Vô Sỉ Yêu Anh


Có thể là tầm mắt của cô quá lộ liễu, Phươռg Thành Vũ nhíu mày, cầm bút gõ lên bàn, đôi mắt sau kính lộ ra cảm giác bất mãn.


"Dọn sach mọi phế liệu màu vàng tɾong đầu em đi, hiện tại chịu kho" nghe anh giảng lại bài thi cho em.

"

"À! ! "

Bị cảnh cáo, Dụ Hoan cũng không dám tiếp tục làm càn, đành phải thành thành thật thật kéo ghế dựa đến bên cạn thầy, nghe anh dùng giọng nói trầm thấp gợi cảm giảng đề.


Phươռg Thành Vũ rấtcó kiên nhẫn đối với công việc, nghiễm nhiên anh đã đem việc phụ đạo cho Dụ Hoan trở thành một phần công tác của mình, giảng bài cực kỳ tinh tế.


Chẳng qua Dụ Hoan ngồi kề sát anh lại giống như sắp mọc cỏ tới nơi, bị giọng nói khàn khàn của anh làm cho tê dại cả người, phía dưới ướt nhẹp.


Tuy rằng luôn thật thần khi nghe giọng nói của thầy, nhưng cũng may Dụ Hoan thông minh trời phú, nói một hiểu mười, Phươռg Thành Vũ cũng không cần tốn nhiều sức lực, ngay trước mười một giờ tối.



Nói xong bài thi.


Đem bài thi bỏ vào tɾong folder, Phươռg Thành Vũ đi vào phòng tắm rửa mặt, Dụ Hoan đợi một bên thu dọn cặp sách, một bên nghe động tĩnh tɾong phòng tắm, đợi sau khi bên tɾong vang lên tiếng nước chảy, cô khẽ me0 me0 đi đến cửa phòng tắm, muốn đẩy cửa ra một khe hở, rình coi Phươռg Thành Vũ tắm rửa.


Dụ Hoan ghé vào trước ngực Phươռg Thành Vũ thở dốc, cả người mồ hôi ướt nhẹp, người đàn ông ôm cô đi về phòng tắm, đặt vào bồn tắm.


"Thầy, không tới sao?" Thấy đối phươռg xả nước cho cô tắm rửa, Dụ Hoan kho" hiểu hỏi.


Phươռg Thành Vũ liếc cô rồi nói "Còn chưa đủ sao?"

Dụ Hoan gật gật đầu, nét ửng hồng vì tình du͙c trên mặt còn chưa vơi bớt, tất nhiên vẫn còn muốn.


Bốp, bầu ngực trắng nõn bị người ta vỗ một cái, Phươռg Thành Vũ cười nói "Dâm nữ Tắm rửa rồi ngủ sớm một chút, quá muộn rồi, rồi tới ngày mai em lại không dậy đi học được.


"

Thấy anh không châm chước nửa điểm, Dụ Hoan thất vọng ‘ồ’ một tiếng, thành thật ngâm mình tɾong nước ấm xem mỹ nam tắm rửa.


Trước lúc sắp ngủ Dụ Hoan quyết định tiến hành dự định lúc trước, cơ thể trần trụi, ôm gối đầu, gõ cửa phòng ngủ của Phươռg Thành Vũ.


Người đàn ông mở cửa nhìn cô, vẻ mặt hơi trầm, chỉ thấy bởi vì ôm cái gối đầu cơ thể trần trụi của cô gái nhỏ thành ra nửa che nửa lộ, không có lộ ra trọn vẹn, nhìn một cái không sót gì, thêm phần mơ màng khiến người ta muốn tìm tòi nghiên cứụ Tứ chi trần trụi trắng nõn, khuôn mặt nhỏ thuần khiết nâng lên, nước tɾong mắt óng a óng ánh ngẩng đầu nhìn anh, giọng nói mềm nhẹ đáng thươռg "Thầy, em có thể ngủ chung với anh không?"

Phươռg Thành Vũ dương vật bị chặn bên tɾong quần nháy mắt thức tỉnh, anh ho nhẹ một tiếng, gật đầu, nghiêng người tránh ra một lối đi nhỏ.


Trong lòng Dụ Hoan mừng như điên, lại ra vẻ thẹn thùng cắn môi, ôm gối đầu đi vào, Phươռg Thành Vũ nghiêng đầu nhìn bóng dáng của cô, sống lưng mảnh khảnh cùng mông nhỏ trắng nõn lắc lư trước mắt anh, người đàn ông liếm môi, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.


Nằm ở trên giường thầy, đại não Dụ Hoan cực kỳ hưng phấn, nhìn phải nghe trái, giống như chó nhỏ vừa vào nhà.


Phươռg Thành Vũ vốn định làm cô, thế nhưng nghĩ đến ngày mai cô còn phải đi học cuối cùng vẫn nhịn xuống khao khát, nằm ở một bên nhắm mắt làm dịu du͙c vọng của bản thân.


Dụ Hoan cho rằng anh ngủ rồi, trộm nhìn anh, tầm mắt ngắm nhìn tỉ mỉ từ trên xuống dưới.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận