Vô Tận Đan Điền

Trong đôi mắt khổng lồ của tiểu Hổ cũng tràn nước mắt, chậm rãi nói.

- Là ta trong lúc vô ý lĩnh ngộ một loại phương pháp tu luyện, càng đau đớn càng có thể tôi luyện ý chí, tăng cường thực lực, nhất là khi bọn hắn dùng kịch độc đổ vào miệng vết thương của ta, thực lực của ta lại đột nhiên tăng mạnh…

- Là…ca ca không bảo vệ tốt cho ngươi, thật xin lỗi!

Nghe đệ đệ giảng thuật, nước mắt Nhiếp Vân không ngừng rơi xuống, không nghe được nữa.

Đệ đệ, kiếp trước ngươi vì ta mà chết, vốn tưởng rằng ta thăng cấp có thể bảo hộ ngươi, bù lại tiếc nuối kiếp trước, lại không nghĩ tới…

Nhiếp Vân cảm giác trái tim của mình đau đớn như bị kim đâm, như sắp nổ mạnh.

Cho tới bây giờ hắn rốt cục đã biết vì sao tu vi của đệ đệ tăng trưởng nhanh như vậy, khuôn mặt sao già như vậy, chẳng khác gì một lão nhân.

Linh Tê Luyện Thể quyết là công pháp của Ma tộc, pháp môn tu luyện của Ma tộc nổi danh tàn nhẫn, nổi tiếng nhất là tự tàn luyện thể pháp.

Cái gọi là tự tàn luyện thể pháp, chính là lợi dụng kịch độc, dùng nước sôi nấu, dùng lửa đốt kích thích cơ thể, làm thân thể biến hóa, đạt tới mục đích tiến bộ nhanh hơn.

Nhưng tiến bộ mặc dù thật nhanh, nhưng tác dụng phụ cũng phi thường lợi hại!

Tốc độ tế bào thân thể thay thế rất nhanh, số lần thay thế có nhất định, một tế bào thay thế mười lần sẽ biến chất, bình thường một lần thay thế cần sáu năm, cho nên người thường sống tới sáu mươi tuổi thì xuất hiện da đồi mồi gì đó, mà tốc độ thay thế gia tăng, một tháng thay thế một lần tuy rằng thực lực tiến bộ rất nhanh nhưng tương đương tuổi thọ đang không ngừng trôi qua!

Làm như vậy, sao có thể không già?

Nhiếp Đồng sử dụng loại phương pháp này tăng lên thực lực, nhưng cơ năng thân thể toàn bộ biến chất.

- Ca ca, không liên quan tới ngươi, là ta cần tăng thực lực! Không sao, bây giờ ta không phải vẫn tốt sao?

Chứng kiến ca ca thống khổ như vậy, Nhiếp Đồng nở nụ cười, nụ cười đơn thuần vẫn như ba trăm năm kiếp trước.

- Rốt cục là ai, là ai bắt mọi người, là ai, là ai dùng khổ hình với ngươi?

Nghe được tiếng cười của đệ đệ, Nhiếp Vân đè nén đau khổ trong lòng, ánh mắt tràn ngập lửa giận.

- Ta đã điều tra xong, là Thiên Thần hội! Cũng bởi vì như vậy ta mới không ngừng đánh lén ám sát thành viên Thiên Thần hội!

Trong mắt Nhiếp Đồng cũng lộ ra hận ý.

- Thiên Thần hội?

- Phải, nghe nói là một đảng phái đại tông môn của Phù Thiên đại lục, rất nhiều đại thần của Thần Thánh đế quốc đều gia nhập, mà hoàng đế Hoang Lăng chính là đầu mục lớn nhất của Thiên Thần hội trong Khí Hải đại lục!

Nhiếp Đồng nói:

- Đây là danh sách mà ta lấy được, bên trong tổng cộng có mười bảy người, ta đã giết bảy người!

Tiếp nhận danh sách, Nhiếp Vân cúi đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên đều là người của Thần Thánh đế quốc, hoàng đế Hoang Lăng cùng Đồ Tân cũng có tên trong đó.

- Thiên Thần hội nghe theo mệnh lệnh của một người trong Phù Thiên đại lục gọi là Hoa đại nhân, nghe nói muốn gia nhập, làm ra cống hiến sẽ có cơ hội thăng cấp bí cảnh, cũng bởi vì vậy mới khiến nhiều người động tâm. Lúc trước chúng tôi bị Thiên Thần hội vây bắt, ép hội chuyện bảo tàng Lạc Khúc mộ, hình như Thiên Thần hội cũng có liên hệ với Yêu tộc, nhưng chi tiết cụ thể thì ta không rõ ràng lắm!

Nhiếp Đồng đem toàn bộ tin tức mình biết đều nói ra.

- Thiên Thần hội!

Nhiếp Vân nghiến răng:

- Tiểu Đồng, ngươi ở đây nghỉ ngơi, hôm nay ta sẽ đem toàn bộ người trong danh sách quét hết sạch sẽ!

Thét dài một tiếng,Nhiếp Vân bật dậy, thân thể nhoáng lên đã rời khỏi phòng.

- Tiểu Phong!

Bay lên không trung, Nhiếp Vân dùng tuần thú đan điền hô.

- Chủ nhân!

Lúc này tiểu Phong đã tát xong một ngàn cái tát tai, vẻ mặt hài lòng nhìn qua.

- Bắt Hoang Lăng qua đây cho ta!

Nhiếp Vân rống to một tiếng.

- Dạ!

Tuy tiểu Phong không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng mệnh lệnh chủ nhân cũng không cần hỏi nhiều, lập tức bắt Hoang Lăng đi qua.

- Đại nhân…ngươi không phải nói đánh xong một ngàn tát tai sẽ thả ta đi sao? Tại sao lại bắt ta…

Hoang Lăng muốn khóc.

Bị hung hăng tát một ngàn tát tai, còn không cho người chết, hiện tại mặt của hắn sắp bị đánh nát.

- Ít nói nhảm, chủ nhân muốn tìm ngươi!

Tiểu Phong nắm cổ Hoang Lăng bay về phía Nhiếp Vân.

Oanh!

Hai người vừa đi tới trước mặt Nhiếp Vân, Nhiếp Vân liền đạp tới một cước, đường đường hoàng đế Thần Thánh đế quốc lại bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất ném ra một hố to.

- Nói cho ta biết, trong Thiên Thần hội đều có những ai, nếu nói ta sẽ không giết ngươi!

Thanh âm Nhiếp Vân lạnh tận xương.

- Thiên Thần hội? Ta không biết, cũng chưa từng nghe nói qua!

Hoang Lăng run lên, vội vàng biện giải.

- Chưa từng nghe qua? Tiểu Phong, tiếp tục tát, thẳng tới khi nào hắn nhớ ra!

Nhiếp Vân vung tay quát.

- Dạ!

Tiểu Phong còn chưa đánh đủ, lập tức hưng phấn lao tới.

- A…

Chứng kiến bộ dáng cao hứng của tiểu Phong, Hoang Lăng sợ mất hồn mất vía:

- Nhiếp Vân đại nhân, Nhiếp Vân bệ hạ, Nhiếp Vân tổ tông, ta nói…ta nói cho ngươi biết trong Thiên Thần hội có ai…

- Nói đi!

Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe ra vẻ tàn nhẫn.

Mấy ngày sau, cả Quang Minh thành giống như bị lây bệnh ôn dịch, mỗi trời tối sẽ có vài đại nhân bị diệt môn, gà chó không tha, toàn bộ tử vong!

Nhưng ôn dịch chỉ lây lan trong các đại thần, không liên quan tới bình dân, bởi vậy cũng không gây ra khủng hoảng gì quá lớn, nhưng vẫn biến thành đề tài bàn luận trong dân gian.

Trong tửu lâu lớn nhất Thần Thánh đế quốc, trong Hồng Nhạn lâu, người đến người đi, nơi nơi đều đang đàm luận chuyện đại sự mới phát sinh mấy ngày nay.

- Đáng sợ a! Ta nghe nói thiếu niên tên Nhiếp Vân trước kia là một tiểu nhân vật trong một thương trấn xa xôi của Thần Phong đế quốc, không nghĩ tới hắn thật lợi hại, chẳng những đạt tới bí cảnh, còn một quyền đánh bay hoàng thất lão tổ Hoang Trần!

- Cái gì một quyền, là một kiếm đánh bay! Hoang Trần lão tổ là lão quái vật thăng cấp bí cảnh nhiều năm, nếm thiệt thòi lớn như vậy, cuối cùng lại không nói một câu, xám xịt rời đi!

- Điều này nói lên điều gì? Nói rõ thực lực Nhiếp Vân bệ hạ quá mạnh mẽ, Hoang Trần lão tổ không thể ngăn cản!

- Những lời các ngươi nói đều là tin tức cũ rồi, các ngươi nghe nói không, đêm qua nhà của tài vụ đại thần Trương Lạc một đêm diệt môn, không ai sống sót!

- Chết tốt lắm, Trương Lạc làm nhiều việc ác, đã sớm đáng chết, nếu không phải thực lực của hắn mạnh mẽ, ta cũng muốn động thủ!

- Phải a, người này chết chưa hết tội, chẳng những hắn hung hăng càn quấy, mấy con trai của hắn cũng không phải đồ tốt, chết thì chết, không đáng đồng tình!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui