Chương 494:
Cô nói như thể bình thường anh bạc đãi với cô không bằng.
Nhưng mà Âu Minh Triết biết, đây là cô đang tìm cơ hội phát triển.
Anh kiên nhẫn hỏi: “Công việc gì?”
“A, chính là Tô Tề trong công ty bọn em giới thiệu cho.
Làm ở bộ phận truyền thông, ở phương diện này em cũng có kinh nghiệm.
Cho nên em đáp ứng với họ rồi.
”
Đàm Tiểu Ân cũng đã bàn bạc thống nhất với Tô Tề
Hiện tại cũng đã quyết định, chỉ là thông báo qua cho anh biết.
Âu Minh Triết tỏ ra khó chịu nói: “Em thật sự không để ông chồng này ở trong lòng sao.
”
Không chịu bàn bạc với anh một tiếng, chờ hết thảy tất cả đều quyết định xong, mới đến nói cho anh biết.
Đàm Tiểu Ân thấy vậy, có chút lo sợ anh tức giận, “Vậy anh có đồng ý không?”
Âu Minh Triết nói: “Bây giờ nói không đồng ý thì em sẽ không đi sao?”
“…” Đàm Tiểu Ân bĩu môi, chẳng qua cô cảm thấy, chuyện công việc cỏn con của cô, không cần thiết nói với anh cô tự mình có thể quyết định.
Âu Minh Triết nhìn cô, ánh mắt mang theo mấy phần tìm tòi nghiên cứu, ” làm sao anh lại không phát hiện em không có thói quen thương lượng mọi chuyện với anh nhỉ?”
“Ây.
” Đàm Tiểu Ân cũng không có cách nào, từ trước đến giờ cô độc lập đã quen, rất nhiều chuyện, cũng không cùng ba mẹ mình thương lượng trước.
Cô ủy khuất mím môi, không nói chuyện.
Âu Minh Triết cũng không có trách cứ cô.
Cô độc lập như vậy anh cũng đã quen rồi: “em thích thì cứ đi đi.
”
Cũng không ngăn được cô.
Hơn nữa, cô không nói, anh cũng quên khuấy mất mình còn có một cái công ty như vậy.
Cô đi làm, cũng là làm ở công ty của anh, anh mới tạm yên tâm.
Đàm Tiểu Ân thấy anh đồng ý, vô cùng vui vẻ, ôm anh, hôn chụt lên má anh một cái, “Ông xã là số 1.
”
“Chỉ những lúc như thế này anh mới biết anh là chồng em đấy.
”
Đàm Tiểu Ân cười cười nói, “anh vốn là chồng em mà! Lúc nào chẳng vậy.
”
Âu Minh Triết nhìn cô như vậy không kìm được mà đặt lên môi cô một nụ hôn, cuộc sống ngọt ngào về đêm của đôi vợ chồng trẻ lại bắt đầu.
–
Hơn tám giờ sáng, lúc Đàm Tiểu Ân rời giường, Âu Minh Triết đã đi làm.
Anh gần đây đi làm rất sớm, nghe nói có lúc bận rộn cơm trưa còn không kịp ăn, cũng không biết đang bận rộn gì.
Mặc dù là người một nhà, nhưng mà về công việc, Đàm Tiểu Ân cảm thấy cô và Âu Minh Triết là người của hai thế giới.
Công việc của cô anh không hiểu.
Công việc của anh cô càng không hiểu.
Đàm Tiểu Ân thức dậy, đi rửa mặt, phát hiện bàn chải đánh răng của cô đã có sẵn kem đánh răng, bên cạnh còn có mẩu giấy nhớ anh dán trên gương.
Cái này, cũng quá ngọt ngào rồi?
Trên gương mặt cô không giấu nổi nụ cười hạnh phúc.
Là chữ viết của anh, cô không nhịn được cười một tiếng.
Không nhìn ra anh còn có một mặt như này.
Bận rộn như vậy, còn nhớ đến cô, làm cho cô có một loại cảm giác vô cùng hạnh phúc.