Những ngày này anh đã làm nhiều như vậy, sao cô lại có thể có ý chí sắt đá như vậy chứ?
Lại còn đang hoài nghỉ anh?
Anh không cam lòng, anh nhất định phải nghe được chính miệng của cô nói đáp án phủ định.
Qua loa cũng được, lừa gạt cũng được, anh chỉ cần cô lắc đầu và nói với anh không phải.
Nhưng Dương Họa Y lại gật đầu, nhẹ nhàng phun ra một chữ: “Đúng.”
Cô không muốn lừa dối anh, bây giờ cô đã tin anh, cũng thương anh, nhưng mà có chỗ đã giữ cô lại.
Trước đó, lần thứ nhất, cô bị tổn thương quá đau nên bây giờ cô không muốn lại thêm một lần trải qua cảm giác như vậy.
Vì vậy, cô không thể ngu ngơ hết lòng hết dạ bước vào.
“Lúc về nước em đã nghĩ kỹ, những khi em và anh ở bên nhau em sẽ quý trọng, em cũng sẽ bảo vệ cuộc.
hôn nhân này.
Nhưng nếu như anh lừa gạt em, tổn thương em, lợi dụng em, em cũng sẽ không buộc bản thân phải thỏa hiệp.”
“Nói như vậy, lúc em và anh bên nhau em đã nghĩ tới việc lý hồn?” Anh nổi giận, trong mắt hiện rã sự tàn khốc.
“Cuộc đời này là của chính em, em không muốn trải qua một cách ngu ngốc như vậy.”
“Vì vậy cho nên dù thế nào đi chăng nữa thì em vẫn không muốn công ty mà anh đưa cho em, vì sợ là quan hệ với nhau, lúc chấm dứt sẽ không sạch sẽ đúng không!” Nhan Từ Khuynh sắp tức đến phát điên rồi.
Thiệt thòi cho anh còn tường rằng Dương Họa Y đã hoàn toàn thuộc về mình rồi.
Nhưng sự thật lại cho anh một đòn cảnh cáo, người phụ nữ này sống còn lý trí hơn mình, cô đã thuận tay chuẩn bị xong việc dứt áo ra đi.
“Nếu như anh không phản bội em thì anh cần gì phải lo lắng những thứ này.
Chúng ta đã nói xong rồi kia mà, những chuyện cũ trước kia sẽ bỏ qua, tất cả mọi thứ chỉ nhìn sau này.” Dương Họa Y chống lại ánh mắt nổi giận của anh: “Vì vậy, rốt cuộc là anh có từng làm chuyện không nên làm chưa?”
“Con mẹ nó, rốt;cuộc em đang nghỉ ngờ anh điều gì?! Dương Nhã Tuyết với anh, dù một chút xíu quan hệ cũng không có, anh nhìn thấy cô ta chỉ cảm thấy chán ghét!” Nhan Từ Khuynh tức giận không kiểm chế được: “Đã biết rõ nhà họ Dường là một cái hang chuột.”
Anh buông Dương Nhật Lĩnh rá, lấy điện thoại dĩ động ra, bấm số gọi: “Trợ lý Lưu!”
“Vâng.” Trợ lý Lưu nhận được cuộc điện thoại này khiến vẻ mặt anh ta sững sờ, không phải tổng giám.
đốc đang rất vui vẻ về nhà nhìn ngắm vợ tổng giám đốc sao, sao tự nhiên nói trờ mặt là lập tức trở mặt rồi?
Anh ta lập tức thằng tắp sống lưng, đợi chờ chỉ thị.
“Nói cho người nhà họ Dường; sau này còn dám gọi Dương Họa Y tới lần nữa, tôi sẽ lập tức biến tập đoàn nhà họ Dường thành bọt biển.”
“Vâng!”
“Nhan Từ Khuynh! Anh dựa vàø cái gì mà làm như vậy!
Hôm nay em chủ động trở về, không có bất kỳ ai gọi em về cả”
Nhan Từ Khuynh lạnh lẽo cứng rắn nhìn cô, ánh mắt chứa đầy tức giận: “Nhưng em trở về cũng bởi vì người nhà họ Dường, tâm trạng bị ảnh hường.
Anh không nhìn quá trình bắt đầu, anh chỉ xem kết quả.”
“Anh thật quá đáng” Đó cũng là người nhà của cô, mặc dù bố và em gái bụng dạ khó lường, nhưng còn mẹ thì sao?.