Vô Tận Đan Điền

- Trước khi trở lại, bộ dáng này của ngươi nhất định không được, ta biến hóa bộ dáng cho ngươi một chút.

Thiên Huyễn cười nhạt một tiếng, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, một cỗ Ngụy trang chi khí từ trong lòng bàn tay hắn truyền ra.

- Ta cũng phải biến hóa một chút.

Sau khi biến hóa cho khôi lỗi Nguyên Cương trưởng lão xong, thân thể Thiên Huyễn nhoáng lên, dung mạo lần nữa biến hóa.

- Ngươi... Không ngờ ngươi lại biến thành... Dựa vào, xem như ngươi lợi hại.

Nhìn thấy bộ dáng Thiên Huyễn biến hóa, Nhiếp Vân nhịn không được chửi thề.

Bởi vì người xuất hiện trước mắt Nhiếp Vân dĩ nhiên là chưởng giáo Nguyên Tâm tông.

Không ngờ trong nháy mắt Thiên Huyễn đã biến thành Nguyên Thiên, vô luận khí chất hay là khí tức linh hồn hoặc là nhất cử nhất động, uy thế giữa hai hàng lông mày đều giống như đúc. Dù Nhiếp Vân là người tâm trí kiên định cũng không nhịn được giật mình, cảm giác có phải mình đã bị chưởng giáo Nguyên Tâm tông bắt lấy hay không.

Ngụy trang sư tuy rằng có thể ngụy trang linh hồn, không nhìn ra được cái gì. Nhưng mà khí chất và cử chỉ bình thường, vô luận là thứ nào cũng khó có thể bắt chước. Thiên Huyễn biến hóa thành Nguyên Thiên không ngờ lại có thể giống như đúc, thực sự vượt quá tưởng tượng của Nhiếp Vân.

Chỉ từ điểm đó mà xem, cho dù Nhiếp Vân cũng có được thiên phú ngụy trang sư, nhưng mà năng lực ngụy trang vẫn kém hơn Thiên Huyễn trước mắt một đoạn.

- Ta thế nào? Ta ngụy trang chưởng giáo cũng thôi đi, nhưng ngươi không nhìn xem ngươi ngụy trang thành ai a...

Thấy Nhiếp Vân giật mình như vậy, Thiên Huyễn bĩu môi một cái.

- Ta?

Vừa rồi đối phương chuyển tới ngụy trang chi khí, Nhiếp Vân cũng không để ý, hiện tại dùng tinh thuần quét qua trên mặt một phen, thiếu chút nữa hắn bổ nhào trên mặt đất.

- Ngươi lại ngụy trang ta thành đặc sứ Di Thần tông? Chuyện này.. Cái này...

Hắn lại bị ngụy trang thành đặc sứ Di Thần tông, thực sự quá ác.

Nói ta điên cuồng, không ngờ tên Thiên Huyễn này so với ta còn cuồng hơn.

Không hổ là siêu cấp thần thâu danh khí vang vọng cả Phù Thiên đại lục, riêng phần kiến thức và đảm lượng này cũng có thể hù chết không ít người.

- Được rồi, ngươi muốn đi Tàng Thư các đúng không? Ở phía trên này, đi.

Không để ý tới Nhiếp Vân giật mình, Thiên Huyễn cười ha hả, kéo tay Nhiếp Vân chạy lên trên.

- Ngươi là Ngụy trang sư hay là Địa hành sư?

Nhiếp Vân đã sớm biết rõ hắn là Ngụy trang sư, tuy nhiên chuyện Địa Hành sư này kiếp trước tương giao với đối phương thời gian dài như vậy mà hắn cũng không biết.

- Ha ha, mỗi người đều có át chủ bài của mình, thứ ngươi không biết còn khá nhiều a. Đi thôi.

Thiên Huyễn cười cười, cũng không có giải thích mà mang theo Nhiếp Vân chạy thẳng lên trên mặt đất. Vô thanh vô tức lại đi vào Nguyên Tâm tông.

Lúc này Nguyên Tâm tông đã lộn xộn, đường đường là Các chủ Tàng Thư các không ngờ lại đùa nghịch đặc sứ một lần, đem người cứu đi, khiến cho đặc sứ giận dữ, cả Thông Minh điện cũng bị lật sấp.

Bởi vì chưởng giáo ấn bị trộm đi, không có lực lượng chưởng giáo ấn, Nguyên Thiên không có cách nào khởi động đại trận hộ tông, chuyện này khiến cho đặc sứ nghi kị, càng giận dữ như lôi đình.

Dù sao hiện tại Nguyên Tâm tông lộn xộn một hồi, các đệ tử chạy tán loạn bốn phía, tìm kiếm hai người vừa mới chui xuống đất vừa rồi.

- Tông chủ.

Nhiếp Vân và Thiên Huyễn không để ý tới mọi người lộn xộn, đi vài bước đã tới Tàng thư các. Đệ tử trông coi Tàng Thư các vừa mới chấp vấn Nhiếp Vân nhìn thấy chưởng giáo đi cùng với một người tới nơi này, vẻ mặt hắn vô cùng kỳ quái.

- Nguyên Đào các chủ phản bội tông môn, cho nên ta tới tìm kiếm chứng cớ của hắn, tránh ra.

Thiên Huyễn ngụy trang thành tông chủ, hét lớn một tiếng, cánh tay khẽ nhấc, lập tức lấy ra Chưởng giáo ấn.

- Ồ. Đúng đúng. Mời tông chủ.

Án này khiến cho đệ tử trông coi Tàng Thư các giật mình, vội vàng tránh ra.

Cho dù hắn hoài nghi chưởng giáo thì cũng sẽ không hoài nghi chưởng giáo ấn. Tuy rằng rất nhiều người chưa từng thấy qua thứ này, nhưng mà chỉ cần là giáo chúng thì có thể cảm nhạ được lực lượng đặc thù làm cho người ta thuần phục ở bên trong nó.

- Được.

Nhiếp Vân và Thiên Huyễn cũng biết thời gian khẩn cấp, giả mạo không được bao lâu cho nên lập tức nhanh chóng đi theo thang lầu lên trên.

Có được chưởng giáo ấn che chở, hai người Nhiếp Vân nhanh chóng đi tới tầng thứ chín.

- Chưởng giáo ấn phá vỡ phong ấn.

Bàn tay lớn khẽ chộp, chưởng giáo ấn trong lòng bàn tay lập tức xoay tròn, trong chốc lát đã triệt để hóa giải phong ấn trong tầng chín Tàng thư các, lộ ra một đống sách vở bên trong.

- Ngươi muốn tìm cái gì thì tìm nhanh lên. Thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm.

Phá vỡ phong ấn, Thiên Huyễn gấp gáp nói.

- Tìm bản nào sao? Hiện tại cũng không kịp tìm, thu tất cả a.

Nhiếp Vân thấy trong phòng có mấy vạn sách vở, muốn tìm kiếm từng chút một thì không biết phải đợi tới ngày tháng năm nào. Hắn lập tức vội vàng nói.

- Hiện tại ta không có nạp vật đan điền, cũng chỉ có thể dựa vào ngươi mà thôi.

Khôi lỗi Nguyên Cương trưởng lão này cũng không có thiên phú nạp vật đan điền, cho dù muốn thu toàn bộ những thứ này cũng không có khả năng, chỉ có thể dựa vào Thiên Huyễn trước mắt mà thôi.

- Ngươi thật là phiền phức.

Thiên Huyễn hừ một tiếng, bàn tay lớn khẽ chộp, lực lượng cực lớn giống như cự long mang đi tất cả sách vở.

Sưu một cía, tất cả đều bị hắn thu vào trong đan điền.

- Đi thôi.

Thu sách vở xong, hai người Thiên Huyễn vội vàng đi xuống dưới lầu.

- Có người tới đây hay không? Cái gì? Tông chủ và một người xa lạ? Người xa lạ kia có bộ dáng gì? Đó là đặc sứ sao? Không đúng, đặc sứ kia đang giận dữ lôi đình ở Thông Minh điện, tông chủ cũng không có ở đây, nhất định là Nhiếp Vân kia, đuổi theo.

Hai người còn chưa đi tới tầng thứ nhất thì đã nghe thấy những câu hỏi liên tiếp vang lên từ bên dưới. Hai người lập tức nhìn thấy có mấy đạo thân ảnh nhanh chóng vọt lên trên lầu.

Mấy người này đều là trưởng lão Nguyên Tâm tông, mỗi một người đều có thực lực Bất Hủ cảnh đỉnh phong.

Tuy rằng thực lực bọn hắn không tốt, nhưng mà nơi này là Nguyên Tâm tông, một khi chiến đấu sẽ bị vây kín, khi đó muốn chạy trốn cũng khó.

- Thật phiền phức. Ngừng thở, ẩn tàng linh hồn ba động.

Nhìn thấy những người này xông tới, Thiên Huyễn truyền âm cho Nhiếp Vân, bàn tay lớn lại chộp một cái, Nhiếp Vân cảm thấy thân thể ấm áp, lại lần nữa có một cỗ khí tức đặc thù tuôn ra.

Bị cỗ khí tức này bao phủ, Nhiếp Vân cảm thấy cả người như biến thành người chết, tim không nhảy, nhiệt độ cơ thể cũng biến mất, ngay cả hô hấp bình thường cũng không có.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui