Vợ Nuôi Từ Nhỏ


Bạch Vi nhanh chân tiến vào quán kem, mua hai cây kem ốc quế một vani, một chocolate cho mình và Mộc Nghi.

Chỉ trong 5 phút, hai cây kem ốc quế được phun thành các tầng xước ốc đã xong.

Mộc Nghi đón lấy cây kem vị chocolate, còn cây vị vani thì đưa cho Bạch Vi.
" Của chị nè."
" Cảm ơn."
Sau khi nếm thử mùi vị cây kem chả mình, Lãnh Mộc Nghi lại chợ nhớ ra mình quên mất hai người anh đang đi phía sau, liền ghé tai Bạch Vi.
" Chị Vi, em mua thêm hai cây nữa nhé."
Bạch Vi cũng theo hướng của Mộc Nghi mà quay một chút ra phía Lãnh Tư Hàn và Lãnh Tư Kỳ đang tiến gần đến, liền hiểu ý cô.
" Mua một cây nữa thôi."
" Nhưng, chúng ta còn hai người nữa mà?"- Lãnh Mộc Nghi vẫn không biết là người chị của mình đang giận anh hai.
" Mua một cây cho anh Tư Kỳ thôi."- Bạch Vi thản nhiên, nhẹ nhàng nói với cô em gái.
" Còn anh Hàn?"
" Cho chú nhịn đi!"
Thấy Bạch Vi có vẻ đang rất bực bội, Mộc Nghi cũng không tiện hỏi thêm tại sao.


Cô cũng đành mua thêm một cây vị dâu nữa cho anh ba của mình, Lãnh Tư Kỳ.
" Em nói cho ai nhịn cơ?"
Tiểu Bạch Thỏ tự nhiên cảm nhận được có ai đó đang ghé sát mình thì thầm.

Đó là một người đàn ông có giọng trầm ấm, hơi ấm từ người đó được truyền trực tiếp qua tai cô, khiến cô bị nhột mà giật mình quay lại.
" Ch…chú?"
Gương mặt của Bạc Vi bỗng dưng đỏ ửng lên, nhịp tim cũng tăng vọt, nó đập nhanh như muốn bay ra khỏi lồng ngực vậy.

Chú…gần quá.
Lãnh Tư Hàn ghé gần vào cây kem ốc quế đã bị Bạch Vi cắn dở một miếng, ngang nhiên dùng môi nếm thử một đoạn nhỏ.

Kem vani dính trên miệng hắn, hắn còn liếm nhẹ bờ môi của mình, cao cao tại thượng mà đắc ý.
Tiểu Bạch Thỏ của chúng ta bây giờ mới hoàn hồn lại, liền quay người với gương mặt phụng phịu, ngước lên nhìn người đàn ông kia.
" Chú…chú làm trò gì vậy?"
" Tôi ăn kem."- Lãnh Tư Hàn trả lời cô với một gương mặt rất thản nhiên.
" Ai cho chú ăn của tôi mà chú ăn chứ?"- Bạch Vi vẫn giữ nguyên thái độ giận dỗi của mình.
" Em không mua cho tôi, vậy tôi ăn chung với em thôi, có sao đâu."
“Chú…còn lâu tôi mới cho chú ăn!”
Bạch Vi bị cứng lời, liền không thèm đôi co với tên kia nữa, đi ra chỗ Mộc Nghi và Lãnh Tư Kỳ.
" Chúng ta đi."- cô khoác tay Mộc Nghi, tay kia còn chủ động kéo tay Lãnh Tư Kỳ đi theo.
" Bạch Vi, em giận anh hai sao?"
Lãnh Tư Kỳ thấy cô có vẻ giận dỗi, nên hỏi.

Dù không gặp Bạch Vi nhiều, nhưng mỗi lần tiếp xúc, anh đều cảm thấy rất yêu quý cô, cảm thấy cô như em gái mình.
" Em không có giận nha.

Chú làm muốn làm gì kệ chú, em không có quan tâm."
Bạch Vi vẫn một mực đi nhanh lên phía trước.


Chú thật là xấu tính mà! Hôm trước mới nói thích người ta xong, hôm nay lại định đi tán tỉnh người con gái khác, không coi cô ra cái gì.

Lại còn cố tình làm như không có chuyện gì xảy ra mà ăn kem của cô nữa.

Thật là tức quá mà!.
Lãnh Tư Hàn nhìn cảnh tượng cô kéo tay em trai mình đi trước mặt, hai mắt hắn tự nhiên giựt giựt, cơ mát cau có lại.

Tiểu Bạch Thỏ định bỏ rơi mình đi theo Lãnh Tư Kỳ sao? Đúng là không tin nổi mà.

Hắn liền nhanh chóng cắt đứt suy nghĩ của bản thân, rảo bước thật lẹ theo hướng của ba người phía trước.
" Rầm!"
" Ui da!"
Lãnh Tư Hàn đi quá nhanh, không để ý đường nên đụng trúng một cô gái, khiến ly nước trên tay cô đổ mất một nửa lên bộ đồ của cô gái đó đang mặc.
Cô gái này mang một thân hình vô cùng quyến rũ, lại đeo một chiếc khẩu trang đen, chỉ để lộ đôi mắt nhưng lại nhìn có vẻ rất trưởng thành.

Trang phục trên người thì cũng có vẻ như toàn là đồ hiệu sang trọng.

Nhìn sơ qua cũng có thể thấy, bộ quần áo người phụ nữ này mặc, cũng phải toàn hàng gucci thật, trên tay còn cầm một chiếc túi chanel.
" Bị mù hay sao mà tông vào người ta thế?- hắn theo phép lịch sự, đỡ người kia đứng dậy.


Ai ngờ cô ta vừa đứng dậy liền mắng xối xả vào mặt hắn.
" Xin lỗi, tôi đang vội."
" Tôi lấy số tài khoản của cô rồi, tôi sẽ chuyển tiền bồi thường sau.

Giờ tôi đang vội."- Lãnh Tư Hàn nhanh chóng nhờ vệ sĩ lấy số của cô, đẩy người phụ nữ kia ra một bên rồi chạy thẳng về phía trước.
" Đ…được."
Sau khi hắn đi, cô gái mới hoàn hồn và dường như vừa trở về từ một dòng suy nghĩ khá dài.

Cũng không rõ cô ta nghĩ cái gì, chỉ thấy sau khi hắn đi, cô ta nhìn theo cười một cách ẩn ý,lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra.
" Lãnh Tư Hàn, cuối cùng em cũng gặp được anh rồi."
Người phụ nữ bấm một dãy số, nhìn về hướng Lãnh Tư Hàn đã tiến tới chỗ của Bạch Vi.
" Đỗ Tu Nhi, tôi gặp được Hàn rồi.

Muốn hợp tác chứ?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận