Vợ Ơi Là Vợ!

Hãy cùng tưởng tượng một
chút…

Bạn là một đạo diễn, cầm trên tay tác phẩm « Vợ ơi là vợ! » của tác giả
Lạc Hồng Bảo ( Hồng Linh - ZuzuLinh). Tác giả vừa mới kí hợp đồng chuyển thể
thành phim với nhà sản xuất phim RED-0. Kịch bản đã hoàn thành và được chuyển
tới đội ngũ dựng và làm phim. Bạn và tác giả đồng hài lòng về dàn diễn viên.

Cast:

Lạc Thiên trong vai Cao Lạc Thiên

Triệu Khả Vy vào vai Khả Vy

Gia Minh vào vai Vũ Gia Minh



Với sự tham gia của nhiều diễn viên khác.

Buổi họp báo mở ra, ống kính đã chực chờ, phóng tiên từ một số tòa soạn chuẩn
bị sẵn máy thu âm và câu hỏi. Cuộc phỏng vấn với tác giả và đạo diễn:

- Một số độc giả thắc mắc không biết tác giả đặt tên cho bé Cao Lạc Ba Chấm là
gì?

- Tôi đã đề cập trong truyện cũng như trong kịch bản phim rồi! - Tác giả tranh
thủ giơ tay làm mấy phô ảnh để mai còn lên báo.

- Chị có thể chỉ ra giúp chúng tôi được không?

- Chính là tên anh vừa nói đấy! Cao Lạc Ba Chấm! - Cười giả lả.


Anh phóng viên mừng hụt, tay đánh máy ghi nhận thông tin.

- Tôi có một câu hỏi khác: Có phải tác giả bon chen tên mình vào tiểu thuyết
không?

- Chính xác! - Tiếp tục cười.

- Tác giả chê bai rất nhiều cái tên hay trong truyện, ví như Sơn, Hà, Phong,…
mà “quên” béng từ Linh, có ẩn ý gì không đây?



- Không hề, đương nhiên vì tôi tên là Linh nên không thể tự làm giảm hình ảnh
được! ^^

Tay phóng viên nhăn nhó, vì tên của nằm trong danh sách những cái tên bị « nói
xấu »..

- Truyện không đề cập đến dự án Đại Long đem lại bao nhiêu lợi nhuận sau đó cho
Trường Tồn! Tác giả có thể bật mí chút.

- À, chắc chắn là phải thu về hơn 3 nghìn tỉ rồi! Cái này tôi không rành lắm!

- Đại Long có phải là con Khủng Long to tướng?

- Không phải, chả là nhà hàng xóm của tôi là tiệm vàng to sụ, tên là Đại Phong,
tôi ghép chữ L của tên mình và bắn chữ Ph ra!

Tay đạo diễn (chính là các bạn, hehe) không được hỏi tỏ ra hậm hực, lườm tác
giả và “e hèm” liên tục.

- Vậy tại sao tác giả có thể nghĩ ra dấu sắc cho từ “Lạc Thiên”?


- Câu này nhiều lúc tôi cũng tự hỏi chính mình, câu trả lời là tôi chịu! Đặt
tên nhân vật xong xuôi rồi khi viết đến đoạn ấy mới nghĩ ra!

- Đạo diễn!

Khổ thân ông đạo diễn, giờ mới được hỏi.

- Tôi nghe!

- Ông có thể chếch người ra một chút để tôi chụp tác giả!

Gừ!

*

Đoàn làm phim khởi quay.

Phân cảnh S1:

Tại một quán karaoke, ánh đèn mờ ảo với những dàn âm ly công suất lớn,…

- Anh hai có điện thoại! - Yêu cầu tắt nhạc, Trần Hùng đem chiếc alo cho Lạc
Thiên bằng cách kính cẩn.



- Thế này nhé, đại khái thôi, mẹ cứ chọn cô đứng cuối cùng trong dãy ấy!

Ở một cảnh quay khác, Khả Vy đứng cạnh năm bạn diễn suy nghĩ, tính theo chiều
nào thì cô mới đứng thứ năm và như lời “tên chồng tương lai” nói là người cuối
cùng đây?

....

Lời kết
của tác giả:

Trong cuộc
sống có rất nhiều bất ngờ, và chính chúng ta hoàn toàn có thể tạo cho mình cơ
hội nắm lấy sợi dây hạnh phúc. Câu chuyện này đơn thuần nằm trong trí tưởng
tượng của chúng ta, tôi và các bạn, nhưng tin tôi đi, bạn sẽ bắt gặp một Lạc
Thiên nào đó đấy!!! ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận