Nếu như bản thân Diệp Bạch bổ khuyết có thể tốt hơn một chút, nhưng khẳng định cũng không cách nào hoàn toàn khôi phục nguyên trạng của Ngũ Hợp Kỳ Trận này.
Xem kỹ trận đồ này thấy cực kỳ thâm ảo cổ sơ, mặc dù vẻn vẹn một nửa nhưng vẫn gây cho người khác một cảm giác vô cùng huyền bí, chỉ e là Kiếm Lão cũng chưa chắc có thể tái hiện hoàn toàn, sự thiếu khuyết này thực sự đáng tiếc nuối.
May là Diệp Bạch cũng không định tu luyện nó nên cũng không có quá để ý, chỉ là khiến hắn có chút lĩnh ngộ để áp dụng vào kiếm trận, còn thì cũng để vào trong Kiếm Thạch để đổi lấy điểm cống hiến.
Đối với Kiếm Thạch mà nói, bất kể là trọn vẹn hay không trọn vẹn, chỉ cần có một trận đồ chưa từng thấy thì đều không cự tuyệt, có chăng là ít điểm cống hiến đi mà thôi.
Sau đó, Diệp Bạch lại cầm quyển sách màu lam Vũ Kiếm Binh Thư kia
Quyển sách này được Lam Vũ Phong để chung với Ngũ Hợp Kỳ Trận, nhất định sẽ không đơn giản, tuy nhiên đọc tên thì dường như không giống một bộ Huyền kỹ, Diệp Bạch trong lòng thoáng tò mò mở nhanh ra xem.
Xem qua một lượt, Diệp Bạch gấp lại rồi lâm vào trầm tư.
Quyển sách màu xanh này là một bộ binh thư, trong đó nói về phép hành quân đánh giặc, chỉ huy phục kích, nói chung là chuyện tình của thế giới phàm nhân. Tuy nhiên tác giả này lại là một cường giả nổi danh cấp Huyền sư, bình sinh yêu thích nghiên cứu chiến trận, cuối cùng viết ra quyển Vũ Kiếm Binh Thư này.
Cùng một số người, cùng một thực lực, nếu như điều hành khác nhau sẽ phát huy uy lực khác nhau, chênh lệch có thể lên đến mấy chục lần. Đáng tiếc quyển sách này không có tác dụng gì với Diệp Bạch, trừ khi hắn có thể đem kiếm biến thành người, dùng phương pháp chỉ huy người để chỉ huy kiếm
Tại sao không?
Đột nhiên Diệp Bạch mắt sáng lên, nảy ra một ý nghĩ, tại sao không thể lấy kiếm thay người, chỉ huy kiếm cũng như chỉ huy người chứ?
Nếu vậy kiếm trận lại càng quỷ dị khó lường, suy nghĩ kỹ hơn mỗi kiếm trận đều có công dụng riêng, mỗi thanh kiếm có thể như một người lính, có khả năng công kích, mai phục, tiến thối. Sử dụng kiếm trận như vậy thì kiếm trận sẽ không còn cứng nhắc nữa mà uy lực chắc chắn càng lớn hơn nữa.
Suy nghĩ thông suốt, ánh mắt Diệp Bạch nhìn vào quyển sách màu lam lóe lên vẻ hưng phấn, không nhịn được lại mở nó ra xem lại.
Say sưa nghiên cứu từ xế chiều cho đến lúc màn đêm buông xuống, trong phòng không nhìn thấy gì nữa thì Diệp Bạch mới bừng tỉnh. Mặc dù thế hắn vẫn không đứng dậy mà bất đắc dĩ gấp quyển sách cất kỹ vào trong người rồi ngồi yên lặng nghẫm nghĩ.
Lấy kiếm thay người, đem phương pháp chỉ huy người để chỉ huy kiếm.
Ý tưởng đó đã làm cho Diệp Bạch thu hoạch rất lớn. Bây giờ nếu hắn phát động kiếm trận thì uy lực lại càng khó lường. Tùy theo cảm ngộ ngày một sâu hơn của hắn với quyển Vũ Kiếm Binh Thư này càng sâu hơn thì hắn lại càng hiểu rõ kiếm trận, người khác càng khó đối phó.
Vì thế vốn ban đầu một quyển Vũ Kiếm Binh Thư tưởng chừng như không có lợi gì với hắn nhưng cuối cùng lại là một thu hoạch bất ngờ. Giờ Diệp Bạch mới hiểu tại sao Lam Vũ Phong có thể đóng vai trò trung tâm trong đám người Cao Lăng Huyết, chính bởi vì y có tầng tầng lớp lớp tư tưởng kỳ diệu trong quyển binh thư này.
Với tài năng chỉ huy của y, có thể phát huy rất lớn uy lực của chiến trận, săn giết hung thú cao cấp dễ dàng hơn rất nhiều.
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Diệp Bạch tỉnh dậy đẩy cửa ra rất sớm, hít sâu một hơi không khí trong lành rồi sửa sang lại y phục bước ra ngoài.
Đi được một hồi thì tòa lầu Công Pháp Cácnăm tầng màu tím đứng sừng sững ở trung tâm của ngoại tông hiện ra trước mắt hắn.
Lần đầu tiên tiến khi tiến vào đây cùng với Diệp Khổ, Diệp Khuyết, La Tiền, La Long Hạc…, hắn đã được cấp miễn phí một bộ huyền sĩ trung cấp huyền quyết, một bộ huyền kỹ phụ trợ lục giai đê cấp.
Còn lần này, Diệp Bạch vào lại Công Pháp Các mục đích là để báo danh sau khi mình trở thành huyền sĩ cao cấp có thể lĩnh miễn phí một bộ huyền kỹ lục giai trung cấp.
Tử Cảnh Cốc dùng phẩn thưởng như vậy để khích lệ đệ tử ngoại tông. Huyền sĩ đê cấp thăng lên trung cấp sẽ lĩnh miễn phí một bộ bí kíp lục giai đê cấp; Trung cấp huyền sĩ thăng lên cao cấp sẽ lĩnh miễn phí một quyển bí kíp lục giai trung cấp; Cao cấp huyền sĩ thăng lên đỉnh cấp sẽ lĩnh miễn phí một bộ bí kíp lục giai cao cấp.
Còn huyền sĩ đỉnh cấp thăng lên huyền sư đê cấp sẽ nhận được danh hiệu trưởng lão, hưởng thụ tất cả phúc lợi, có thêm một bộ bí kíp lục giai đỉnh cấp, thực quyền trưởng lão, phần thưởng lớn đến kinh người.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Bạch đã đứng dưới chân Công Pháp Các hạ. Hít sâu một hơi, lúc đó hắn mới đi vào cảnh cửa lớn đã mở sẵn dẫn vào bên trong .
Bởi vì thời gian còn sớm, cho nên bên trong Công Pháp Các còn rất vắng vẻ. Chỉ có một lão giả đứng ở phía sau quầy đang chỉnh lý cái gì đó, cũng không chú ý tới Diệp Bạch vừa đến.
Diệp Bạch khẽ ho một tiếng, trưởng lão kia lúc này mới ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt vốn mờ đục lập tức sáng lên:
- Thì ra là ngươi.
Trưởng lão này chính là trưởng lão áo tím trước kia đã từng tiếp đón Diệp Bạch và Diệp Khổ, bởi vì thời gian chưa lâu nên lão còn nhớ rõ người thanh niên đã gây nên một ấn tượng sâu sắc.
Gặp lại người quen, trong lòng Diệp Bạch càng thêm bình tĩnh, mỉm cười đi tới:
- Trùng hợp vậy, trưởng lão lại còn nhớ rõ ta?
- Ấy?
Trưởng lão áo tím kia đột nhiên phát hiện điều gì đó, nhìn kỹ lại Diệp Bạch, thần sắc hơi kinh ngạc:
- Ngươi lại đã đột phá huyền sĩ cao cấp?
Các trưởng lão trong Tử Cảnh Cốc tối thiểu cũng đạt tới cảnh giới huyền sư, nên có thể phát hiện thực lực Diệp Bạch cũng không khiến hắn kỳ quái.
Thấy lão đã nhận ra thực lực của mình, Diệp Bạch cũng không ẩn tàng nữa. Dù sao hắn tới đây đúng là ghi danh để lĩnh thưởng, lập tức cười ha ha một tiếng:
- Đúng vậy, cặp mắt của trưởng lão thật là tinh tường, lần này tại hạ đến đây đúng như ý nghĩ của ngài là để nhận phần thưởng công pháp thăng từ huyền sĩ trung cấp lên cao cấp.
- Sao ngươi có thể đột phá nhanh như vậy, ta còn nhớ mới một tháng trước ngươi đến đây lĩnh phần thưởng huyền sĩ trung cấp huyền sĩ cơ mà.
Vẻ mặt trưởng lão áo tím lộ ra vẻ nghi ngờ
Diệp Bạch sớm đã tìm ra một lí do để trả lời, lập tức mỉm cười:
Trưởng lão, ngài đã đoán sai rồ, kỳ thật Diệp Bạch đã đạt được cảnh giới huyền sĩ trung cấp từ lâu, chỉ là mới gia nhập ngoại tông nên lĩnh thưởng muộn. Một tháng vừa rồi may mắn đột phá bình cảnh trong Băng Vụ Đại Hạp Cốc cho nên mới tiến vào huyền sĩ cao cấp, kỳ thật tốc độ cũng không nhanh, áng chừng khoảng vài tháng.
Trưởng lão kia “A” một tiếng rồi dường như đã hiểu ra, cười nói:
- Khó được, khó được, tuy nhiên thế cũng là rất tốt rồi. Huyền sĩ cao cấp ít nhất cũng phải ở trong mười lăm vị trí đầu của ngoại tông, ngươi mới gia nhập đã có thể như vậy đúng là không dễ. Theo ta đi lấy bí kíp lục giai trung cấp làm phần thưởng nào.
Nói xong, lão cứ thể đi thẳng lên lầu hai, tiếp đó không dừng lại như lần trước là đi tiếp lên lầu ba.
Diệp Bạch cũng không do dự, bám sát theo sau lão.
Tầng hai là nơi lĩnh phần thưởng của huyền sĩ trung cấp, tầng ba mới là nơi dành cho huyền sĩ cao cấp, Diệp Bạch đã nghe qua nên cũng không ngạc nhiên.
Tầng bốn thì chỉ có huyền sĩ đỉnh cấp mới có thể lên, còn lầu năm là dành cho cấp trưởng lão. Nói cách khác, nó là nơi trọng yếu nhất của Công Pháp Các, cũng là nơi tôn quý nhất, người bình thường tuyệt đối không thể vào.
Bên trong là một gian phòng cổ kính, bố trí thanh lịch mà tôn quý, tuy nhiên cũng có một cái bàn màu tím như tầng dưới, Diệp Bạch biết đây là Thái Cực Tinh Bàn .
Bất cứ đệ tử nào khi chọn lựa bí kíp đều phải chạm vào Thái Cực Tinh Bàn này, sau đó sẽ dựa vào cảm ứng để lựa chọn, tuy nhiên lần này Diệp Bạch dự định thay đổi phương thức.
Vừa tiến vào, hắn quay người lại nói với lão giản:
- Trưởng lão, lần này ta không định chọn ngẫu nhiên mà chọn một bộ huyền kỹ phòng ngực lục giai trung cấp có thể không?
Trưởng lão áo tím kia nhất thời ngẩn ra, rồi nhăn trán lộ vẻ khó khăn.
Hiển nhiên, yêu cầu này của Diệp Bạch rõ ràng có chút không phù hợp với quy định của Tử Cảnh Cốc.