Chương 467:
Vũ Minh Hân biết gấp cũng không có tác dụng gì, ngữ khí chậm lại, cầu khẩn nói: “An An ơi, An An xóa bài viết trên trang fanpage đi có được hay không? An An làm như vậy sẽ hại chết mình đấy.
”
“…” Đàm Tiểu Ân lạnh lùng cười cười, tôi làm như vậy không phải là đang muốn hại chết cô sao?
Không làm như vậy, làm sao mà khiến cho cô xui xẻo được?
Bây giờ hối hận sao?
Đáng tiếc đã muộn rồi!
hôm nay cô cố ý để cho mọi người biết, Vũ Minh Hân và Nhất Thế Trường An không có qua lại.
Trực tiếp đẩy Vũ Minh Hân vào đuờng cùng.
Từ tối hôm qua nhìn thấy tin nhắn xong, Đàm Tiểu Ân giận đến nỗi một đêm không ngủ.
Hiện tại, nên phải đến phiên Vũ Minh Hân một đêm không ngủ được!
Nghĩ tới đây, Đàm Tiểu Ân tắt điện thoại không trả lời Vũ Minh Hân.
Ngày hôm sau, sáng sớm
Tết nguyên đán, Bà Vũ vào phòng Vũ Minh Hân thấy cô ta vẫn nằm bẹp ở trên giường, hỏi: “Cục cưng, sao con còn chưa dậy thay quần áo? Nhanh dậy đi nào.
”
Vũ Minh Hân ngồi dậy, uể oải “Thay làm gì chứ?”
Hơn một tuần rồi mà Nhất Thế Trường An kia vẫn không thèm trả lời tin nhắn của cô ta, bài viết kia vẫn lù lù ở đó, Vũ Minh Hân ăn không ngon ngủ không yên, hiện tại vô cùng khó chịu.
Cô ta vẫn không tài nào nghĩ ra, người kia là ai?Sao lại biết họ tên thật của cô ta, thậm chí còn biết cô ta học trường gì lớp nào!
Chẳng lẽ là người quen biết cô ta?
Nhưng mà Vũ Minh Hân nghĩ như thế nào, cũng nghĩ không ra được người kia là ai.
Càng sẽ không hướng trên đầu Đàm Tiểu Ân mà nghĩ.
Để cho cô ta tiếp nhận Đàm Tiểu Ân chính là, so với giết cô ta còn khó hơn.
Mẹ Vũ Minh Hân nói: “mẹ và cha con hôm nay chuẩn bị đi Nhà họ Âu một chuyến, mang con cùng đi.
Nhanh lên dậy đi.
”
“Nhà họ Âu?” Nghe đến đó, Vũ Minh Hân như bị chạm vào vảy ngược, Con không đi đến đó đâu.
”
Hiện tại đăng bài viết kia lên không chịu gỡ xuống, Đàm Tiểu Ân khẳng định cũng nhìn thấy rồi.
Biết chuyện kia không phải là Lâm Vi làm, mà là cô ta làm.
Nếu cô ta đến Nhà họ Âu, vạn nhất Đàm Tiểu Ân tố cáo, đây không phải là tự mình chuốc nhục vào thân sao?
“Tại sao không đi?” Mẹ Vũ Minh Hân trừng mắt một cái, “Đây là cơ hội khó được biết bao.
Con cùng Đinh Cẩn là bạn học, lại có quan hệ yêu đương, mẹ và cha đến đấy định yêu cầu nhà họ định ngày đính hôn đấy.
”
Nhà họ Dương tồn tại, làm cho mảnh đất trong tay nhà bọn họ trọng yếu vô cùng.
Ba mẹ của Vũ Minh Hân bán cho Nhà họ Âu, liền muốn nhân cơ hội ra điều kiện Vũ Minh Hân và Đinh Cẩn phải xác lập quan hệ, mặc kệ trả ra bao nhiêu đánh đổi, đều là đáng giá.
Vũ Minh Hân ngẩn người, nhìn mẹ mình, ba mẹ lại muốn để cho cô ta cùng Đinh Cẩn đính hôn?
Nếu là lúc trước, cô ta nhất định sẽ vui muốn chết.
Nhưng bây giờ…
Cô ta có chút ủ rũ: “Nhà bọn họ sẽ không đáp ứng đâu.
”
Hiện tại Vũ Minh Hân hối hận muốn chết, tại tay nhanh hơn não, nói chuyện kia với?
“Không phải là còn có mẹ và cha con sao? Con chỉ cần nghe lời là được, những thứ khác, giao cho mẹ xử lý.
” Bà ta giúp Vũ Minh Hân lấy quần áo ra, “con nhanh lên một chút.
”