Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

- Nam nhân vĩ đại như ta tất nhiên là nói lời giữ lời rồi.

Đường Kim lười biếng nói. Buồn bực thì buồn bực, nhưng hắn cũng không thể nuốt lời được, mà hắn cũng nhìn ra được, việc này dù là

Ninh Tâm Tĩnh hay là Kiếm Ngân đều không hề biết. Bây giờ tên đạo sĩ kia cũng đã chết rồi, Đường Kim cũng không còn bao nhiêu oán hận với Ám Kiếm nữa. 

Đương nhiên hắn đối với Ám Kiếm vẫn như cũ không mấy hảo cảm. Hắn sở dĩ ở lại chủ yếu vẫn là vì Ninh Tâm Tĩnh mà thôi. Còn việc tuân thủ quy tắc của Ám Kiếm, hắn mới không thèm để trong lòng, nếu có kẻ nào đến tìm phiền phức, hắn không thể ngang nhiên động  thủ nhưng có thể âm thầm ra tay a, tốt xấu gì cũng là đệ tử Đường Môn, ngẫu nhiên dùng chút thủ đoạn hay ám chiêu thì cũng là bình thường đi. 

- Vậy được, ta đại biểu Ám Kiếm, hoan nghênh ngươi ra nhập tổ chức vĩ đại nhất. - Kiếm Ngẩn cười khẽ:

- Cách Long Kiếm chi chiến vẫn còn một đoạn thời gian, người lần đầu tới kinh thành, có thể ra ngoài đi dạo một chút, còn về việc của Vĩ Hưng, có Diệp tiểu thư làm chứng cho người thì cũng không cần phải điều tra tiếp nữa, ngươi nếu như muốn đi, tùy thời có thể đi, đợi  mấy ngày nữa Long Kiếm chi chiến chính thức khai mạc, Tâm Tĩnh sẽ báo cho ngươi. 

Không đợi Đường Kim trả lời, Kiếm Ngân đã quay sang phía Ninh Tâm Tĩnh, ngữ khí ôn hòa:

- Tâm tĩnh, cô đi theo ta một lát.

Nói xong, Kiếm Ngấn quay người đi về phía thang máy.

- Cảm ơn người, Đường Kim. - Ninh Tâm Tĩnh nhẹ nhàng nói với Đường Kim một câu rồi nhanh chóng đuổi theo Kiếm Ngẩn.

- Chúng ta cũng đi thôi. – Đường Kim nói với Diệp Tử Vận một câu sau đó ôm lấy nàng và đi ra khỏi tòa nhà, việc phát sinh nhiều thứ

ngoài ý muốn như vậy làm Đường Kim khá là cụt hứng.

Nhìn bóng lưng của Đường Kim và Diệp Tử Vân, Phương Thiếu Quốc sắc mặt âm trầm, hai tay nắm chặt, nhưng lần này hắn lại nhịn xuống, cái gì cũng không nói. 

Cùng lúc ấy, tại một nơi khác, một ánh mắt đố kị cũng đang nhìn Đường Kim, đó là ánh mắt của Lâm Gia Minh. Tối qua Đường Kim mang theo Tổng Oánh đã đủ làm hắn vừa hâm mộ vừa đố kị, hôm nay lại đổi một mỹ nữ khác, hơn nữa vẫn là loại cực phẩm như Diệp Tử Vân, việc này càng làm tên Lâm Gia Minh đố kị đến phát cuồng, tên vương bát đản kia vận khí sao lại nghịch thiên như vậy? 

Chỉ là đố kị thì đố kị, bây giờ Lâm Gia Minh cũng không dám ý kiến gì, hắn chỉ biết chừng mắt nhìn Đường Kim và Diệp Tử Vận rời đi.

Trước cửa tòa nhà, ngồi trong chiếc Audi của Diệp Tử Vân, Đường Kim lười biếng hỏi:

- Đại nhi có bảo cô tiếp theo sẽ đưa ta đi đầu không?

- Đại Nhi tiểu thư chỉ bảo ta nghe theo lời người thôi. – Diệp Tử Vận đáp.

- Ừ, cô biết bây giờ Đại Nhi đang ở đâu không?

- Đại Nhi tiểu thư đang trên đường bay tới Bali. - Diệp Tử Vân không do dự đáp.

- Bali? – Đường Kim ngơ ngác một lát sau đó buồn bực:

- Nàng ra nước ngoài rồi?

Cũng khó trách Đường Kim buồn bực, hắn vừa mới tới thì yêu nữ kia đã chạy ra nước ngoài, đây không phải là muốn trốn hắn sao?

- Đại Nhi tiểu thư không phải là cố ý muốn tránh mặt người, lần đi này đã lên kế hoạch từ hơn nửa tháng trước rồi, lúc đó tiểu thư muốn giải quyết xong việc của Băng Di sẽ lập tức xuất phát. - Diệp Tử Vận dường như hiểu được Đường Kim đang nghĩ gì, nàng lập tức giải thích: 

- Tiểu thư đưa Băng Di cùng đi Bali.

- Lẽ nào nàng ta biết hôm qua ta nhất định sẽ tới sao? – Đường Kim nghi hoặc hỏi.

- Đương nhiên là không biết. - Diệp Tử Vân lắc đầu:

- Chỉ là bởi vì ngươi tới kinh thành cho nên tiểu thư mới sửa lại kế hoạch một chút.

- Vậy nàng ta khi nào thì quay về? – Đường Kim dường như cũng tin lời giải thích của Diệp Tử Vân.

- Chưa xác định được thời gian, nhưng trong thời gian ngắn chưa thể về được. - Diệp Tử Vận đáp, sau đó nàng lại bồi một câu:

- Nhưng mà Đại Nhị tiểu thư nói rằng, đợi người lấy được thắng lợi trong Long Kiếm chi chiến, nàng sẽ đích thân đến ăn mừng với

ngươi.

- Việc cô biết cũng không ít a. - Đường Kim nhìn Diệp Tử Vận hỏi:

- Đại Nhi dường như rất tin tưởng cô?

- Ngoài ta và Băng Di, không còn ai biết quan hệ của ngươi và Đại Nhị tiểu thư. – trong lời nói của Diệp Tử Vận dường như ẩn chứa một tia tự hào, lời này của nàng là muốn nói với Đường Kim rằng, Đại Nhị tiểu thư rất tín nhiệm nàng, sự tín nhiệm này làm nàng rất tự hào.  Đường Kim nhất thời cạn cmn lời, hắn bắt đầu bội phục Tiêu Đại Nhi, mỹ nữ như Tiêu Đại Nhi làm cho vô số nam nhân một lòng một dạ vì nàng cũng không có gì lạ, nhưng mà có thể làm cho loại mỹ nữ như Diệp Tử Vận cũng một lòng một dạ trung thành với nàng, thậm trí cảm thấy tự hào vì được nàng tin tưởng thì nàng cũng quá trâu bò đi. 

- Bên cạnh người đàn ông vĩ đại luôn có người phụ nữ vĩ đại mà. – Đường Kim thầm nhủ.

Hình ảnh tối hôm qua bỗng nhiên lướt qua trong tâm trí hắn làm tâm tình hắn phút chốc tốt lên rất nhiều, nhưng bất tri bất giác, hắn lại bắt đầu thấy nhớ Tiêu Đại Nhi. 

- Đại Nhị tiểu thư tạm thời vẫn chưa muốn tiết lộ quan hệ của hai người, tiểu thư hi vọng nếu phải công khai với bên ngoài thì ta với

Băng Di sẽ thay thế vị trí của nàng. Lúc Đại Nhị tiểu thư không ở kinh thành, ta sẽ thay nàng chiếu cố ngươi.

- Cô không thể thay thế được vị trí của nàng! – Đường Kim nhàn nhạt nói.

- Ta biết. - Diệp Tử Vân không hề tức giận:

- Nhưng mà ít nhất ta vẫn tốt hơn nhiều mấy cô gái trong hộp đêm hay ở quán bar, Đại Nhị tiểu thư không muốn ngươi tới những nơi đó tìm gái.

- Ta tới mấy chỗ đó tìm gái khi nào? – Đường Kim buồn bực không thôi, nếu Tiêu Đại Nhi ở trước mặt hắn, hắn đã “dạy dỗ” cho nàng một trận rồi. Hắn cũng cần phải đến những nơi đó tìm gái sao? 

- Cái này... - Diệp Tử Vân nhìn hắn một cái, khuôn mặt xinh đẹp bắt đầu nổi lên một áng mây đỏ, úp úp mở mở nói:

- Đại Nhi tiểu thư nói ngươi...ngươi nhu cầu ở phương diện đó rất mạnh, cho nên...

Cuối cùng Diệp Tử Vân vẫn là ngại ngùng không dám nói hết, lúc nói chuyện, nàng không kìm được lại nghĩ đến tối hôm qua, cả buổi tối người nào đó điều hoạt động không ngừng nghỉ, đôi má nàng bắt đầu nóng lên, Đại Nhị tiểu thư tìm được tên nam nhân này, phương diện đó của hắn đầu chỉ là rất mạnh mà thôi, phải là quá biến thái ấy! 

- Lái xe đi, đi từ từ thôi, ta muốn làm quen một chút với khung cảnh nơi đây. – Đường Kim bất lực nói, hắn quyết định sẽ không tiếp tục cùng Diệp Tử Vân thảo luận vấn đề nhu cầu nào đó nữa, trong lòng hắn thì bắt đầu thầm mắng Tiêu Đại Nhi vài câu, yêu nữ chết tiệt kia cho rằng hắn cả ngày đều không rời được mỹ nữ sao? Ít nhất thì hắn cũng là một người có chừng mực nhé! ( DG: ta khinh...) 

Diệp Tử Vận cũng không nói thêm gì nữa, nàng lái xe từ từ vòng quanh các con đường xung quanh kinh thành.

Lúc này ở tổng bộ của Ám Kiếm, Kiếm Ngân và Ninh Tâm Tĩnh đang đứng ở nơi cao nhất của tòa nhà.

- Tâm Tĩnh, sau khi quay về, cô nhất định rất thất vọng với Ám Kiếm bây giờ có phải không? - Kiếm Ngân đưa mắt nhìn toàn bộ khung cảnh phía dưới, từ từ hỏi. 

- Lão đại, ta chưa từng thất vọng về người. - lúc này Ninh Tâm Tĩnh biểu hiện rất bình tĩnh,

- Cô luôn cho rằng, Long Kiếm chi chiến là do Tiềm Long vì muốn tiêu diệt Ám Kiếm mới đưa ra yêu cầu như thế có phải không? - Kiếm Ngấn lại hỏi tiếp. 

Ninh Tâm Tĩnh ngẩn ra một lát rồi mới hỏi lại:

- Lẽ nào không phải sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui