Vô Tận Đan Điền

Không khí trong cả thạch thất lập tức bị một chưởng của hắn làm cho bạo liệt, lực lượng hùng hậu cuồn cuộn, giống như là thiên địa có một khe nứt vỡ ra, một thủ ấn cực lớn cao hơn mười thước ngang trời xuất hiện, chậm rãi bắn về phía trước.

Thủ ấn càng lúc càng lớn, bên trên chạm phải đỉnh thạch thất, dưới thì chạm phải mặt đất, mang theo xu thế quét ngang, một đường phóng về phía trước.

Phanh.

Phanh.

Phanh.

Phanh.

Phanh.

Phàm là cự nhân bằng hỏa diễm đụng phải thủ ấn đều phát ra tiếng nổ vang kịch liệt, lập tức bị đánh thành bụi phấn, không còn khả năng phục hồi như cũ. Rất nhanh thủ ấn đã từ bên phải thạch thất đánh tới bên trái. Mấy vạn cự nhân bằng hỏa diễm trong thạch thất đề bị hôi yên phi diệt dưới một chưởng này.

- Thật mạnh...

nhìn thấy một chưởng uy phong lẫm liệt, đánh tan toàn bộ tất cả cự nhân bằng hỏa diễm, Thái viên trưởng lão nuốt nước miếng, bàn tay nắm chặt.

Chiến đấu nhiều tháng với cự nhân bằng hỏa diễm, đối với sự cường đại của vật này hắn đã hiểu rất rõ. Đồ vật lợi hại như vậy không ngờ lại bị một chưởng của sư huynh quét sạch... Đây là thực lực gì vậy?

Lĩnh vực cảnh trung kỳ chỉ sợ cũng không có làm được như vậy a.

- Sao nào? Chiêu Thiên Địa vô lượng này rất lợi hại đúng không?

Nguyên Hằng trưởng lão lấy ra một khỏa đan dược nuốt vào, khôi phục thể lực một chút. Hắn quay đầu, nhìn thấy sư đệ kinh ngạc tới ngây người, hắn cảm thấy thỏa mãn vô cùng.

Thức thứ nhất của Ma ha thần chưởng này tuy rằng cường đại tột đỉnh, nhưng mà lại có chỗ không tốt, đó chính là sau một chiêu, tất cả pháp lực trong khí hải đều bị tiêu hao không còn.

Tuy rằng hắn là cường giả Lĩnh vực cảnh, nhưng mà dưới một chưởng vẫn cảm thấy khí hải tiêu thoát. Nếu không phải cố nén, chỉ sợ hiện tại hắn đã ngã xuống, xấu hổ rồi.

Đan dược vừa vào miệng lập tức hóa tan, một lát sau hắn mới cảm thấy khôi phục được một chút pháp lực, cảm giác lực lượng tràn đầy lập tức trở lại.

Khỏa đan dược này cùng với Nhiên mệnh đan là do lần trước hắn đạt được trong một lần kỳ ngộ, có thể nhanh chóng khôi phục pháp lực. Đan dược trân quý như vậy bình thường cũng không nỡ ăn, bây giờ lại phải dùng. Thế nên tuy rằng trong lòng hưng phấn, nhưng mà cũng vì muốn triệt để chấn nhiếp Thái viên trưởng lão cho nên hắn mới không tiếc vận dụng.

Quả nhiên Thái viên trưởng lão triệt để rung động, trong mắt lộ ra lửa nóng nồng đậm.

- Lợi hại, thực sự quá lợi hại...

Trong miệng thì thào tự nói, nhưng mà trong lòng thì hưng phấn nhảy dựng lên. Có được vũ kỹ uy lực cường đại như vậy, cho dù ở trong Nguyên Tâm tông cũng có thể trở nên nổi bật, mà hắn có sư huynh thực lực như vậy làm chỗ dựa, còn cần sợ ai nữa?

- Ha ha, đợi từ nơi này đi ra ngoài. Một khi trở lại tông môn ta sẽ lập tức giết chết gia hỏa Nguyên Cương nhiều lần áp chế chúng ta. Lại đoạt toàn bộ tài nguyên của bọn chúng. Yên tâm đi, ta có ăn nhất định sẽ có phần của ngươi. Về sau hai huynh đệ chúng ta hợp tác, tranh thủ mở một mảnh thiên địa mới trong tông mông.

Nguyên Hằng trưởng lão đứng trên không trung, dường như nhìn thấu dã tâm của Thái viên trưởng lão cho nên cười ha hả, nói.

- Vậy sau này ta phải dựa vào sư huynh rồi. Hi vọng sư huynh chỉ dẫn nhiều hơn... Sư huynh, thiếu niên kia còn chưa chết, ta sợ sư môn hắn...

Đột nhiên Thái viên trưởng lão nhớ tới Nhiếp Vân.

Bằng vào ngần ấy tuổi đã có thực lực như vậy, lại có động phủ tùy thân mang theo, thế lực sư môn nhất định lớn tới đáng sợ.

- Hừ, không chết cũng không sao. Hai tháng qua mà sư môn hắn không có tới, nhất định về sau bên đó cũng không xuất đầu cho hắn.

Nguyên Hằng trưởng lão hừ lạnh.

Trước đó hắn cũng luôn lo lắng tông môn đối phương báo thù, về sau hai tháng qua đi, chuyện này cũng biến mất.

Nếu như thực sự muốn báo thù thì một hai ngày cũng không nhịn được, cần gì phải hai tháng còn không có động tĩnh như vậy chứ?

- Thế nhưng....

Thái viên trưởng lão vẫn còn có chút băn khoăn.

- Không cần lo lắng, đại tông môn, gia tộc lớn đối với đệ tử đều là bỏ mặc thí luyện. Cho dù có cừu oán thì cũng sẽ không nhúng tay vào. Bọn hắn đã không nhúng tay vào, hiện tại ta lại luyện thành thức thứ nhất Thiên Địa vô lượng của Ma Ha thần chưởng, như vậy sao phải sợ tiểu tử chỉ là Tôn cấp cơ chứ?

Thấy sư đệ bị dọa thành như vậy, Nguyên Hằng trưởng lão cười nói.

Tám đại tông môn cùng với một ít đại gia tộc trên Phù Thiên đại lục đều bỏ mặc đệ tử thí luyện, để cho đệ tử tự mình tranh đấu, cố gắng, tránh cho xuất hiện thế hệ quần là áo lượt. Thế lực sau lưng Nhiếp Vân này đã hai tháng mà không có động tĩnh, như vậy đã nói về sau không có khả năng động thủ nữa.

Nguyên Hằng trưởng lão không tin thời gian dài như vậy, người tông môn đối phương biết rõ đối phương gặp nguy hiểm mà tới giờ còn chưa tìm tới đây.

- Cũng đúng a. Nếu như tiểu tử kia dám ra, một chưởng của sư huynh nhất định sẽ đánh hắn thành thịt nát.

Nghe lời giải thích này, Thái viên trưởng lão hiểu ra, tất cả lo lắng biến mất, miệng cười ha hả.

- Đánh ta thành bánh thịt? Ai muốn đánh ta thành bánh thịt?

Đúng lúc này hai người nghe thấy một tiếng hừ lạnh. Bọn hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy thiếu niên kia đột nhiên xuất hiện, khóe miệng mang theo nụ cười vui vẻ đi tới.

- Ngươi cũng dám xuất hiện trước mặt ta hay sao? Ha ha, đây là ngươi tự mình muốn chết.

Nhìn rõ bộ dáng của thiếu niên kia, thù mới hận cũ trong lòng Nguyên Hằng trưởng lão bị thiêu đốt, miệng cất tiếng cười lớn.

- Vì sao ta không dám hiện thân cơ chứ?

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

- Ngươi đã muốn tìm cái chết như vậy... Vậy thì chết đi cho ta.

Thấy thiếu niên không có gì sợ hãi, Nguyên Hằng trưởng lão không thèm để ý mà hừ lạnh một tiếng, đột nhiên ra tay.

Lần này vừa ra tay chính là thức thứ nhất của Ma Ha thần chưởng, thủ ấn cực lớn lập tức xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân.

- Chưởng pháp thật mạnh, tuy nhiên khí hải và kinh mạch ngươi quá yếu, căn bản không phát huy ra được toàn bộ lực lượng của một chưởng này. Như vậy thì giao ngọc bài cho ta đi.

Cười nhạt một tiếng, cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo, Huyền Ngọc chi kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn rồi nhẹ nhàng giơ lên cao.

Xoẹt.

Nhiếp Vân bổ xuống.

Ầm ầm.

Lực lượng pháp lực, cơ bắp xen lẫn ám kình mang theo uy thế hủy thiên diệt địa nghênh đón Ma Ha thần chưởng, thoáng cái đã chém nó thành hai khúc.

- Xuống đây đi.

Chỉ thoáng sau, Nguyên Hằng trưởng lão vốn hung hăng càn quấy vô cùng giống như là quả bóng xì hơi, lưng hung hăng đập vào vách tường, dán vào tường, trông giống như một bức họa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui