CHương 500:
” sinh nhật mẹ nuôi mình.
” Dương Nhạc Linh bây giờ có tình nguyện lấy lòng người khác, cũng sẽ không cúi đầu trước Âu Minh Triết: ” năm ngoái sinh nhật mẹ nuôi mình đã không đi rồi.
”
Năm ngoái vì tránh Âu Minh Triết, cô ta ra nước ngoài, hiện đang phải nhờ vả đương nhiên muốn đi đến đó.
Trọng điểm là cô ta còn muốn đến gặp Chấn Đông.
Lần này trở về, Dương Nhạc Linh liền trực tiếp chuyển mục tiêu sang Chấn Đông
Người mà Dương Nhạc Linh muốn lấy làm chồng, phải là người đàn ông tốt nhất trên đời, sẽ không bao giờ có khả năng cô ta cùng một người tàn phế sống hết đời.
Điều làm cho cô ta buồn bực là, lần trước Chấn Đông về Kinh Châu, cô ta gọi Chấn Đông ra gặp mặt, anh ta đều lấy cớ từ chối.
Cho nên lần này đến thủ đô, cô ta nhất định phải nắm chặt cơ hội này.
–
Lý Sơn và Âu Minh Triết ra khỏi thang máy trước, Đàm Tiểu Ân và Tô Tề đi ở phía sau.
Cô nhìn Tô Tề, nói: “Vậy hôm nay tôi về trước.
”
Cùng Tô Tề trò chuyện lâu như vậy, coi cũng rất thỏa mãn rồi, chờ sau này ở công ty, còn có thể tiếp tục hỏi anh ta.
Tô Tề gật đầu, “Được.
”
Hai người đi ra, nhìn thấy Âu Minh Triết đã lên xe, đang ngồi trên xe nhìn bọn họ.
Tô Tề và Đàm Tiểu Ân chỉ nói chuyện công việc, cũng không cảm thấy có cái gì không ổn cả, kết quả lúc đi ra, đụng phải ánh mắt của Âu Minh Triết, nhất thời cảm thấy có chút chột dạ.
Tô Tề nhìn thế nào,cũng cảm thấy ánh mắt của Âu tổng có chút đáng sợ?
Tô Tề nhìn Âu Minh Triết một cái, tôn kính gật gật đầu, nói với Lý Sơn vài câu mới tạm biệt Đàm Tiểu Ân.
Đàm Tiểu Ân nói: ” Vậy tôi đi trước, bye.
”
Cô lên xe, thừa dịp xe mở cửa vẫy tay chào tạm biệt Tô Tề.
Dường như hận không thể cùng Tô Tề trò chuyện thêm hai giờ nữa vậy.
Âu Minh Triết ngồi ở một bên, nhìn thấy bộ dạng thoải mái của bà xã nhà mình khi nói chuyện với người đàn ông khác, nhíu mày một cái, sao anh không phát hiện Đàm Tiểu Ân ở trước mặt anh nhiệt tình như vậy?
Đàm Tiểu Ân ngồi ở bên cạnh, nhìn Âu Minh Triết một cái, phát hiện anh đang nhìn mình cằm chằm, hỏi: “anh sao thế?”
“Nhìn qua em và cậu ta quan hệ rất tốt.
”
“Đương nhiên rồi.
” Đàm Tiểu Ân nói: “Tô Tề hiểu biết rộng, mỗi lần nói chuyện với anh ta, em cảm giác như mình học được rất nhiều thứ.
Hơn nữa hiện tại anh ta cũng coi như là cấp trên của em rồi, dù sao phải tạo quan hệ tốt với cấp trên chứ.
”
“…” Âu Minh Triết nhìn cô, thâm trầm nói”không nhìn ra đấy, anh còn đang lo em ngày đầu tiên đi làm có gặp phải chuyện gì không, không ngờ em còn biết móc nối quan hệ với cấp trên?”
Đàm Tiểu Ân nhìn sang Âu Minh Triết, đột nhiên cảm thấy ngữ khí của anh ê ẩm mang theo vị chua chua, cô cười nói, ” không phải là anh lại ăn giấm rồi đấy chứ? sao lại Bá đạo như vậy?”
“Ai ăn giấm chứ.
” Âu Minh Triết cố tỏ ra nghiêm túc, anh là loại người động tý là ăn giấm sao?
Đàm Tiểu Ân đột nhiên dính sang ôm lấy anh, âm thanh mềm nhũn, “chồng ơi, anh đáng yêu quá đi mất!”
Chân mày Âu Minh Triết run lên, ở ngay trước mặt Lý Sơn, mà cô dám!
“Buông ra đi.
” Âu Minh Triết cao lãnh nói.