Vô Tận Kiếm Trang

Chiến đấu kết thúc cũng chọn ra năm người đứng đấu, mọi người cũng dần dần bỏ đi, bọn họ chờ trận chiến ngày mai.
Vài Tông chủ Đại tông môn, cũng từ hậu trường lặng lẽ bỏ đi, chận chiến ngày mai bọn họ tạm thời không đề cập tới.
Cùng trong đám người ra về, Diệp Bạch cùng đám người Diệp Khổ, Hoàng Linh, Cốc Tâm Lan trở lại U Cầm viện.
Sau khi hồi viện, Diệp Bạch nói mấy câu, sau đó trở về phòng xem xét Bạch Hàn Nhã, lúc này trong cơ thể Bạch hàn Nhã sinh cơ tràn đầy, không có đoạn tuyệt nữa.
Hiện tại bởi vì bắt đầu, hơi phiền toái một chút, nhưng chỉ cần qua một thời gian ngắn an dưỡng, thương thế Bạch Hàn Nhã ổn định lại, Diệp Bạch cũng không cảm thấy phiền toái, cứ ba ngày thi triển một lần Trường sinh chỉ.
Cuối cùng có thể kéo dài đến năm ngày, bảy ngày, mười ngày, cho đến lúc hoàn toàn khỏi hẳn.
Nhưng hiện tại, vì đề phòng vạn nhất, Diệp Bạch còn phải phiền toái một chút, nhưng kỳ thật cũng không có việc gì.
Mà những người khác tựa hồ biết Diệp Bạch muốn, cũng không có ai ngăn trở, ngay cả hai người Hoàng Linh, Cốc Tâm Lan, lần này cũng phá lệ trầm mặc, không có mở miệng nói chuyện.
Thấy thế, Diệp Bạch mỉm cười, trong lòng có chút vui mừng, lập tức, liền cùng mọi người tách ra, trở lại gian phòng của mình. Rồi sau đó, hắn đi tới giường của Bạch Hàn Nhã, nhìn thương thế của nàng, lúc này bởi vì bị thương mà sắc mặt của nàng có chút tái nhợt.
Diệp Bạch thấy thế, trong lòng có chút vui vẻ, xem ra, mặc dù thương thế của nàng còn chưa có hoàn toàn cố định, nhưng có Trường Sinh chỉ bảo hộ, trong cơ thể có một điểm sinh cơ cũng không đoạn tuyệt, hiện tại còn tốt hơn trước rất nhiều.

Một ngày qua đi, thân hình Bạch Hàn Nhã cũng không có phát sinh cái gì ngoài ý muốn, thương thế trong cơ thể cũng không có chuyển biến xấu, trái lại bởi vì có Trường Sinh tẩm bổ, sinh cơ trong cơ thể lớn mạnh hơn, mặc dù không nhìn thấy được, nhưng không thoát được khỏi con mắt của Diệp Bạch.
Nhưng, Diệp Bạch nhìn thấy như vậy, hắn cảm thấy vui mừng. Hắn nhớ lại chính mình đêm qua giết chết Yến Cực Sơn cũng chính là việc đáng làm, lúc trước Yến Cực Sơn độc thủ với Bạch Hàn Nhã, nếu như không có Kiếm Lão đưa cho mình bí kíp Trường sinh chỉ, chỉ sợ Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn tự mình động thủ, Bạch Hàn Nhã cũng không có khả năng cứu sống được như vậy.
Thương thế như vậy, căn bản cả Lam Nguyệt không có người nào có khả năng cứu trị được.
Đó cũng là nguyên nhân mà Diệp Bạch giết chết Yến Cực Sơn, thủ đoạn của Yến Cự Sơn như thế, hắn đã để cho mọi người công phẫn.
Tự đánh giá xong, Diệp Bạch hai tay khẽ nâng, rồi sau đó hướng về phía trước giơ lên.
Nhất thời, một màn thần kỳ lại lần nữa xảy ra, chỉ thấy thân hình Bạch Hàn Nhã đang ở trên giường, phảng phất như có một bàn tay vô hình nâng lên vậy, chậm rãi nổi lên, cuối cùng dừng ở trước mặt Diệp Bạch.
Lông mi của Bạch Hàn Nhã run lên, thân hình tại giữa không trung, phát ra Bạch quang thần thánh, giống như Thiên sứ thánh khiết vậy.
Song chưởng Diệp Bạch đánh ra, mười ngón tay khúc chiết, như câu như châm, rồi sau đó hắn hít sâu vào một hơi, mười ngón tay bỗng nhiên di động.
Chỉ thấy mười ngón tay của hắn nhất chuyển, qua lại không ngớt, như hồ điệp bay múa, nhất thời có một đóa Kim sắc Liên Hoa nở rộ, bay xuống, Hư Không vẽ ra từng đạo kim mang, tiến nhập vào bên trong thân hình Bạch Hàn Nhã.
Mười ngón tay Diệp Bạch tung bay, Thần thức linh hoạt kỳ ảo, tiến vào vô ngã, mỗi một chỉ đều ngắn gọn, mờ ảo, tràn ngập vận luật kỳ lạ.

Thời gian dần qua đi, ngón tay của Diệp Bạch điểm xuất tốc độ càng nhanh hơn, mỗi một chỉ đều nhanh như điện xẹt, nhìn không thấy bóng dáng, nhưng mỗi một chỉ điểm xuất ra, là một đạo Kim quang tràn ra, tại giữa không trung, đan vào thành cái võng, đem thân hình Bạch Hàn Nhã bao bọc ở trong đó.
Mỗi một chỉ, nhanh như Quang Ảnh, nhãn quang của người bình thường không thể nhìn thấy.
Trán của Diệp Bạch bắt đầu chảy ra mồ hôi lạnh, Lam cấp Trung cấp chỉ pháp tiêu hao với thực lực của Diệp Bạch là Trung cấp Huyền Tông cũng là có điểm ăn không tiêu, may mà, hôm nay Huyền khí hắn dự trữ rất nhiều, lúc này mới miễn cưỡng chịu được.
Tuy nói trước kia đã thi triển một lần, nhưng dù sao cũng là sơ học, hắn không dám có chút sơ ý.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong phòng luồng sáng, dần dần trở nên có chút tối hơn, nhưng thân hình Bạch Hàn Nhã Kim quang, lại phóng càng lớn, cuối cùng toàn thân trong suốt, tràn đầy một tầng vàng rực.
Lúc này…
Quát to một tiếng, song mục Diệp Bạch phút chốc ngưng lại, tối hậu, đột nhiên đánh ra một chưởng, một chưởng này đánh ra, trong hư không, đột nhiên vang lên một đạo Kinh Lôi. Rồi sau đó, có một đạo kim tuyến đỏ đậm, từ ngón trỏ Diệp Bạch hóa thành một con Tiểu Long, nhảy vào trong thân hình của Bạch Hàn Nhã.
- Xích Hồng Hóa Bích, Luân Hồi chuyển Trường Sinh.
Đây chính là thức thứ hai Trường Sinh chỉ pháp, ngoài thác lạc Kim quang ra, Xích Hồng Hóa Bích, tương truyền tu luyện đến cực hạn, thậm chí có thể có hiệu dụng Nghịch Chuyển Trường Sinh, giúp người vượt qua Luân Hồi, có thể nói là cực kỳ đáng sợ.

Thân hình Bạch Hàn Nhã, từ từ bình tĩnh trở lại, rồi sau đó lại lần nữa giảm xuống, cuối cùng rất là nhẹ nhàng nằm thẳng trên giường, không có nửa phần rung động. Lúc này Diệp Bạch vận dụng Huyền khí, đã đạt tới trình độ cực kỳ đáng sợ rồi.
Tiếp theo sau, Diệp Bạch đánh ra một chiêu, Tàm Vân Ti liền bay tới, lại lần lại che toàn thân Bạch Hàn Nhã.
Rồi sau đó, Diệp Bạch mới thở ra một hơi, cánh tay áo xoa xoa mồ hôi lạnh, hắn phí sức như vậy, cũng may là thành công tốt đẹp.
Hơn nữa cũng không cần lo lắng, sau này cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Yên lặng ngồi xuống, Diệp Bạch xếp bằng ngay tại chỗ, bắt đầu khôi phục Huyền Nguyên, may là khi hắn đạt tới Huyền Tông cảnh giới, Thiên Địa Nguyên Khí, tựa như cùng vạn xuyên nhập hải, kình thôn long ẩm, hướng trong cơ thể hắn vọt tới, tốc độ so với trước nhanh hơn rất nhiều.
Huyền huyệt như một cái động lớn không đáy, không gián đoạn đem mỗi một phân từ thể Thiên Địa Nguyên Khí, biến thành Huyền Nguyên càng thêm tinh túy, từ từ bổ khuyết tiêu hao của Diệp Bạch.
Bên ngoài bầu trời, càng thêm tối đen, màn đêm lại lần nữa phủ xuống, mà bên trong phòng, cũng có ánh trăng xuyên qua cửa sổ tràn vào.
Chiếu xạ tại trên người Diệp Bạch giống như một tầng thủy ngân vậy.
Một canh giờ sau, Diệp Bạch mới mở mắt, trong ánh mắt có một điểm Ngân quang chớp động, lượn lờ như trời cao, hắn phát giác từ khi chính mình tấn cấp Trung cấp Huyền Tông, Vọng Khí Quyết này, cũng có vết tích tiến hóa.
Nguyên lai chỉ là đệ tam trọng Bằng Sinh Tử Điện, nhưng hiện tại đã hướng đệ tứ trọng, Động Sát Nhập Vi chuyển hóa. Nhưng nghe nói đệ tứ trọng muốn tại trong nước luyện thành, Diệp Bạch tạm thời còn không có cái suy tính này, cho nên cũng không có để ý đến.
Giơ tay lên đầu, nhìn ra cửa sổ, cùng đêm qua trời mưa bất đồng, tối nay, bầu trời đầy sao tuyệt đẹp.

Nhìn Bạch Hàn Nhã, ánh mắt Diệp Bạch nhất động, sau đó nhìn đống lễ vật để trên bàn.
Những lễ vật này, đều của các tông Tông chủ mang tới, trong đó có Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên, có Ma Thần Cốc Cốc Chủ Bàng Nguyên Vũ, Hỏa Phong Hồ Hồ chủ Nhạn Vô Biên, Thực Hồn Tông, Trường Kiếm Môn, Ly Hận Cung…
Có hơn ba mươi hộp lễ hộp bất đồng, có lớn có nhỏ không giống nhau, rõ ràng đều là của mọi người đem đến chúc mừng Diệp Bạch mới tấn cấp trung vị Huyền Tông, cũng là mong muốn cùng hắn kết giao một phen.
Trước kia bởi vì hắn trở về quá muộn, sau đó chạy về, Diệp Bạch tuy có thực lực Trung cấp Huyền Tông cũng có chút ăn không tiêu.
Sau khi Diệp Bạch trở về, khoảng cách trời hửng sáng cũng không xa, cho nên chỉ kịp ngồi xuống khôi phục một chút Huyền khí, căn bản không có không quản mấy thứ này, sau đó tham gia Thiên Tiên đài tỷ thí, mặc dù hắn không xuất thủ, nhưng hắn cũng không có lập tức trở lại.
Cho nên mấy thứ này, hiện tại hắn là lần đầu tiên có cơ hội đánh giá.
Có thể vào trong mắt các Đại tông môn Tông chủ, hơn nữa làm lễ vật chúc mừng một vị trung vị Huyền Tông, có thể đơn giản được sao, Diệp Bạch đối với những lễ vật trong hộp này cũng rất là hiếu kỳ.
Tuy nói thân phận hắn hôm nay, nếu như không phải vật quá mức quý hiếm, hắn cũng không thèm để ý tới? Nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút, ban đầu Bái Kiếm Cốc có truyền ra tin tức hạ vị Huyền Tông thì ngay cả Tiểu tông Vô Sương hẻo lánh nhất, Tử Cảnh Cốc cũng đưa lễ vật tới chúc thọ Cốc Chủ, là một thanh tam cấp Thượng giai Phục Giao Kiếm, giá trị mấy trăm vạn Huyền tinh.
Vì lần đó, Ma Thần Cốc đệ nhị thân truyền đệ tử Hắc Ma Vương đến cướp đoạt.
Huống chi hiện tại các Đại tông chủ đưa lễ vật tới cho Diệp Bạch mới tấn cấp trung vị Huyền Tông, chỉ sợ bên trong những lễ vật này, vật phẩm so với Tử Cảnh Cốc chủ Túc Hàn Sơn lúc trước chúc thọ Bái Kiếm Cốc chủ Trầm Ngạo Thiên là Phục Giao Kiếm, giá trị còn trân quý hơn mấy lần đi, nếu như bên trong lễ vật tất cả đều Bảo vật, như vậy cũng đáng giá mấy ngàn vạn Huyền Tinh rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận