Vô Tận Kiếm Trang

Nghe vậy, không ít người con mắt nhất thời sáng ngời.
Quỷ Diện Kiếm Khách Mộ Dung Hưu, ba năm trước cũng đã tiến vào Đỉnh cấp Huyền Tông đỉnh phong, đã từng đánh chết một con Ngũ giai Hạ vị hung thú, danh chấn Thiên Long đại lục.
Hôm nay, ba năm qua đi, lấy thiên phú của hắn, lúc này chỉ sợ sớm đã đạt tới Bán Vương cảnh, trở thành đệ nhất cường giả ở Hồng Bảng.
Mà Huyết Điểu Vân Điện Lãnh Cát, lĩnh ngộ nửa bước Đao Ý, hơn nữa cũng là Bán Vương cảnh, tu luyện chính là Lam giai Đỉnh cấp công pháp Tuyết Liệt Đao Khí, đứng thứ ba Hồng Bảng.
Hai người này cũng không phải hạng người dễ trêu chọc, một khi xảy ra chiến đấu hẳn sẽ là một hồi chém giết kinh thiên động địa.
Nghe vậy, rất nhiều người liền không khỏi chờ mong.
Đáng tiếc, trước khi tiến vào Kỳ Thiên Bí Cảnh, giữa hai người này chắc chắn sẽ không phát sinh chém giết, không công mà tiện nghi cho kẻ khác. Cho dù thật muốn chém giết, vậy cũng sẽ là thời điểm sau khi tiến vào Kỳ Thiên Bí Cảnh.
Mà tiến vào Kỳ Thiên Bí Cảnh, dù cho hai người thực sự xảy ra chiến đấu, đại đa số người ở đây cũng sẽ nhìn không thấy rồi. Bởi vì bọn họ không có Kỳ Thiên lệnh bài, căn bản không thể tiến vào Kỳ Thiên Bí Cảnh. Nghĩ vậy, không ít người liền bóp cổ tay thở dài, tiếc nuối không thôi.
Đáng tiếc, Kỳ Thiên lệnh bài cũng không phải dễ có được như vậy. Chỉ vì hơn 300 tấm Kỳ Thiên lệnh bài, mấy ngày nay bên trong Lạc Nhạn Sương Thành đã có không biết bao nhiêu đỉnh cấp cường giả chết đi, càng đừng nói bọn họ.

Ngoại trừ một ít người ở đây, đại đa số người đều sẽ không thể nhìn thấy một màn đặc sắc như vậy.
Nghe được xung quang không ngừng vang lên những tiếng nghị luận, Diệp Bạch mặt không chút biểu tình, một bên uống rượu, một bên lại hơi nhíu mày.
Trước kia, khi mới chỉ là Trung vị Huyền Tông hắn đã từng có thể đối chiến với hai vị Bán Vương cảnh cường giả, cuối cùng còn nhờ vậy mà tấn chức, đem hai người phân biệt đánh chết.
Mà bây giờ, trải qua hơn sáu tháng tu luyện không gián đoạn, thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều. Hắn tự tin rằng Kỳ Thiên Các Bí Cảnh thí luyện lần này dù cho không dễ, nhưng cũng sẽ không phải quá khó với mình.
Nhưng mấy ngày nay, nghe được, thấy cũng nhiều, hắn đã hiểu, bằng vào thực lực hiện tại của mình nếu muốn ở bên trong vô số cường giả như vậy trổ hết tài năng thì thật sự không phải một chuyện dễ dàng.
Nơi đây quần anh quy tụy, thiên tài xuất hiện lớp lớp, vô số Đỉnh cấp Huyền Tông cực kỳ cường đại cũng đã gần như tụ tập ở đây, có thể nói là một hồi thịnh hội. Không có ai dám nắm chắc mình nhất định có thể chiến thắng quần hùng thiên hạ, độc chiếm ngôi đầu.
Diệp Bạch đánh chết hai gã Bán Vương cảnh cường giả Tuyền Vô Ưu, Vạn Xà Sơn, phóng tới đỉnh cấp thiên tài như bọn họ thì quả thật là không đáng giá nhắc tới.
Ít nhất, trong số những người Diệp Bạch từng gặp, có một vài nhân vật hắn cũng không nắm chắc là có thể chiến thắng được bọn họ. Huyết Điểu Vân Điện Lãnh Cát là như thế; kẻ cùng hắn nổi danh, thậm chí còn ở trên hắn, Quỷ Diện Kiếm Khách Mộ Dung Hưu chỉ sợ cũng là như thế.
Trừ hai kẻ đó ra, Yến Quy Lai, Nguyệt Nhu, Lôi Hoán Chi, Đoạn Tinh Tà, Bạch Vũ Y, Ngọc Linh Lung, thậm chí người ngồi cách hắn không xa là Vô Nhai Hải đại đệ tử Thu Vô Nhai, Lam Huyễn sư huynh muội, hắn đều không dám nắm chắc mình nhất định có thể chiến thắng được.

Mà mỗi một lần thí luyện mở ra, "Huyền Vương Chí Tôn Đan" cũng chỉ có mấy miếng, người có thể đạt được nó cũng vì vậy mà sẽ rất ít, muốn từ trong nhiều người như vậy trổ hết tài năng thì thật sự không phải một chuyện dễ dàng.
Huống chi, đây vẫn chỉ là những thiên tài đã lộ mặt. Toàn bộ "Lạc Nhạn Sương Thành" còn có không ít mạch nước ngầm mãnh liệt, dưới đáy còn không biết ẩn giấu bao nhiêu tuyệt thế cao thủ. Những nhân vật có thể sánh ngang Mộ Dung Hưu, Bái Nguyệt công tử, Lãnh Cát đều không phải là không có.
Cho nên, dù thực lực của Diệp Bạch đã tiến bộ không ít, nhưng giờ phút này hắn vẫn cảm nhận được áp lực rất lớn đập vào mặt. Hiện giờ đã có một số người lộ mặt, mà không này cũng không có một ai là kẻ yếu. Ngoài ra, còn có những con cá sấu lớn ẩn sâu dưới đáy nước, so với những người đã bộc lộ tài năng thì còn phải đáng sợ, khó phòng bị hơn rất nhiều.
Nhưng Diệp Bạch cũng không sợ hãi. Luận về tu vi, hắn có thể không bằng đại đa số người ở đây. Nhưng nếu luận về lực chiến đấu chân chính, những kẻ mạnh hơn hắn có thể có mấy người?
Tại thời điểm Diệp Bạch đem người khác trở thành đối thủ, hắn lại không biết, người khác đồng dạng cũng coi hắn là đại địch, nguyên một đám cực kỳ ngưng trọng.
Đây chính là khi ngươi đứng ở trên cầu ngắm phong cảnh, ở mỗi góc độ ngươi sẽ cảm nhận được những khung cảnh khác nhau.
Mấy ngày sau, việc cướp đoạt bên trong Lạc Nhạn Sương Thành càng lúc càng kịch liệt, mỗi ngày luôn có rất nhiều Huyền Tông chết đi. Hơn nữa, số lượng đều cơ hồ tăng lên gấp bội.
Tất cả mọi người biết rõ thời gian đã không còn nhiều. Nếu không đạt được một tấm Kỳ Thiên lệnh bài, đợi đến lúc U Minh Lâu Thuyền đến, bọn họ sẽ hết cơ hội.

Cho nên, tất cả mọi người liền trở nên điên cuồng. Chỉ là, nơi ở của những cường giả chân chính thì lại như trung tâm cơn bão, bình tĩnh một cách quỷ dị.
Không người nào dám đi quấy rầy bọn họ. Mà bọn họ, cũng không có ý định tham gia tranh đoạt Kỳ Thiên chi lệnh với người khác.
Diệp Bạch chính là một trong số những người đó. Ba ngày nay, hắn chân không bước ra khỏi gian phong, càng thêm hăng hái tu luyện Thiên Huyền Hỏa Quyển cùng với tất cả môn công pháp, mặc dù thời gian ngắn ngủi nhưng vẫn có được những tiến bộ nhất định.
Thực lực càng tiến thêm một bước.
Là một trong mấy chục cường nhân dưới Hồng Bảng, cho nên khách sạn nơi Diệp Bạch ở cũng vì vậy mà cực kỳ an tĩnh, tất cả tranh chấp ở bên ngoài đều không quan hệ gì đến hắn.
Thời gian ba ngày, thoáng một cái đã trôi qua.
Ba ngày sau, vào lúc giữa trưa.
Một chiếc thuyền lớn màu đỏ đen, trên mui* điêu khắc một con quái thú không mặt trông như u linh, từ chỗ sâu trong Bắc Hải đang nhanh chóng tiến về Lạc Nhạn Sương Thành.

*mui thuyền: phần đầu của thuyền, ngày xưa được coi là dấu hiệu để nhận ra con thuyền đó.

Lúc chiều, chiếc U Linh cổ thuyền kỳ quái này cũng đã đến nơi cập bờ, liền ngừng lại ở bãi cát phía bắc bên ngoài Lạc Nhạn Sương Thành.
Một đội xích y đệ tử Kỳ Thiên Các ngăn ở phía đầu thuyền, người không có lệnh bài không được lên.
Một cỗ uy áp vô hình đột nhiên từ đầu thuyền truyền ra. Vào giờ khắc này, tất cả thí luyện giả mang trên người "Kỳ Thiên chi lệnh" đều cảm giác được lệnh bài của mình đang có chút nóng lên.
Nhất thời, tất cả thí luyện giả cũng biết, đội thuyền mà Kỳ Thiên Các phái tới để đưa bọn họ tiến về Kỳ Thiên Đảo, tham gia thí luyện đã đến. Không ít người lúc này liền leo lên đầu tường, hâm mộ quan sát một màn này.
Nhưng trong số này, chỉ có rất ít người có được lệnh bài. Bọn họ liền đi ra khỏi thành, tiến về phía con thuyền lớn đang ngừng trên bờ cát kia.
Một gã lục y thanh niên không có lệnh bài, lại muốn xông về "U Linh Quỷ Thuyền" ở phía trước. Khi hắn vừa mới tới gần con thuyền được sáu bước, đội ngũ xích y đệ tử của Kỳ Thiên Các đồng thời ra tay. Một đạo chưởng kình đáng sợ liền đem lục y thanh niên muốn xông vào U Linh Quỷ Thuyền kia trong nháy mắt đánh thành tê phấn.
Thẳng đến trước khi chết, hắn còn không rõ mình chết như thế nào.
Tất cả những người muốn nhân lúc hỗn loạn mà vụng trộm đi lên Cổ thuyền, vào giờ khắc này liền câm như hến. Thế mới biết Kỳ Thiên Các quả nhiên không dễ chọc, lập tức dập tắt những quyết tâm muốn xông lên thuyền, khiến bọn họ chỉ dám đứng ở đầu tường phía xa xa, hâm mộ quan sát những người có lệnh bài lên thuyền.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận