Vô Song Chi Chủ

Vân Hoàng rảo bước trên đường, hướng về phía toà đình lâu cao lớn đằng trước kia, trên thiết bảng treo ở cửa ra vào có đề mấy chữ.

“Linh An Đoàn.” - Vân Hoàng thốt lên ba chữ.

Qua lời kể của Lôi Nhẫn và Thu Tinh, Linh An Đoàn là một cái tán tu công hội đoàn khá lớn, là thế lực khá có tiếng tại Lạc Dương. Thực lực so với các tông môn còn mạnh hơn. Linh An đoàn tập hợp các tán tu, phân chia thành Đồng cấp thành viên, Ngân cấp thành viên cùng Kim cấp thành viên.

Linh An đoàn thành viên sẽ chịu Linh An đoàn ước thúc, lúc cần thiết phải ra tay, bù lại là lại được hưởng dụng đặc quyền. Càng cống hiến nhiều đặc quyền càng cao, vậy nên bảy phần tán tu đều đã gia nhập Linh An đoàn.

Vân Hoàng hắn không thể lung tung chạy loạn nơi Lạc Dương này được. Hắn đâu có hiểu nơi này, mà Linh An đoàn là nơi lí tưởng để cung cấp thông tin.

Vân Hoàng bước vào bên trong Linh An đoàn phân bộ, bây giờ đang tấp nập người trao đổi, có cả thành viên của đoàn và rất nhiều thành phần là người muốn gia nhập đoàn.

Vân Hoàng đăng kí thì cùng với một nhóm người khác được dẫn vào bên trong một phòng.

Ở giữa trung tâm của căn phòng đó là một bộ khôi lỗi, vị nhân viên dẫn nhóm vào chỉ vào bôn khôi lỗi và nói.

“Khôi lỗi này có thực lực Thông Linh cảnh tam cấp, ít nhất phải trụ trong thời gian một chung trà để trở thành Đồng cấp thành viên.”

Qua giải thích, Vân Hoàng cũng biết rằng, muốn trở thành Ngân cấp thành viên cần đánh mà không bại trước một khôi lỗi có thực lực Thông Linh cảnh thất cấp. Còn Kim cấp thành viên khó khăn nhất, không cần đánh bại khôi lỗi, nhưng cần đột phá lên Chân Đan cảnh.

Đột phá lên Chân Đan cảnh độ khó có bao nhiêu cao hắn rất rõ ràng, Vân Hoàng kiếp trước đã mất mười năm tìm kiếm cơ hội đột phá.

Đến lượt Vân Hoàng lên, hắn đứng trước khôi lỗi, rút ra một thanh kiếm Linh giai thượng phẩm pháp bảo.

Những kẻ quan chiến cảm thấy khí tức của Vân Hoàng cũng không có gì là mạnh mẽ nên khịt mũi coi thường.

“Thật sự cho rằng gia nhập Linh An đoàn có thể nhờ may mắn sao? Lúc nào cũng có vài ba kẻ như vậy.”

“Hừ! Nghé con không sợ cọp, để xem lát nữa tên này bị khôi lỗi đánh cho khóc thế nào?”

“Ngươi nhìn! Thể phách của khôi lỗi cực kì cứng rắn, năng lực cận chiến mạnh vô cùng vậy mà lại dám đứng cách khôi lỗi có vài trượng, thật muốn chết.”

Vân Hoàng không có để ý đến đám người này náo nhiệt bàn tán chỉ trích mình.

Khôi lỗi ồ ồ khởi động, trận văn trên người nó toả ra quang mang. Quyền của khôi lỗi giơ lên chuẩn bị ra đòn nhưng chỉ trong khoảnh khắc mà khôi lỗi sắp xuất quyền, một quyền này rất nhanh nhưng với nhãn lực của Vân Hoàng, nó chỉ đơn giản như một thước phim quay chậm.

Chỉ nhìn thấy gót chân của hắn nhấc lên khỏi mặt đất, Vân Hoàng hạ người xuống, nhanh đến mức những kẻ tu vi thấp thậm chí vẫn còn nhìn thấy ảo ảnh của Vân Hoàng đang đứng yên kia, thực chất là hắn đã hoàn thành xong một kiếm.

Quang mang bị bổ làm hai nửa, trên phần bên phải gáy của khôi lỗi, phù văn bị đứt gãy, kéo dài xuống tận chân. Khôi lỗi vẫn giữ tư thế chuẩn bị xuất quyền, thân thể còn xuýt nữa bị chém đôi.

Tất cả nghẹn họng nhìn trăng trối, những kẻ vừa châm chọc Vân Hoàng cổ họng giống như mắc một cục đá, xấu hổ hận không thể giấy mặt xuống cái hố nào đó.

Quá ngưu bức rồi, đây căn bản là giấu tài, không ra tay thì thôi, ra tay là tất cả đều ngã ngựa.

Những thành viên cấp cao đứng yên lặng quan sát tất nhiên nhãn lực so với tân binh tốt hơn nhiều, nhìn ra được Vân Hoàng thủ đoạn. Nhát kiếm vừa rồi từ trên khôi lỗi phù văn yếu hại chỗ xé mở ra, hơn nữa thuần tuý chỉ là man lực.

“Hắn là Thể Tu.” - Một người quả quyết chắc chắn.

Không có ai lên tiếng phản đối cả, có thể phách biến thái như vậy thì ngoại trừ Thể tu ra thì chỉ có thể là Chân Đan cảnh.

Thể tu tại Linh An đoàn cũng không có mấy cái.

Thanh niên trước mắt này thực lực chỉ sợ không kém so với phổ thông Thông Linh cảnh ngũ cấp đỉnh phong cường giả, đó là trong trường hợp hắn không có giữ bài tẩy.

Vân Hoàng từ đầu đến cuối đều không có một biểu hiện nào, hắn nhận Linh An đoàn lệnh bài, thảm nhiên bước ra ngoài.

“Làm nhiệm vụ kiếm cống hiến điểm, cống hiến điểm có thể đổi lấy tài nguyên, công pháp, thuật pháp. Cơ chế này khá là giống trong tông môn Nhiệm vụ đại điện.”

Vân Hoàng tiến đến một cái giá gỗ lớn, trong mỗi ngăn của giá gỗ đều cất giữ một cái quyển trục, quyển trục bên trong sẽ ghi thông tin nhiệm vụ, tất cả đều được đánh dấu ấn của đoàn, chỉ khi nào chấp nhận tiếp nhận nhiệm vụ mới có thể giải khai dấu ấn.

Những nhiệm vụ này có rất nhiều loại, săn giết tu sĩ, tìm kiếm tài nguyên, áp tiêu, hộ tống, làm hộ vệ, khai phá hải đồ,... miễn là trong phạm vi có thể tiếp nhận.

Vân Hoàng đối với Lạc Dương giải khai khuyết thiếu rất nhiều, nên hắn quyết định lựa chọn nhiệm vụ khai phá hải đồ.

Phiến hải dương này rộng mênh mông, khó có thể khám phá hết, hắn việc rất đơn giản, chỉ là đến những vùng hẻo lánh lập xuống hải đồ, nhiệm vụ này dễ chịu thì có chỗ dễ chịu, nguy hiểm thì có chỗ nguy hiểm. Nếu bình thường thì rất dễ để hoàn thành, nhưng nhỡ đâu lại đụng phải một cái cường đại sinh vật như cao cấp hải thú thì coi như ngươi xui xẻo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui