Vô Tận Kiếm Trang

- A!
Yến Bạch Bào Túc Khô Tâm cảm thấy bất ngờ nhìn Diệp Bạch, nhận ra đây chính là tên đệ tử ngoại tông cạnh tranh.
- Người này thật là có ý tứ.
Yến Bạch Bào mỉm cười nói.
Sau đó hắn lại báo giá:
- Hai mươi bốn vạn.
Diệp Bạch không hề do dự mà giơ một tay lên.
- Hai mươi lăm vạn.
Toàn trường phải sợ hãi.
Thật lâu sau Yến Bạch Bào ở vị trí số một vẫn vắng lặng không một tiếng động.
Mỹ nữ đấu giá sư Thủy Nguyệt lại hô vài tiếng, sau khi Yến Bạch Bào không ra giá nữa nàng cuối cùng cũng dứt khoát đem Tứ giai trung cấp linh thảo Thiên Lam Tuyết thảo đưa cho Diệp Bạch.

Diệp Bạch trước mắt mọi người hoặc kỳ lạ hoặc khiếp sợ đan xen. Hắn thản nhiên đi tới trước bàn đấu giá, sau khi giao hết điểm cống hiến thì mang cây tứ giai trung cấp linh thảo bỏ vào trong tay.
Hắn cẩn thận cất vào trong hộp ngọc rồi đi xuống dưới đài, ngồi ở chỗ của mình.
Giờ phút này hắn nghiễm nhiên trở thành trung tâm của toàn trường, chỉ sợ ở lầu hai lầu ba lầu bốn lúc này cũng có thần sắc ảm đạm.
……
Lầu ba.
Ở vị trí số một.
- Tại sao không đấu giá?
Nhìn thấy Thiên Lam Tuyết Thảo đã được thành giao, Túc Khô Tâm cảm thấy hơi kỳ quái lúc này hắn kỳ quái hỏi Yến Bạch Bào.
Nghe vậy Yến Bạch Bào mở to mắt mà mỉm cười nói.
- Ta cũng chỉ hiếu kỳ mà thôi, thứ này cũng không có tác dụng với ta, nếu là người khác đấu giá điểm cống hiến chưa hao hết ta tuyệt đối không dừng tay, nếu muốn cạnh tranh khẳng định phải là trên ba mươi vạn.
Nói đến đây hắn ngừng một chút rồi nói:
- Người này thật có ý tứ, một đệ tử ngoại tông lại có tới hơn ba mươi vạn điểm cống hiến, tương lai nói không chừng chúng ta sẽ chạm mặt hắn.
Túc Khô Tâm a một tiếng mà gật nhẹ đầu, dù sao hắn đối với chuyện này không có hứng thú, Yến Bạch Bào buông bỏ hắn cũng không chú ý.
……..
Diệp Bạch sau khi trở về chỗ ngồi thì vuốt ve hộp ngọc trên tay, đưa mắt nhìn lam sắc tiểu thảo dài chừng hai tấc, cảm giác mình giống như mộng.
Hao tổn một cái giá lớn như thế, rốt cuộc cũng mua được, nếu như không phải Yến Bạch Bào buông tha thì chỉ sợ Thiên Lam Tuyết Thảo này cũng không đến tay của Diệp Bạch.
Đối với chuyện này Diệp Bạch biết rõ, cạnh tranh với Yến Bạch Bào ba mươi vạn điểm cống hiến tuyệt không đủ dùng, may mà hắn không biết giá trị của Thiên Lam tuyết thảo này.
Viên đan dược này là vị thuốc thứ hai trong ba vị thuốc luyện chế Tích Huyết Tử Kim Đan, cùng với Tử Khí Nhân Hình Hoa, Giao Phục Hoàng Tuyền Chi.
Có thể nói dùng hai mươi lăm vạn điểm cống hiến mà có được Thiên Lam Tuyết Thảo này thì Diệp Bạch cảm thấy nó thật đáng giá.
Nếu như không biết công dụng của Thiên Lam Tuyết Thảo trước có lẽ hắn cũng cho rằng hai mươi lăm vạn điểm cống hiến quá mắc.

Sau khi bình tĩnh lại, Diệp Bạch nhìn số điểm cống hiên chỉ còn không tới mười vạn.
Cuộc đấu giá kế tiếp trở nên hơi ảm dạm với hắn, bất kể xuất hiện tứ giai đê cấp khoáng thạch Hàm Chu Ma quáng hay là tam giai đỉnh cấp cổ kiếm Vân Thiên Phong kiếm đều không để vào mắt của Diệp Bạch.
Chỉ là hai đồ vật này đã mang lại oanh động rất lớn, tứ giai ma quáng và tam giai đỉnh cấp quý hiếm tuy không bằng Thiên Lam tuyết thảo nhưng tuyệt đối khó tìm.
Cuối cùng tứ giai ma quáng được bán đi với giá mười lăm vạn điểm cống hiến mà tam giai đỉnh cấp cổ kiếm thì có giá trị hai mươi vạn điểm cống hiến rơi vào trong tay của Yến Bạch Bào.
Cuối cùng kỷ lục do Thiên Lam Tuyết thảo tạo nên vẫn không có ai phá vỡ.
Vật phẩm thứ bảy thứ tám được thành giao tiếp theo là vật phẩm thứ chín một bộ lục giai đỉnh cấp Lam Y công pháp tuy nhiên chỉ là hạ phẩm, cuối cùng được bán với giá mười hai vạn điểm cống hiến, được Lam Phong mua đi.
Vất phẩm cuối cùng lại khiến cho người ta thất vọng, không ít người chửi ầm lên.
Đây là một trận đồ cổ nghe nói đã truyền lưu nghìn năm không được trọn vẹn đầy đủ, chỉ còn một góc, giá khởi điểm là năm vạn điểm cống hiến.
Vì thứ này vô cùng cổ quái, ngay cả trường đấu giá cũng không biết giá trị của nó chỉ biết rằng chỗ phát hiện ra nó vô cùng cổ lão.
Tuy nhiên vật này không có ai có hứng thú, cuối cùng đành phải bất đắc dĩ dùng phương pháp ám đấu, chỉ cần không thua năm vạn điểm cống hiến sẽ trả cho ai tranh giá cao nhất.
Ở đại hội đấu giá trước, đã có một cuộc đấu giá khác gọi là ám đấu, nếu như ngươi coi trọng hắn lại không biết người khác ra giá nhiều hay ít sẽ ra một cái giá trên trời, thậm chí vượt xa giá trị của vật phẩm.
Ngược lại nếu như có người nhìn nó không tốt ra giá thấp thì khả năng thất bịa rất cao, phương thức này tuy truyền lưu từ xưa đến giờ nhưng dùng rất ít, chỉ khi có các vật phẩm quý hiếm cổ quái mới dùng.
Diệp Bạch không định đấu giá nữa hắn đợi đại hội đấu giá kết thúc thì nhanh chóng trở về nghĩ biện pháp lấy điểm cống hiến trả cho bọn người La Tiền, nhưng không ngờ vật phẩm cuối cùng này lại là một trận đồ tàn khuyết.

Điều này khiến cho Diệp Bạch muốn nhảy dựng lên:
- Trận đồ thứ đồ vật này có hấp dẫn rất cao với Diệp Bạch, vô luận là dùng để học hay là đổi với Kiếm thạch cũng có lợi nhuận lớn.
Tuy nhiên Diệp Bạch không thể xác định rằng trận đồ này có giá trị hay không, nếu như trong Kiếm thạch đã có trận đồ đó thì phải làm sao đây?
Hơn nữa Diệp Bạch trên người chỉ còn hơn chín vạn điểm cống hiến, toàn bộ đều mượn của người khác, trận đồ này tuy vô danh thậm chí còn không trọn vẹn đầy đủ nhưng nó xếp sau những vất phẩm như Cổ Kiếm Tùng Vân Thiên Phong, Tứ giai đê cấp Chu Ma quáng, lục giai đỉnh cấp Lam Y công pháp thì lai lịch nhất định bất phàm.
Chín vạn điểm cống hiến mới nhì thì không ít nhưng xem kỹ thì đúng là không đủ dùng.
Chỉ là Diệp Bạch nghĩ thầm mặc kệ thế nào cứ báo một cái giá, cho dù mình có thể lấy được hay không thì cơ hội này cũng không nên bỏ qua.
Sau một lát tất cả giấy báo giá đều được thu, sau khi được lật ra mọi người lại phát hiện, người đứng đầu lại là tên tiểu tử đấu giá Thiên Lam Tuyết thảo kia.
Tám vạn điểm cống hiến.
Mà người xếp thứ hai chỉ có hơn bảy vạn điểm cống hiến mà thôi.
Đối với chuyện này Diệp Bạch nghẹn họng trân trối, trở tay không kịp, chỉ là hắn tuy cao hứng nhưng sau này còn phải kiếm nhiều điểm cống hiến để trả cho bọn người La Tiền, Phó Băng Vũ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận