật dây. Sau này nếu có khai ra mày, thì mày cũng sẽ thoát tội. Vì bằng chứng tao tống tiền mày. Mày nghĩ tao ngu lắm hay sao, con khốn này''
'' Á...''
Gã vừa nói, vừa vung những cái tát giáng lên má cô ả. Cố Minh Châu choáng váng, nhưng ả làm sao có thể ngoan ngoãn chờ chết?
Nhanh chóng bấu lấy bàn tay vừa bị giẫm của gã
Hứa Du đau đớn đành phải buông ả ra
Chỉ đợi có thế, ả lồm cồm ngồi dậy. Nhưng không lâu liền bị túm tóc
Gã không vì Cố Minh Châu là phái yếu mà nhẹ tay, lôi ả xền xệch trên nền đất
Chiếc váy đẹp đẽ bị vấy bẩn, cánh tay băng bó đau đến rướm máu. Cố Minh Châu gào lên đau đớn
'' Á, dừng lại...''
Gã cười châm chọc, ánh mắt điên lên như con thú dữ
'' Mày muốn nhất tiễn song điêu, để không còn ai cản trở. Có thể nhân cơ hội mà ở bên Tống Tư Duệ... nếu đã thèm khát đàn ông như vậy thì để tao giúp mày thoả mãn, con đi.ếm!!!''
'' Mày... mày muốn làm gì?'' - giờ phút này cô ả sợ hãi, trực giác mách bảo tên điên này sắp làm ra loại chuyện vô cùng ghê tởm
Hứa Du cười to, gã siết chặt tóc ả. Lấy điện thoại bấm ra dãy số
'' Tao muốn làm gì? Kế hoạch của mày vẫn chưa thực hiện được, là chồng tao nên giúp mày mới đúng''
Sau khi trả lời cô ả, tên họ Hứa liền nghe điện thoại. Giọng điệu vừa điên tiết lại vừa trông ngóng màn kịch đặc sắc
'' Mau chóng đến chỗ tao đi... có việc tốt cho tụi mày đây''
'' Không... đừng, mau thả ra!!!'' - ả vùng vẫy, nhưng mỗi lần như thế đều bị gã không lưu tình tát mạnh vào mặt
Thời gian trôi qua chỉ hơn 15 phút, Cố Minh Châu nghe thấy ngoài cửa tiếng cười nói vang lên không ngớt. Sau đó cửa bị mở toang, một đám người tiến vào
Vẻ mặt bặm rợn khiến ả sởn gai ốc
'' Người anh em, gọi chúng tôi đến là có chuyện tốt gì? Ể, đây... không phải là Cố đại tiểu thư mà báo chí đang đưa tin sao?'' - một tên béo trong đám người không khách khí lên tiếng
Cố Minh Châu bị túm chặt, sợ hãi vùng vẫy nhưng không ích lợi
Một gã khác lại lên tiếng
'' Đây là vợ cũ của Hứa thiếu mà, sao lại ra nông nỗi... người anh em thật chẳng biết thương hoa tiếc ngọc, hê hê''
Hứa Du buông tay, cô ả nhanh chóng muốn chạy liền bị đám người kia chặn lại. Cử chỉ lẫn gương mặt đều khiến người ta buồn nôn
'' Đáng lý để cho anh em thưởng thức tam tiểu thư. Nhưng ô dù của nó quá to, cứ chơi đùa với con đi.ếm này đi. Cũng không tệ đâu''
'' He he, đây là vợ cũ của mày, mày nỡ sao?'' - tên béo kệch cỡm cười thô bỉ
Cố Minh Châu sợ hãi gào thét, đảo mắt sang Hứa Du van xin
'' Xin anh đừng làm vậy, nể tình chúng ta từng là vợ chồng mà tha cho tôi đi, a''
Tức giận trong mắt gã ngày càng lớn, lấy điện thoại mở chế độ quay rồi nhìn đám người kia
'' Chỉ là một con đàn bà, cứ chơi vui vẻ''
'' Không!!!''
'' Hahahahaha''
Trong căn phòng, chỉ còn lại tiếng thất thanh của người phụ nữ cùng tiếng cười cợt không dứt của đám đàn ông. Bọn chúng thay phiên nhau canh gác nên lúc phát hiện, Cố Minh Châu đã nằm dưới nền đất thoi thóp hít thở
Trên người không còn mảnh vải, vết thương và những thứ nhớp nháp dính lên nhau, thảm thương vô cùng
Khi được đưa về Cố gia, Anh Túc đau khổ gào thét rồi ngất xỉu. Sang hôm sau khắp các mặt báo đều đăng tin cô ả gặp tin xấu, hiện không rõ tình trạng thế nào
Chuyện này, Cố Giai Lệ mãi đến lúc xem tin tức mới biết được
Tuy hận bọn họ thấu xương, nhưng cô không tránh khỏi cảm giác đồng cảm
Cùng là phụ nữ, bất cứ ai lâm vào hoàn cảnh đó đều rất đáng thương
Chẳng biết cô ta làm gì để ra nông nỗi này