" Dừng tay lại!" Hạc Hiên từ sau chạy đến, phía sau anh còn có thêm rất nhiều người phía sau nữa, tất cả đều mặc trên người một bộ đồ màu đen tuyền.
" Lão Đại! Xin lỗi bọn em đến trễ! " Hạc Hiên cuối đầu trước Minh Phong, nhưng dường như Minh Phong vẫn không quam tâm đến hắn.
Mắt vẫn nhìn về phía chiếc thuyền kia.
Khuê Mễ nhìn thấy một tốp người kéo đến, mí mắt hơi giật giật, lần này ả có lẽ cũng không xong rồi.
Nhưng không sao! Ả vẫn sẽ lôi Quý Đình Đình theo ả xuống gặp Diêm Vương chung.
Tưởng tượng thử xem, Minh Phong mà không có Đình Đình? Hắn sẽ sống đau khổ cả một đời hahaha.
" Quý Đình Đình, cô chết đi!" ả hét lớn rồi lại đẩy cô thẳng xuống biển.
" Aa" cô vừa hét lên vừa cảm nhận mình đang rơi xuống nước vậy.
Nước lạnh cóng, tay cô lại bị trói chặt, mắt cũng không thấy được.
Cô sẽ chết ở đây sao? Đây là kết cục của cô ở đời này sao? Một đời thì chết nhảy lầu, thân xác không còn nguyên vẹn.
Một đời thì chết đuối trong tình trạng bị trói buộc.
Haa đời cô là vậy sao? Hơi thở của cô sắp cạn rồi, lại càng ngày càng chìm xuống xâu hơn.
Ngay giây phút cô tưởng mình đã xong đời rồi thì lại cảm nhận có một lực kéo lại kéo cô lên trên.
Là hắn???
Ngay giây phút cô bị Khuê Mê đẩy xuống biển hắn thậm chí không màng đến tay mình đang bị thương mà lao xuống dòng nước cuống tối om để tìm cô.
Hắn sẽ không bao giờ để cô phải chịu một mình! Đời trước cô cứu hắn dưới nước một lần, nên khi cô mất hắn đã cố gắng khắc phục nổi sợ nước của mình để đi học bơi để cô ở thiên đàn không lo về hắn nữa, đời này lại có cơ hội dùng đến hắn nguyện đổi lấy mạng của mình để cho cô có lại cuộc sống.
Hắn lúc này chỉ biết mình phải cứu cô!
" Lão đại " Đám người ở trên bờ la lên, Hạc Hiên chỉ súng về phía Khuê Mễ đang cười ha hả trên thuyền mà bắn một phát ngay trán của ả.
Người của ả bắt đầu giật lên vài cái rồi cũng ngã xuống.
Đám người nhanh chóng nhảy xuống để tìm hai người kia.....
______________.
Thách.