Vô Tận Cường Hóa

Bên ngoài, tiếng Hỏa Thần Pháo điên cuồng gào rít phảng phất như cuồng phong bạo vũ, thiên lôi phẫn nộ rền vang.

Bên trong, Thẩm Dịch đang nhanh chóng không ngừng tra duyệt bản vẽ lập thể kết cấu hàng không mẫu hạm.

Ngón tay hắn lướt như bay, hình ảnh lập thể trước mắt biến ảo từ màn này sang màn khác. Loại hình ảnh lập thể này thoạt nhìn hơi có chút giống kỹ thuật tương lai, kỳ thật bất quá là một loại kỹ thuật mô phỏng hình chiếu cảm ứng tương đối cao minh, trong đánh giá của đô thị, trình độ khoa học kỹ thuật của nó chỉ có cấp D.

Nhưng với Thẩm Dịch mà nói, nó đã giúp hình ảnh hắn nhìn thấy càng thêm chân thật, rõ ràng, càng thuận tiện tìm hiểu.

Tiện tay kéo hình ảnh trên không một phát, từng khoang hình nổi tiếp nhau phóng to thu nhỏ trước mắt Thẩm Dịch, Thẩm Dịch cẩn thận quan sát, điểm vào một vị trí nào đó trên hình ảnh, một con đường ảo dài hẹp liền tự nhiên sinh ra, hình thành nên một tuyến đường trắng đỏ.

Thẩm Dịch cau mày, hắn làm như đang suy tư quyết định trọng đại gì đó, thế nên về sau động tác của hắn hoàn toàn đình trệ giữa không trung.

Chu Nghi Vũ bên ngoài quay đầu lại hét ầm: “Xong chưa? Ta sắp chịu hết nổi rồi!” “Quyết định vậy đi.” Thẩm Dịch rốt cục nặng nề điểm bút lên một khoang nào đó, khẽ nói bằng thanh âm cực nhỏ mà chỉ mình hắn nghe được: “Cũng nên vật lộn đọ sức một lần.” Khẩu khí của hắn phảng phất không phải đang đối mặt một cái nhiệm vụ chỉ có năm trăm điểm Huyết Tinh, mà là gặp phải lựa chọn một cái nhiệm vụ độ khó cao nhất.

Nhanh chóng hoàn thành xong tất cả dấu hiệu, Thẩm Dịch mở ra công năng gửi, sau đó nói qua kênh đoàn đội: “Bên này đã tìm được sơ đồ kết cấu không mẫu, vị trí cần đi cũng đã được vạch lên bằng dấu hiệu xanh da trời, tư liệu đã phát sang.” “Thu được rồi!” Trong kênh truyền lại tiếng Ôn Nhu: “Còn cái dấu màu đỏ là chỗ nào ấy?” “Buồng lái chính của hàng không mẫu hạm, bọn em không cần đi chỗ đó.” “Anh muốn đi buồng lái chính?” Ôn Nhu la hoảng lên. “Khoan nói vụ này, giờ bọn em lập tức ly khai tàu mẹ! Chúng ta hẳn là đang nằm trong bang California, sau khi bọn em chạy ra tàu mẹ lập tức chạy vào nội thành Los Angeles, chúng ta tụ hợp tại toà thị chính… Nếu như cái cao ốc kia vẫn còn đó!” “Không được! Anh nói cho rõ trước đã!” Thẩm Dịch không để ý tới Ôn Nhu phản đối, cường hành cắt đứt kênh đoàn đội, cầm theo PDA đi ra ngoài, nhét nó vào tay Chu Nghi Vũ: “Đưa súng của ngươi cho ta, ngươi mang Tiểu Phàm đi phòng lái, khống chế không mẫu đáp xuống, cứ đi theo đường kẻ đỏ trên PDA là được, trong đó còn có mật mã tiến vào buồng lái chính.” “Ngươi nói cái gì? Phòng lái? Ta đã nói là ta không biết lái cái đồ chơi này! Chẳng lẽ không có đường khác có thể đi?” Chu Nghi Vũ kêu to.

Thẩm Dịch trả lời: “Không có, nơi đó là đường ra duy nhất, đừng quá lo lắng vấn đề điều khiển, vừa nãy ta không chỉ tải sơ đồ kết cấu mẫu hạm, còn chôm đi một tí những thứ khác, bao gồm cả cách thao tác sử dụng hàng không mẫu hạm.” Chu Nghi Vũ ngẩn ngơ: “Ngươi tính kêu ta lâm trận mài đao?” Một Kẻ Hủy Diệt đột nhiên xọc nghiêng vào, Thẩm Dịch hô to một tiếng “Coi chừng!” rồi mạnh mẽ ra tay đoạt lấy Hỏa Thần Pháo, trút trên trăm phát lên người Kẻ Hủy Diệt kia, đơn giản sinh sôi đánh nó văng trở về.

Loại Hỏa Thần Pháo này có thể nói là khủng nhất trong các loại súng cấp D, lực trùng kích rất mạnh, xạ tốc nhanh nhất trong các loại súng cấp D, động năng họng súng tăng thêm 5, 25 phát/giây (không nhanh bằng Hỏa Thần Pháo ngoài đời thực, các tính năng của súng ống đời thực và súng ống đô thị hoàn toàn khác nhau, đô thị có hệ thống cân bằng riêng mình), khuyết điểm là cồng kềnh khó di chuyển, hơn nữa không thể sử dụng tại tất cả tràng cảnh, bất lực với một ít tràng cảnh đặc thù, không giống Linh Hỏa Thương so ra toàn diện, thích hợp sử dụng mọi tràng cảnh, nhưng dĩ nhiên uy lực nhỏ hơn nhiều.

Hắn vừa khai hỏa hưởng thụ lực phản chấn siêu cường và lực trúng kích của Hỏa Thần Pháo, vừa nói với Chu Nghi Vũ: “Còn ngốc ra đấy làm gì? Ngươi không phải nói chỉ cần là thứ ngươi biết thì tất sẽ tinh thông đấy sao? Trong đây có toàn bộ quá trình thao tác, ngươi xem một lần sẽ biết!” “Móa nó, ai nói xem một lần là biết!” Chu Nghi Vũ phẫn nộ kêu to, bất quá nói thì nói thế, hắn vẫn cầm theo PDA quay người đặt háng lên xe mô-tô, đánh xe một vòng, mạnh mẽ thằng hướng Tập Tiểu Phàm, lúc xông qua cạnh người Tập Tiểu Phàm cũng không giảm tốc độ, chỉ nghiêng xe một bên, vậy mà chỗ ngồi sau xe trực tiếp vọt tới bờ mông Tập Tiểu Phàm, đơn giản kéo Tập Tiểu Phàm lên xe, hất bụi mà đi cũng không dừng lại.

Ngay khi Chu Nghi Vũ vừa ly khai, Thẩm Dịch thu lại Hỏa Thần Pháo, đuổi theo đuôi Chu Nghi Vũ.

Tuy hắn đưa PDA cho Chu Nghi Vũ, nhưng lấy trí nhớ của hắn, đã sớm nhớ rõ lộ tuyến.

Bất quá hắn rất nhanh liền phát hiện bản thân gặp phải một vấn đề hết sức nghiêm trọng.

Chu Nghi Vũ chết tiệt trên đường đến buồng lái đã hấp dẫn không ít Terminator.

Những Kẻ Hủy Diệt này không thể đuổi theo Chu Nghi Vũ, nhưng cũng vì thế mà phân tán trên đường đi thông buồng lái, tựa như có kẻ vô trách nhiệm dụ quái ngăn cửa, một đường kéo xuống vô số quái vật mê mang bồi hồi.

Tại một góc rẽ trọng yếu đi thông buồng lái, chừng bốn Kẻ Hủy Diệt hoàn toàn chặn đứng giao lộ, một con trong đó còn là T-650.

Bằng vào Hỏa Thần Pháo trong tay, hắn cũng không sợ không đối phó được bốn tên này, vấn đề là bốn tên này tuyệt không phải có thể giết trong chớp mắt đấy, môt khì bị chúng cuốn vào, đám Terminator phía sau sẽ có cơ hội vây mình bọc đánh.

Thẩm Dịch dứt khoát cúi đầu, cuồng xông về phía đối phương, bốn Kẻ Hủy Diệt đồng thời nổ súng vào hắn.

Thẩm Dịch bỗng nhiên gia tốc vọt lên vách tường bên cạnh, mượn tốc độ bích hổ du tường vài bước rồi trở xuống mặt đất, sau đó nhảy lên cao cao, nắm một cái vào đỉnh thông đạo, lộn mèo trở xuống mặt đất, thân thể cấp tốc dời sang bên cạnh, chạy theo đường dích dắc, sau đó lặp lại toàn bộ động tác lần nữa.

Chuỗi động tác liên tiếp này nếu đặt trên trường đấu thế vận hội thể thao Olympic, tuyệt đối là chuỗi động tác độ khó cao được thêm điểm thưởng.

Chỉ số nhanh nhẹn của hắn nay đã đạt 33 điểm, tốc độ di chuyển nhanh chóng cộng đường đi cong vẹo quỷ dị, những viên đạn đuổi theo thân ảnh Thẩm Dịch kéo ra từng sợi lửa đỏ dài hẹp trên không trung, đánh cho hoa lửa bay loạn bên trong kết cấu cốt thép của chiếc mẫu hạm, nhưng không có phát nào bắn trúng người hắn.

Trong chốc lát Thẩm Dịch đã tiếp cận bốn gã Terminator kia, hắn mạnh mẽ nhảy lên cao, một cú xoay người phi cước đá trúng đầu một kẻ trong đó, đồng thời giẫm mạnh lên vai nó, ngang trời xẹt qua bốn Kẻ Hủy Diệt, nhảy ra phía sau bọn chúng.

Bạch quang trên người chớp liên tục, hắn đã trúng mấy phát.

Thẩm Dịch vừa hạ xuống đất, cũng không quay đầu tiếp tục chạy như điên về phía trước, bốn Kẻ Hủy Diệt bị hắn bỏ lại đuổi sát theo đằng sau, Thẩm Dịch giơ Hỏa Thần Pháo quay lại oanh đạn liên tục, đánh thẳng lên một Kẻ Hủy Diệt đứng mũi chịu sào, khiến nó văng ngược lại.

Kẻ Hủy Diệt kia ngã phanh xuống đất, nhưng chỉ lung lay thân thể vài cái rồi lại đứng lên, tiếp tục đuổi bám Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch quay người tính ly khai, một con Terminator đặc biệt cao lớn đột nhiên xọc nghiêng vào, thoáng cái ôm lấy Thẩm Dịch, nhấn hắn lên vách tường, hàm răng kim loại trên mặt rung động khanh khách, ánh mắt gắn dụng cụ cảm ứng nhiệt chuyển động không ngừng trên người hắn. “Nhìn ta dễ thương không?” Thẩm Dịch lạnh lùng nói, hắn mạnh mẽ đụng đầu vào mặt Kẻ Hủy Diệt kia.

Dùng đầu người đi đụng đầu lâu người máy, tất nhiên là người thua thiệt.

Nhưng mạo hiểm giả lại không nằm trong phạm trù thông thường.

Thẩm Dịch đụng một phát, Kẻ Hủy Diệt kia lập tức ngửa về sau, Thẩm Dịch vung hai tay lên, bẻ ngược hai tay Kẻ Hủy Diệt kia, đúng là chiêu Song Bàn dùng cho cận chiến trong phân cân thác cốt thủ, chuyên môn vặn gãy cánh tay mục tiêu. Hai tay kim loại của Kẻ Hủy Diệt bị Thẩm Dịch gập lại như vậy, phát ra tiếng vang vặn vẹo cót két, tay phải Thẩm Dịch nhanh chóng nắm chặt quyền, đốt ngón giữa nhô lên, đánh thẳng vào vị trí trái tim Kẻ Hủy Diệt. Chiêu này gọi là Phượng Nhãn Kích.

Kẻ Hủy Diệt bị một kích này đánh lui về sau hai bước, rốt cục triệt để buông ra Thẩm Dịch, Thẩm Dịch lại lấn người tới, nắm tay phải đột nhiên thả lỏng, bốn ngón duỗi thẳng khép lại thành hình chưởng đao, hung hăng cắm vào trái tim Kẻ Hủy Diệt, sau đó năm ngón tay hợp thành một trảo, mạnh mẽ tách rời tinh thể năng lượng của Kẻ Hủy Diệt kia.

Khiến Thẩm Dịch giật mình là tên này vậy mà không lập tức chết đi, ngược lại quay sang ôm ghì Thẩm Dịch không buông.

Tinh Thần Tham Sát bắt đầu sử dụng. “Người máy Terminator T-700, lực phòng ngự 25, giá trị bọc thép 260, được phân phối đại liên M449, lực đạn tổn thương 12, số lượng 500; súng phóng tên lửa cỡ nhỏ, lực tổn thương 200, số lượng 3. Sau khi bị công kích trí mạng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu, duy trì thời gian 5 giây. Đánh giá khoa học kỹ thuật cấp D, đánh giá công dụng: Tốt thí. Chỗ hiểm: trung tâm điều khiển sau đầu, tinh thể năng lượng tại tim. Đặc điểm: hư hao bình thường có thể chữa trị, bị tổn hại trí mạng không thể tu hồi.” Hóa ra là vậy.

Có điều Thẩm Dịch không có thời gian chờ 5 giây, hai cánh tay hắn chấn động đẩy lùi T7, sau đó một cước đá vào một Kẻ Hủy Diệt đuổi theo khác rồi nhanh chóng bỏ chạy.

Khi đi tới một thông đạo lớn, Thẩm Dịch phóng nhãn xem xét, suýt nữa mắng ầm lên.

Ít nhất bảy tám Kẻ Hủy Diệt chặn lại thông đạo chật như nêm cối.

Chúng thậm chí chốt cứng trước cửa buồng lái chính.

Chu Nghi Vũ thật đúng là nhân tài lùa quái!!!

Bảy tám Kẻ Hủy Diệt lập tức cảm thấy Thẩm Dịch tới, đồng thời quay lại, động tác đều đặn như binh lính huấn luyện nghiêm chỉnh.

Cùng lúc đó, Thẩm Dịch dương tay ném ra Phi Trảo xẹt vèo qua đỉnh đầu đám Terminator, bắt lấy trần nhà, Thẩm Dịch nhảy lên lướt đi giữa không trung.

Tất cả Terminator đồng thời nổ súng về hướng Thẩm Dịch, dù cho Thẩm Dịch sử dụng trạng thái tránh né 60% công kích viễn trình lúc lướt đi bằng Phi Trảo, cũng không chịu nổi bảy tám khẩu súng máy hạng nặng mãnh liệt xạ kích, bạch quang trên người chớp liên tục mấy cái, sau một khắc, Thẩm Dịch bay qua đỉnh đầu đám Terminator, lăn mình đáp xuống mặt đất.

Một Kẻ Hủy Diệt giơ súng phóng tên lửa nhắm Thẩm Dịch, Thẩm Dịch cũng không quay đầu lại, Linh Hỏa Thương chợt hiện trên tay phải.

Một phát đạn gào thét bay ra khỏi nòng súng, đột nhiên nghịch chuyển phương hướng bay về phía Kẻ Hủy Diệt kia, bắn ngay vào họng súng tên lửa.

Kẻ Hủy Diệt kia ngây ngốc đè xuống chốt phóng tên lửa.

OÀ..ÀNH!

Một tiếng bạo tạc to lớn nổ tung giữa đám Terminator, khí lãng trọn vẹn đẩy Thẩm Dịch lui hơn mười mét, Thẩm Dịch ho một ngụm máu, vọt tới trước cửa lớn đóng chặt, nhanh chóng đưa vào mật mã hạch tâm.

Đại môn mở ra, Thẩm Dịch lách mình tiến vào.

Không chờ cửa đóng lại, một Kẻ Hủy Diệt đã lao đến, đơn giản dùng cánh tay chèn vào không cho cửa khép lại.

Chỉ là cánh cửa trọng đại này chẳng khác gì cửa chống trộm kho vàng, dù cho lấy cường độ thân thể T6 cũng không cách nào chèo chống, mắt thấy nó sắp bị đại môn nghiền ép, Thẩm Dịch đột nhiên thò tay, bắt lấy cánh tay Kẻ Hủy Diệt kia, kéo nó vào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui