Sáng sớm, trong văn phòng Tổng giám đốc của cao ốc Tần thị, Tần đại tiểu thư vừa uống cà phê vừa lướt di động để xem tin tức giải trí – xãi hội, hy vọng có thể có thể tìm được tin tức về Triển Lê.
Tuy cô biết đó là thủ đoạn của anh, mặc dù anh bị người ta phát hiện khi đang ở trong toilet nữ, sau đó vẫn có thể giải quyết mọi việc ổn thỏa, Tần Lộ lại hy vọng nhìn thấy tin tức linh tinh về anh, ví dụ như "Người đàn ông biến thái tự sướng trong toilet nữ"...
Thế nhưng, điều làm cô thất vọng nhất là không những không tìm thấy một tin tức nào về Triển Lê, ngược lại còn vô tình nhìn thấy tin tức về một nghệ sĩ nam mới nổi đang được ái mộ – người đó không ai khác ngoài bạn trai nhỏ của cô – Từ Nghiêu.
Bình tĩnh, phóng to màn hình, người trong đó quả thật là Từ Nghiêu. Tuy rằng kiểu tóc có hơi thay đổi, ảnh chụp hẳn là lâu lắm rồi, nhưng Tần đại tiểu thư vẫn chán ghét như cũ.
"Thay tôi gọi điện cho người phụ trách truyền thông của trang này, trong vòng hai giờ, tôi muốn toàn bộ link bài viết có liên quan đều được xóa bỏ." Tần Lộ đặt tách cà phê xuống, đưa di động cho trợ lý, nói thêm một câu, "Còn nữa, từ nay trở đi, nếu không có sự cho phép của tôi thì không ai được phép bước vào văn phòng này."
Trợ lý nhìn thấy tấm ảnh kia thì hiểu ngay mọi chuyện, Tần đại tiểu thư muốn chia tay bạn trai đây mà, nhưng tuy là chia tay, cô ấy cũng giúp đối phương giải quyết vấn đề khó khăn, quả nhiên rất phong độ! Nếu tiểu thư là đàn ông, hẳn là có nhiều phụ nữ thích lắm.
Nửa tiếng sau, trợ lý báo cáo cho Tần Lộ biết rằng mọi chuyện đã được giải quyết rồi. Tần Lộ ừ một tiếng, điện thoại của cô bỗng nhiên vang lên.
"Hôm nay có xem tin hot nhất của chuyên mục giải trí không?" Giọng nói của Triển Lê vang lên ở đầu dây bên kia, xem ra tâm trạng anh rất tốt.
Tần Lộ sửng sốt, ngay sau đó liền phản ứng kịp. Thảo nào tấm hình đó lại bị xoay chuyển thành như vậy, hóa ra là chuyện tốt do Triển Lê làm!
Nam nữ trong làng giải trí, có mấy ai sạch sẽ đâu? Từ lần đầu gặp mặt, Tần Lộ đã biết Từ Nghiêu giữ mình trong sạch ở mức nào, bằng không cũng chẳng thể ăn rơ với cô.
Nhưng biết là một chuyện, bị người ta lôi ra ngoài sáng là một chuyện khác, thứ nhất là cô cảm thấy mất mặt, thứ hai là cảm thấy ghê tởm.
Tuy rằng trong lòng rất giận về hành động của Triển Lê, Tần Lộ vẫn nở nụ cười, "Gần đây tôi cũng đang muốn đổi bạn trai, thật sự phải cảm ơn Lê thiếu."
"Không có gì." Triển Lê dường như cảm nhận được lời nói trái ngược với suy nghĩ của Tần Lộ, một hồi sau, anh mới mở miệng, "Không tìm được ai thì cứ tới tìm tôi."
Con bà nó, sao người này có thể vô sỉ như vậy! Tần Lộ không chút do dự mà ngắt điện thoại.
Cô là người sợ cô đơn, dĩ nhiên sẽ không ngồi yên vô ích, đợi chờ sự sắp xếp tình cờ của ông trời, cô muốn chủ động đi tìm.
Quán bar là nơi rất LOW, trải qua chuyện của Từ Nghiêu, Tần tiểu thư càng cảm thấy chán ghét làng giải trí; về phần mấy quán ăn nhà hàng, đàn ông ở mấy chỗ đó ít nhiều gì cũng có bạn bè, bạn gái...
Vì vậy, tiệc rượu Y Hương Tấn Ảnh trở thành nơi để chọn đàn ông tốt nhất của Tần đại tiểu thư.
Gần nhất có sinh nhật của Lâm thiếu bên lĩnh vực bất động sản, tiệc được đãi trên du thuyền, nghe nói tiểu thịt tươi* có cùng ngày sinh với Lâm thiếu, Tần đại tiểu thư bắt đầu suy nghĩ.
*Cách gọi mấy người đàn ông còn trẻ tuổi, đang được hâm mộ
Thừa dịp đối phương đứng dậy đi toilet, Tần Lộ âm thầm bước theo.
Toilet cách đó một tầng, cần phải đi qua một cái cầu thang. Cô theo sau tiểu thịt tươi, khi chỉ còn cách hai bậc thang, cô cố ý không cẩn thận "trượt" chân. Người đi trước nghe tiếng liền xoay lại, đưa tay đỡ lấy cô.
Tần Lộ liếc mắt nhìn con mồi phía trước, vừa cao lớn vừa đẹp trai, nhìn sơ qua bộ quần áo cũng đủ thấy đường cong cơ thể của anh ta, không hề thua kém những người mẫu nam mà cô từng gặp. Ánh mắt của Tần Lộ dần chuyển hướng nhìn xuống phía dưới, không biết "nơi đó" có khiến mình vừa lòng hay không.
"Cô không sao chứ?" Đối phương thấy vẻ mặt cô mê man, đôi mắt anh ta liền mở to, chân mày khẽ nhíu lại, có hơi nghi ngờ.
Tần Lộ đứng thẳng người thân mình, ngửa đầu nhìn anh ta. Cô duyệt qua vô số người, người đàn ông này có năng lượng dồi dào, sức hấp dẫn xuyên qua cả quần áo, nhất thời khiến cô mê say. Cô mỉm cười, nói, "Cảm ơn anh. Phải rồi, xưng hô thế nào?"
Anh ta cười cười, giới thiệu bằng giọng sảng khoái, "Lê Xán."
Tần Lộ cũng cười lại, đưa tay lên, "Tần Lộ."
Tần Lộ, không phải là đại tiểu thư có tiếng của Tần gia đó chứ? Lê Xán không kịp nghĩ nhiều, bởi vì Tần đại tiểu thư luôn tự mình chủ động, mới đó mà đã đưa tay ra rất lễ phép.
"Rất hân hạnh được biết anh." Trong nháy mắt, một tay của Tần Lộ tựa như muốn nắm lấy bàn tay to của Lê Xán, một tay còn lại vén tóc mai ra sau tai. Kế đó, cô ngước mắt, nở nụ cười quyến rũ với đối phương.
Bàn tay trắng nõn mịn màng của cô vuốt qua mu bàn tay Lê Xán, anh ta có cảm giác như mình bị điện giật vậy. Tần Lộ cảm nhận được sự thay đổi đó, trong lòng không ngừng vui mừng: Con cá mắc câu rồi.
Kế tiếp, cô có thể dùng chiêu mạnh hơn.
"Nghe nói hôm nay cũng là sinh nhật của anh, tôi tặng quà cho anh nhé." Tần Lộ đột nhiên vén váy lên, trong chốc lát đã lấy di động từ đâu đó ra, "Số của anh là số mấy?"
Ánh mắt Lê Xán dừng lại trên đôi giày cao gót màu đen của cô và đôi chân thon dài, nở nang mà cô để lộ lúc nãy khi vén váy lên. Máu mũi trở nên cuồn cuộn trong nháy mắt, anh ta chợt hiểu ra.
"Số mấy?" Tần Lộ huơ huơ chiếc điện thoại, cô rất tin vào chính mình, đồng thời cũng rất hiểu đàn ông. Tiến lên thêm một bước, để hở cả bộ ngực no đủ trong bộ lễ phục che kín thân thể, khiến ánh mắt đối phương phát hoảng, cô mở miệng, thấp giọng nói, "Anh... Tối nay... có rảnh không?"
Từng câu từng chữ đều hết sức dịu dàng, ngả ngớn đến mức phóng đãng không chịu nổi, nhất là khi nó được phát ra từ đôi môi căng mọng đỏ tươi của cô, Lê Xán càng lúc càng cảm thấy lòng mình rung động.
Tần Lộ chưa từng thất bại trong tình trường. Cô có tiền, có sắc đẹp, có tuổi trẻ, chưa từng có yêu cầu gì đối với đàn ông, bọn họ không tài nào cự tuyệt được.
Cô lùi ra phía sau một bước, cười thật tươi, đôi mắt đẹp tựa như câu hồn người, "Muốn có quà hay không? Tôi có thể hôn... hôn khắp thân người... cho đến khi anh van cầu tôi buông anh ra..."
Nói xong, cô liền đánh giá Lê Xán một phen, mắt khẽ nhíu lại, miệng hơi nhếch lên, vừa có sự ngây thơ của con gái vừa có sự hấp dẫn của người phụ nữ.
Lần này, Lê Xán thực sự bị đánh trúng rồi, anh ta cảm thấy phần dưới bụng bắt đầu nóng lên, dục vọng tua tủa, trèo lên khắp thân thể, trong người tựa như có gì đó đang bừng bừng phấn khích, phát ra tiếng động lớn, ầm ĩ quát to, muốn được phóng thích.
"Hay là ngay bây giờ vậy? Hầm rượu bên kia không có người."
Giọng nói êm như ru truyền đến tai, Lê Xán cảm thấy bàn tay Tần Lộ đang hướng tới, anh ta liền nắm chặt tay cô, kéo cô qua hướng hầm rượu bên kia.
Nhưng mà còn chưa bước được hai bước, họ đã bị gọi giật lại bởi một giọng nói quen thuộc.
"A Xán - -, Tần tiểu thư!"
Triển Lê đứng cách bọn họ chưa tới năm thước, nhìn hai người đang nắm tay nhau, "Tiết mục còn chưa được một nửa, hai người định đi đâu?"
Lê Xán vừa nghe liền giống như tỉnh táo lại, bỗng dưng buông tha cho chuyện vừa rồi, Tần Lộ không vui, trừng mắt nhìn Triển Lê.
Con bà nó! Kiếp trước cô thiếu nợ Triển Lê hay sao mà anh cứ làm hư chuyện tốt của cô vậy hả?