Vô Tận Đan Điền

Trong động phủ, Mộ Thanh Mộ Hà đang ngồi ngay ngắn ở trước một cái hồ lô, mày nhăn lại.

- Như thế nào? Có kết quả gì không?

Nhiếp Vân đi đến.

- Không kết quả, chúng ta chỉ là đệ tử bên ngoài, đã bị Linh Tê Tuyền vứt bỏ, cho dù nghiên cứu chỉ sợ cũng nghiên cứu không ra cái gì!

Mộ Thanh, Mộ Hà đồng thời lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Đệ tử ngoại môn ở Cổ Thành mà nói là người bị vứt bỏ, không có khả năng có liên quan với Linh Tê Tuyền Thủy.

- Ta đến xem!

Loại kết quả này, Nhiếp Vân sớm có đoán trước, cũng không kinh hãi. Gật gật đầu, ngồi ở trước mặt hồ lô.

- Thiên Nhãn mở!

Thiên Nhãn thiên phú đột nhiên xoay tròn, thẳng tắp nhìn nước suối trong hồ lô, nước suối ở dưới Thiên Nhãn không có bí mật gì đáng nói. Nhưng nhìn hồi lâu, cũng không phát hiện dị thường, chỉ cảm thấy chất lỏng này không khác giọt nước bình thường.

Nếu phải nói có điểm gì khác, chính là này trên nước bốc lên một cỗ linh khí mà nước suối bình thường không có, thật giống như sinh mệnh.

- Xem ra Thiên Nhãn không có hiệu quả...

Nhiếp Vân lắc đầu bất đắc dĩ.

Dựa theo đạo lý, Thiên Nhãn là siêu cấp thiên phú bài danh Top 10, có thể nhìn ra dị thường mới đúng, này cũng không nhạy, đủ thấy nước suối quái dị!

- Vừa rồi vị thành chủ kia cũng là Truy Tung sư, kỳ thật hắn không biết ta mới là truy tung thuỷ tổ, thử xem thiên phú Truy Tung sư có thể dùng hay không...

Trong lòng vừa động, Truy Tung khí tiện tay ném vào nước suối, kết quả cũng giống Thiên Nhãn thiên phú, đá chìm đáy biển, một chút tác dụng cũng không có.

- Đúng rồi, Tường Thủy thiên phú thì sao? Nếu thứ này là nước, nhất định phải quy về Tường Thủy thiên phú quản lý...

Đột nhiên Nhiếp Vân nhớ tới một thiên phú của mình, Tường Thủy thiên phú, vội vàng ném Tường Thủy khí vào.

Thầm thì!

Tường Thủy khí vừa tiến vào nước suối, Linh Tê Tuyền Thủy nhất thời phát ra thanh âm.

- Có hiệu quả!

Nhiếp Vân nhãn tình sáng lên, mạnh mẽ đứng dậy, hưng phấn đến thiếu chút nữa muốn hô lên thành tiếng.

- Tăng lớn độ mạnh yếu!

Đã có hiệu quả, Nhiếp Vân lập tức đưa Tường Thủy khí vào bên trong.

Ầm vang!

Tiểu hồ lô đột nhiên kịch liệt chấn động, nhảy lên, lạch cạch nện ở trên người Nhiếp Vân.

- Móa!

Bị hồ lô đập, Nhiếp Vân cảm thấy lục phủ ngũ tạng thiếu chút nữa nát vụn, cả người hô hấp cũng có chút phù phiếm.

Thật vất vả bò dậy, thở hổn hển...

Thí nghiệm lại thất bại!

Thiên phú Tường Thủy Sư cũng sẽ thất bại, Linh Tê Tuyền Thủy này đến cùng là cái quái gì?

- Lây dính khí tức nước suối, linh hồn dao động cùng nước suối nhất trí... Đến cùng làm sao câu thông nước suối, gia tăng độ phù hợp?

Tường Thủy khí thất bại, Nhiếp Vân không dám thử lại lung tung, cẩn thận nhớ lại thành chủ nói, chậm rãi suy tư.

Thành chủ nói người Cổ Thành vừa sinh ra sẽ lây dính khí tức của nước suối, linh hồn dao động cùng nước suối nhất trí... Nhưng nước suối này có linh hồn dao động?

Chẳng lẽ đối phương đang gạt ta?

Này không có khả năng, có thể hắn là nhận thức chuẩn mình không thể câu thông nước suối, nên không thèm che dấu.

- Lây dính khí tức nước suối, dùng cái gì lây dính? Linh hồn dao động... Chẳng lẽ ta thật không có thể vận dụng?

Suy nghĩ không biết bao lâu, cũng không nghĩ ra, Nhiếp Vân lắc đầu bất đắc dĩ, đang định buông tha, đột nhiên một cái đan điền trong Khí Hải chậm rãi vận chuyển.

- Ân? Thuần Thú đan điền? Cái đồ chơi kia lúc này xoay tròn là muốn làm gì?

Từ trong trầm tư bừng tỉnh, linh hồn đảo qua, nhất thời có chút dở khóc dở cười, đan điền chậm rãi xoay tròn này không phải Tường Thủy đan điền, cũng không phải Thiên Nhãn đan điền, mà là Thuần Thú đan điền!

Thuần Thú đan điền, thiên phú Tuần Thú Sư, có thể sinh ra Thuần Thú khí, Tuần Thú Sư chân chính, cả đời chỉ có thể có được năm sủng vật, bây giờ Nhiếp Vân có tiểu Hổ, Tiểu Phong, Tử Đồng, Hắc Nham, Thuần Thú đan điền còn có một danh ngạch chưa dùng.

Thuần Thú đan điền chỉ có thể Thuần Thú, thu phục yêu sủng, cùng Linh Tê Tuyền Thủy này có cọng lông quan hệ...

- Ân? Không đúng!

Đột nhiên trong đầu Nhiếp Vân lóe lên linh quang.

- Trước kia tiểu Hổ cùng Tiểu Phong đều không nói, là Yêu thú chân chính, mình thông qua Thuần Thú đan điền lại có thể liên hệ, câu thông bình thường, chẳng lẽ... Thuần Thú đan điền cũng có thể câu thông nước suối này?

Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân cố nén hưng phấn trong lòng, vội vàng vận chuyển Thuần Thú đan điền, ném vào một tia Thuần Thú khí.

Ông!

Thuần Thú khí vừa tiến vào nước suối, trong đầu Nhiếp Vân lập tức nổ vang.

- Là ai đang gọi ta về?

Một thanh âm tang thương không biết từ đâu vang lên, giống như chuông cổ sáng sớm, đinh tai nhức óc.

- Ngươi là Linh Tê Tuyền Thủy?

Nhiếp Vân thật cẩn thận hỏi.

- Ta không phải Linh Tê Tuyền Thủy, ta là Linh Tê Tuyền!

Thanh âm kia chậm rãi nói.

Thanh âm trầm thấp, sóng tinh thần dật động cực kỳ mỏng manh, tựa hồ tùy thời có thể đứt rời.

- Linh Tê Tuyền? Ngươi không phải ở trong Linh Tê Thiên Cung sao?

Nhiếp Vân hoảng sợ.

- Ta là ở trong Linh Tê Thiên Cung, bất quá, có thể thông qua nước suối cảm ứng được tình huống bên ngoài, ngươi dùng Thuần Thú khí gọi ta về, ta tự nhiên sẽ có cảm ứng!

Linh Tê Tuyền chậm rãi nói.

- Muốn cùng ta câu thông mà nói, phải tiến vào Linh Tê Thiên Cung! Truyền ý niệm tới, thật sự quá khó khăn rồi, ta kiên trì không được bao lâu!

- Kiên trì không được bao lâu? Truyền ý niệm tới...

Nhiếp Vân như thế nào cũng không nghĩ ra Linh Tê Tuyền này thậm chí có linh trí của mình, hơn nữa mình bằng vào Thuần Thú khí có thể câu thông, nhịn không được nắm tay siết chặt.

- Ta có thể tiến vào Linh Tê Thiên Cung câu thông ngươi, chẳng qua hiện tại độ phù hợp của ta cùng Linh Tê Tuyền Thủy một chút cũng không có, cho dù đến, cũng phiền toái không ít, ngươi có thể đề cao độ phù hợp của ta cùng nước suối hay không...

Nhiếp Vân biết muốn đề cao độ phù hợp chỉ có thể dựa vào Linh Tê Tuyền, lúc này cũng không che lấp, trực tiếp mở miệng.

- Đề cao độ phù hợp của ngươi? Ân, có thể, ngươi có thể cùng ta câu thông, liền cho thấy ít nhất có được sáu mươi phần trăm độ phù hợp, muốn lại tăng lên chỉ có tiến vào Linh Tê Thiên Cung, nhìn thấy ta... Tốt lắm, ta chỉ có thể kiên trì thời gian dài như vậy...

Xoạt!

Thanh âm kia biến mất, thời gian nháy mắt Nhiếp Vân liền không cảm thụ đến, mở to mắt, nhìn đến trước mắt như trước là hồ lô, trong hồ lô là linh dịch không ngừng lưu động.

- Thuần Thú đan điền có thể câu thông Linh Tê Tuyền? Thật sự là kỳ quái...

Phun ra một hơi, Nhiếp Vân làm sao cũng nghĩ mãi mà không rõ, phương pháp gì cũng dùng, thế nhưng Thuần Thú đan điền lại có thể câu thông.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận