Vô Tận Kiếm Trang

Trở lại trong nhà, Diệp Bạch bắt đầu chỉnh lý lại những sở học thu được thời gian qua.
Đầu tiên, chính là Bạch thủ thái huyền kinh, đây là sở học công pháp mà giờ hắn quý trọng nhất. Nó là một bộ bí kíp tu luyện tinh thần trung cấp tầng xám, tương đương với một bộ công pháp trung cấp công pháp tầng đỏ trên đại lục Thương Mang. Có nó, ngày mà Diệp Bạch đột phá kiếm trận sư cấp ba chỉ là vấn đề thời gian.
Tiếp theo là Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ.
Đây là huyền kĩ thân pháp trung cấp cấp sáu, xuất phát từ mộ Tà vương. Ngay cả ba đại trưởng lão đứng đầu Tử Cảnh Cốc cũng hết sức coi trọng bộ bí kíp này thì có thể hiểu nó trân quý dường nào. Diệp Bạch tin tưởng với độ tinh diệu của nó thì một thân pháp trung cấp lục giai bình thường không thể so sánh.
Cảnh tượng nhìn thấy chiều hôm qua đã làm cho hắn rất tin tưởng vào uy lực của huyền kĩ thân pháp này. Bây giờ mới chỉ là thành công bước đầu đã khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng, huống hồ là ba tầng cảnh giới phía sau.
Phải trong thời gian ngắn nhất, dùng toàn bộ khí lực để luyện nó thành thục để bản thân có thể dựa vào đó để bảo mệnh, cũng như nâng cao thực lực.
Còn về Khô Mộc Long Ngâm Quyết, mặc dù chỉ là một bộ bí kíp bậc sáu hạ cấp nhưng có thể thấy được sự quý giá của nó. Đầu tiên, nó là một huyền kỹ công kích bằng sóng âm đặc thù, tiếp theo đây là huyền kĩ công kích bậc sáu duy nhất mà Diệp Bạch hiện giờ có thể xuất thủ. Thanh Long Tí vừa mới hình thành đã có uy lực mạnh mẽ, lại hấp thu được Long Xà Tử Khí mà Phương Long Xà khổ tu mấy năm nên đã phát sinh dị biến, nhưng cũng là điều tốt, chỉ e ngày sau lại cũng còn những dị biến khác nữa.
Diệp Bạch bây giờ cũng chỉ mới quen thuộc phương thức công kích Long lực phụ thân của nó mà thôi. Nhưng đây cũng chỉ là công dụng thấp nhất của Khô Mộc Long Ngâm Quyết. Công dụng quan trọng nhất của nó là hấp thu linh khí. Trong các núi cao đầm sâu đều có một chút linh khí của đất trời, rồi long cốc có long khí, phượng chiểu (hồ nước nơi phượng hoàng ở ) có phượng tức (hơi thở của phượng hoàng)...... Diệp Bạch đều có thể hấp thu. Hấp thu được Long Xà Tử Khí của Phương Long Xà cũng là nhờ công dụng này. Nghe nói tùy theo năng lượng của linh khí hấp thụ mà phẩm chất càng cao thì Khô Mộc Long Ngâm Quyết càng có khả năng phát sinh dị biến. Thậm chí là dị biến nâng cao phẩm bậc của nó, nói không chừng có thể lên đến công pháp bậc sáu trung cấp, thậm chí là bậc sáu cao cấp.
Tuy nhiên loại linh khí của trời đất này hết sức khó tìm, phải dựa vào cơ duyên. Chuyện này thì Diệp Bạch cũng không gấp gáp.

Về phần công dụng mạnh mẽ nhất của nó là công kích sóng âm, Diệp Bạch chợt có ý nghĩ là nếu luyện thành Tam điệp cầm âm trận, dùng Khô Mộc Long Ngâm Quyết để khởi động Phần Hương cổ cầm dẫn động kiếm trận thì uy lực sẽ như thế nào?
Bỗng nhiên hắn có một chút tò mò. Đáng tiếc hiện giờ hắn không cầm đàn trong tay, nên cũng không thể nói tới chuyện dùng Khô Mộc Long Ngâm Quyết ngự cầm thúc dục kiếm trận, tuy nhiên ngày sau còn có cơ hội.
Sau nữa là Điếu Thiềm Ngũ Châu Kính. Là một bộ công pháp bậc sáu hạ cấp mà Tử Cảnh Cốc thưởng cho môn hạ đệ tử, bộ Điếu Thiềm Ngũ Châu Kính này cũng coi như là một bộ công pháp không tệ. Bí kíp mỗi cấp cũng chia làm sáu tầng: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tinh phẩm, cực phẩm và tuyệt phẩm. Nó được coi như là một bộ bí kíp tinh phẩm, xếp ở trong bí kíp bậc sáu trung cấp cũng là hàng đầu. So với Huyễn Tượng Vô Cực Chưởng mà Diệp Khổ lấy được cao hơn một bậc.
Huyễn Tượng Vô Cực Chưởng mà Diệp Khổ lấy được cũng chỉ là thượng phẩm cấp sau, so với tinh phẩm còn cách một khoảng nhất định.
Năm tầng ám kình không phải dễ dàng luyện được. Bây giờ, Diệp Bạch chỉ có thể thành thục hai tầng ám kình, sử dụng ba tầng ám kình sẽ phải chịu mạo hiểm thật lớn, hơn nữa còn tổn hại kinh mạch. Sử dụng một lần sẽ phải chữa trị rất dài. Phải để thực sự thành thục mới có thể thường xuyên sử dụng. Môn công pháp này hoàn có thể khiến cho Diệp Bạch trong trường hợp ngang bằng với đối phương, bộc phát ra thực lực gấp hai, gấp ba thậm chí cao nhất tới gấp năm, quả thực là tinh phẩm.
Do vậy dĩ nhiên nó cũng rất được Diệp Bạch coi trọng, là một bí kíp cần trọng điểm học tập.
Ngoài bốn bộ bí kíp này, trên người Diệp Bạch còn có kiếm quyết bậc sáu hạ cấp Tiên Thiên Kiếm Khí, công pháp phụ trợ bậc sáu trung cấp Hoán Nguyên Lực, huyễn kĩ hạ cấp Thập Phương Huyễn Quyết, tâm pháp huyền khí tầng xám hạ cấp Trung Cấp Huyền Quyết, bí kíp phòng ngự đỉnh cấp tầng xám Hộ Thể Kiếm Quang, còn có một bộ công pháp huyền khí bậc sáu hạ cấp Thiên Nguyên công.
Tiên Thiên Kiếm Khí chỉ cần mỗi ngày dành ra một khoảng thời gian ngắn là được. Còn ngoài Thập Phương Huyễn Quyết đã luyện thành thì còn bốn bộ bí kíp chưa học. Trung Cấp Huyền Quyết đã đạt đến bình cảnh, về Hộ Thể Kiếm Quang thì Diệp Bạch đã có đầy đủ từ tâm pháp huyền khí, huyền kĩ công kích, thân pháp nhưng chỉ có huyền kĩ phòng ngự là chưa đủ. Xem ra đã đến lúc phải chuẩn bị một bộ huyền kĩ phòng ngự bậc sáu, nếu không uy lực không đủ. Lúc ở thành Hỏa Vân tại Tứ Tông hội võ ngay cả một kiếm của Đạm Thai Tử Nguyệt cũng đã không trụ được thì càng không nói bên ngoài cường giả như mây, so với mạnh hơn Đạm Thai Tử Nguyệt đếm không hết.

Đây là chuyện liên quan đến tính mạng không thể không nghiêm túc. Nhưng cũng không thể giải quyết trong ngày một ngày hai mà phải còn chờ cơ hội.
Ít nhất Diệp Bạch bây giờ cũng chưa có thực lực và tài lực để có được một bộ huyền kĩ phòng ngự bậc sáu trở lên. Huyền kĩ loại này rất ít, cũng như huyền kĩ thân pháp vậy.
Về phần Thiên Nguyên công thì từ khi có được quyển bí kíp này vẫn chưa xem qua, không biết là công pháp huyền khí bậc sáu kiểu gì, có khác biệt với Trung Cấp Huyền Quyết không? Sau khi xem xong thì cho một mồi lửa hủy đi để tránh phiền toái.
Coi như là có một thêm một sự tham khảo, biết được công pháp cấp sáu của người khác vận dụng thế nào, ảo diệu nơi đâu. Mặc dù không quyết định tu luyện nhưng biết thêm được một thứ.
Những thứ khác bao gồm tầng xám hạ cấp Kiếm Bộ, tầng vàng hạ cấp Đạp Thủy Quyết, tầng vàng trung cấp Phù Du Kiếm Bộ…thì sau khi có Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ cũng không cần tập trung tu luyện nữa. Dù sao Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ cũng vượt xa những thứ này. Hơn nữa Diệp Bạch còn cảm giác dường như nó không phải chỉ đơn giản như thế. Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ giống như chỉ là một chương, phía sau chắc chắn còn những bí quyết khác. Vì thế mà hắn quyết định tập trung tu luyện nó, để những thứ kia lại.
Tuy vậy cũng không phải là bỏ hẳn. Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ quả thực tinh diệu nhưng bốn bộ bí kíp kia cũng có chỗ đặc sắc riêng của chúng. Ví như Kiếm Bộ dùng để chuyển thân trong cự ly ngắn rất tinh tế, Đạp Thủy Quyết dùng trên mặt nước mạnh không kém với Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ. Mỗi một bộ pháp này, mặc dù phẩm cấp bất đồng nhưng đều có chỗ đặc biệt, sau này sẽ có những lúc cần dùng. Ngoại trừ những thứ này cũng chỉ còn có Kiếm trận là chỗ tinh túy nhất của Diệp Bạch. Cho dù là Băng Hỏa Lưỡng Nghi Kiếm Trận cơ sở đầu tiên, Kim Mộc Lưỡng Nghi Kiếm Trận, Tiểu Tam Tài Kiếm Trận, Đại Tứ Tượng Kiếm Trận, còn có ba kiếm trận bậc một bao gồm Tiểu Nhiếp Linh Kiếm Trận, Hoa Mộc Kiếm Trận, Cự Mộc Tù Lung Kiếm Trận, ba kiếm trận bậc hai bao gồm Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận, Tiểu Trang Di kiếm trận, Tam Điệp Cầm Âm Kiếm Trận.
Tổng cộng mười kiếm trận. Trên căn bản, Băng hỏa lưỡng nghi kiếm trận, Kim mộc lưỡng nghi kiếm trận, Tiểu tam tài kiếm trận, Đại tứ tượng kiếm trận Diệp Bạch cũng đã không dùng được rồi. Dù sao cũng chỉ là kiếm trận cơ sở, uy lực quá thấp. Trước kia thì không có kiếm trận công kích tốt nào có thể sử dụng, hiện giờ đã có Tiểu hư di kiếm trận. Cho dù không phải là thuần túy chủ công nhưng cũng có thể tương đương với lực công kích của Tiểu tam tài, Đại tứ tượng nên không cần nhắc đến mấy kiếm trận kia.
Tiếp theo là Tiểu nhiếp linh kiếm trận, Hoa Mộc kiếm trận, Cự mộc tù lung kiếm trận. Ba kiếm trận này Diệp Bạch đạt được sớm nhất, trong đó Tiểu nhiếp linh kiếm trận tăng cường rất lớn tốc độ hấp thu linh khí cho hắn, đối với tu vi rất có lơi nên không thể bỏ qua. Còn Cự mộc tù lung kiếm trận là thứ mà Diệp Bạch thành thục nhất, tuy chỉ là một kiếm trận bậc một hạ cấp nhưng uy lực không thể xem thường.

Kiếm trận này dùng để phòng ngự. Để hình thành kiếm trận, Diệp Bạch đã mua bảy mươi hai thanh Hỏa vân trọng kiếm. Trong thời khắc mấu chốt còn có thể dùng đến. Về phần Hoa Mộc kiếm trận, Diệp Bạch cảm thấy nó không có gì uy lực gì nên vứt bỏ luôn không cần tu luyện.
Ba kiếm trận cuối cùng mới là phương diện công kích chủ yếu của Diệp Bạch bây giờ. Dẫu sao hắn đường đường đã là kiếm trận sư cấp hai, kiếm trận một cấp thì có chút không đủ dùng. Điều duy nhất buồn bực là huyền binh chưa đủ, thực lực quá thấp, tạm thời không thể phát huy hoàn toàn uy lực của ba kiếm trận cấp hai này. Tiểu ngũ hành kiếm trận thì năm kiếm đã được ba còn thiếu hai thanh còn cần thời gian chuẩn bị, đây là chuyện lớn cần làm trước mắt. Về Tam điệp cầm âm kiếm trận thì hãy còn xa, một khi chưa đột phá ba cấp tinh thần lực thì hãy khoan nghĩ tới. Cái này phải dựa vào tu luyện Bạch Thủ Thái Huyền Kinh để xem sau đó có thể đột phá tinh thần lực ba cấp không.
Trước mắt, kiếm trận cấp hai duy nhất mà Diệp Bạch có thể bố trí ra là Tiểu hư di kiếm trận, tuy nhiên vẫn chưa trọn vẹn, cần có thời gian hoàn thiện. Dù sao thì Tiểu ngũ hành cấm pháp kiếm trận và Tiểu hư di kiếm trận là kiếm trận chủ công của hắn, cần cố gắng thật tốt. Lần này trở lại Băng vụ đại hạp cốc để xem có cách nào có được hai thanh kiếm để bổ sung đầy đủ cho Tiểu ngũ hành kiếm trận, sau đó mới tiếp tục chờ xem có kiếm tốt nữa thì thay đổi.
Dù sao nếu như Phương Long Xà lại tới, thêm vào cái tên Bình công tử Hàn Vô Cữu xếp thứ tám trong mười đại đệ tử ngoại tông thì một mình Diệp Bạch dù là huyền sĩ cao cấp cũng không phải là đối thủ. Nhưng nếu cộng thêm vào Tiểu hư di kiếm trận thì có sức để liều mạng rồi!
Xem qua một lượt, Diệp Bạch mới kinh ngạc phát hiện, trong lúc vô tình trên người mình cũng có nhiều bí kíp bậc sáu như vậy. So với trước kia ngay cả một bộ huyền kĩ cơ sở cũng không mua nổi thì đã có sự biến hóa rất lớn.
Chỉ mới hai ba năm ngắn ngủi thôi, thời gian trôi qua nhanh như vậy mà mình đã có tới sáu bảy bộ công pháp cấp sáu. Điều trước kia không thể tưởng tượng được thì giờ đã thành hiện thực. Xem ra con người phải luôn thay đổi, đây mới chỉ bắt đầu, sau này còn thế nhiều hơn.
Người hướng chỗ cao, nước chảy chỗ trũng, thế sự luôn là như thế. Đồng thời, Diệp Bạch cũng biết chuyện tình thiết yếu trước mắt là phải cố gắng đề thăng cảnh giới đến huyền sĩ cao cấp, thứ hai là mua hai thanh huyền binh kim, thổ, để bố trí thành Tiểu ngũ hành cấm pháp kiếm trận.
Xong đâu đó, dù cho Phương Long Xà và Hàn Vô Cữu có đến, Diệp Bạch cũng có sức liều mạng. Chuyện thứ ba là phải tu luyện cầm pháp và Bạch Thủ Thái Huyền Kinh. Tranh thủ sớm ngày đột phá lên cảnh giới kiếm trận sư cấp ba. Thứ tư là tích góp điểm cống hiến, đợi ba tháng sau về Tử Cảnh Cốc dự đại hội đấu giá ngoại tông cuối năm, và thí luyện nội tông đầu xuân sang năm!
Sắp xếp xong xuôi, Diệp Bạch đã xác định được mục tiêu, phương hướng rõ ràng. Không giống loạn cào cào như vừa rồi, gặp cái gì dùng cái nấy. Bây giờ biết cần dùng cái gì, cái gì là trọng tâm tu luyện, cái gì vất đi, cảm giác sảng khoái hẳn lên. Mặc dù thực lực không tăng nhưng tinh thần đã khác với trước.

Nếu như lúc này Phương Long Xà tới, thậm chí còn ở trạng thái đỉnh cao, Diệp Bạch cũng dám cùng đánh với y một trận. Mặc dù không dám nói thắng, nhưng tuyệt đối không bại. Bởi vì trong lòng đã có các loại phương án phù hợp, các công pháp cần dùng cũng đã thành thục nên cực kỳ bình tĩnh.
Diệp Bạch nhắm mắt lại, bình tâm tĩnh khí bắt đầu chuyển vận huyền khí bản thân. Vừa rồi đánh một trận toàn thắng nhưng cũng tiêu hao không ít huyền khí cần có thời gian bổ sung. Miễn cho khi có chuyện mới phát hiện không đủ huyền khí để cho người khác áp chế.
Hắn khoanh chân ngồi trên giường, trong phòng cũng bắt đầu yên tĩnh. Theo sự vận hành của huyền khí càng lúc càng nhiều dung nhập vào kinh mạch rồi trở lại đan điền. Mỗi lần vận hành một vòng lớn, huyền khí lại được bổ sung một phần, chỉ sau một lúc Diệp Bạch đã khôi phục về trạng thái đỉnh phong trước lúc giao chiến.
Tuy vậy, bổ sung xong huyền khí nhưng Diệp Bạch vẫn không ngừng nghỉ. Huyền khí càng chuyển vận càng thêm tinh túy, càng thêm thành thục. Mặc dù không thể gia tăng thêm nữa nhưng vẫn không thể chậm trễ.
Con đường tu luyện giống như đi ngược dòng nước, không tiến tất thối. Một ngày không luyện công pháp đã không ra gì, ba ngày không luyện, công pháp thụt lùi ba năm. Mặc dù câu này có chút khoa trương, nhưng là hết sức chính xác. Lúc nào cũng phải ra sức củng cố cảnh giới là hết sức cần thiết. Mặc dù không thấy gia tăng nhưng càng tinh thuần, càng thành thục thì càng dễ sử dụng, uy lực càng tăng.
Đồng thời luôn luôn tu luyện, đối với việc đột phá cảnh giới còn có tác dụng nhất định. Đến lúc đạt đến cảnh giới, tu vi tăng lên vùn vụt, thành quả tu luyện lúc này mới thể hiện ra.
Ngồi bế quan yên lặng không ai quấy rầy, một ngày thời gian trôi qua rất nhanh. Ban đêm bầu trời đầy sao, rồi lại một đêm khác đã tới.
Sáng sớm ngày thứ ba, Diệp Bạch thoát khỏi trạng thái bế quan. Bỗng nhiên lỗ tai hắn nghe được tiếng bước chân hai người rất khẽ đang bước về ngôi nhà gỗ của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận