Nàng ta bị Mạc Vân Cốc coi như tấm chắn để ngăn cản một đao của Dương Thạc. Vậy mà giờ phút này, nàng ta không những không hận Mạc Vân Cốc, mà còn hét lớn lên để cho sáu người khác trong thất lão quái đang ở bên ngoài đến đây vây đánh đám người Dương Thạc, cứu Mạc Vân Cốc.
Ninh Mị Nhi vừa hét lớn, vừa rút thanh kiếm gãy sau lưng ra.
Cả người hơi di chuyển, đánh về phía mãnh thú Tiểu Hoả.
Cao thủ Đại Tông Sư vốn có sức sống rất mạnh.
Tuy nội tạng bị thương nhưng cũng không chết ngay được. Tuy Ninh Mị Nhi không còn khả năng ngăn cản đám người Dương Thạc nhưng cũng rất hung hãn. Thoáng cái nàng ta đã lao tới trước mặt Tiểu Hoả, rồi một người một thú quần đấu với nhau ở xa ngoài chục trượng. Nàng ta muốn dùng chút sức lực còn lại để giảm bớt áp lực cho Mạc Vân Cốc.
- Mị nhi.
Mạc Vân Cốc mở to hai mắt.
- Bọn ngươi, chết đi.
Mạc Vân Cốc hét lớn một tiếng, rồi đập mạnh một tay xuống mặt đất.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Sát khí nồng đậm từ trong lòng đất chui lên tấn công về phía đám người Dương Thạc.
- Địa Sát Vương quyền hả?
Dương Thạc nhíu mày.
Địa Sát Vương quyền do cao thủ Võ Thánh như Mạc Vân Cốc thi triển ra đâu chỉ tăng uy lực lên gấp mười lần chứ.
- Lui.
Không hề do dự, Dương Thạc cùng Dương Địch nhanh chóng lui lại, cả người đã bay lên cao mấy trượng. Roạt một tiếng, hai người mở ra doanh trướng mới tránh được một chiêu này.
Grào! Grào!
Ngay sau đó, một luồng khí thế vô tận từ trên người Mạc Vân Cốc truyền ra.
Giống như một con thượng cổ mãnh thú gào rú vậy.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hắn đánh ra bốn năm quyền liền, vậy mà uy lực không hề giảm, nháy mắt đã đến trước mặt Dương Thạc và Dương Địch đang ở trên không trung.
- Thần Hùng quyết? Đại Thiên Vương quyền nữa hả? Quả nhiên, cao thủ Võ Thánh không giống người bình thường.
Dương Thạc nhíu mày, liên tục chém ra Thần Long Liệt Khôn đao, trực tiếp bổ đôi quyền phong của Mạc Vân Cốc. Tuy vậy, vẫn còn có một số luồng kình phong đâm trúng trên Bắc Địa Uy Lực giáp của hắn, tạo nên những thanh âm ken két.
Dương Địch thì dựa vào thân pháp linh hoạt của mình mà tránh né quyền phong của Mạc Vân Cốc.
Lúc này, uy thế của vị cao thủ Võ Thánh Mạc Vân Cốc đã được thể hiện rất rõ rệt.
Dương Thạc cảm thấy, tuy mình mặc Bắc Địa Uy Lực giáp, có Thần Long Liệt Khôn đao, nhưng nếu muốn đánh chính diện mà giết chết được Mạc Vân Cốc thì vô cùng khó khăn.
Cảnh giới Võ Thánh, đây đã là sự khác biệt hoàn toàn về chất rồi.
Đối với cao thủ Đại Tông Sư, Võ Thánh chính là một ngọn núi lớn mà không phải Đại Tông Sư có thể dựa vào sức mạnh, bí pháp, hay pháp khí cường đại là có thể so sánh được.
- Mạc lão đại.
- Thất muội.
- Mau, bảo vệ Mạc lão đại.
Vào đúng lúc này, một tiếng quát lớn vang lên.
Vèo…o…o! Vèo…o…o!
Vèo…o…o!
Mấy bóng người lao nhanh về phía doanh trướng.
Đúng là sáu người khác trong Ẩm huyết thất quái, đám người Đại Tông Sư như Thẩm Thiên Lai, Tần Vịnh.
- Không được rồi.
Dương Thạc nhíu mày.
Bản thân Mạc Vân Cốc đã mạnh mẽ, mấy người mình cũng khó có thể địch nổi. Nếu bây giờ lại tăng thêm sáu tên cao thủ Đại Tông Sư nữa thì đám người Dương Thạc muốn giết chết hết bọn chúng và an toàn rời đi là chuyện không thể xảy ra.
Chẳng lẽ… lần ám sát này sẽ thất bại sao?
Sắc mặt Dương Thạc ngưng trọng. Nếu không thể giết chết Mạc Vân Cốc thì mình và Dương Địch chỉ đành lập tức rời đi. Lần tới mà muốn đánh lén Mạc Vân Cốc thì sẽ càng khó khăn hơn rồi.
Vèo…o…o!
Mà đúng lúc Dương Thạc vừa nghĩ như vậy xong, thì một bóng người gầy gò nhanh như tia chớp lao về hướng Mạc Vân Cốc.
Là đại thái giám, Tào Tung.
Giờ phút này, toàn thân Tào Tung đẫm máu. Lúc trước, hắn trúng một quyền của Mạc Vân Cốc nên bị đánh bay ra ngoài, bị thương một chút. Ngay sau đó, Mạc Vân Cốc lại sử dụng Địa Sát Vương quyền để dẫn động sát khí tấn công, Tào Tung không kịp tránh nên bị trúng thêm hai quyền nữa. Hiện tại, trên người Tào Tung mang theo toàn vết máu, hung dữ, không sợ chết lao nhanh về phía Mạc Vân Cốc.
Hắn vươn hai tay, muốn cố ôm chặt Mạc Vân Cốc.
- Dương Thạc, nhanh, nhanh giết Mạc Vân Cốc.
Tào Tung quát lớn một tiếng.
Giờ khắc này, vị đại thái giám của Hoàng Thành quát lên, không phải thanh âm the thé như bình thường mà lại rất trung tính, giống như một vị tông sư võ đạo đường đường chính chính vậy.
- Muốn chết hả.
Vẻ mặt Mạc Vân Cốc lạnh lùng, lại đánh thêm mấy quyền về phía Tào Tung.
Bang! Bang! Bang!
Tào Tung bị trúng mấy quyền, cả người hơi dừng lại, không ngừng phun ra máu tươi.
Xen lẫn một số nội tạng nữa.
- Nhanh lên…
Một lát sau, Tào Tung giẫm mạnh hai chân một cái, lại vọt lên, nháy mắt đã đến trước người Mạc Vân Cốc, duỗi tay ra ôm chặt lấy Mạc Vân Cốc.
- Mạc lão đại.
Sáu tên Ẩm Huyết thất quái chưa xông tới nhưng đã nhìn thấy Tào Tung ôm chặt Mạc Vân Cốc thì sắc mặt đều thay đổi.
Vèo…o…o! Vèo…o…o!
Vèo…o…o!
Tên "Độc cáp mô" Thẩm Thiên Lai vung tay một phát, ám khí lập tức bay đi đâm vào trên người Tào Tung.
Thân thể Tào Tung run nhẹ một cái nhưng vẫn không nhúc nhích.
- Khốn kiếp.
Mạc Vân Cốc giãy giụa mãnh liệt nhưng cũng không thê tránh thoát Tào Tung.
Ô...ô...ô...n...g!
Một lát sau, một luồng sóng âm kì dị bỗng nhiên đến trước mặt Mạc Vân Cốc. Đây đúng là Thần Âm của Dương Địch.
Vèo…o…o!
Một bóng đen từ trong thân thể Dương Thạc nhanh chóng bay ra, hai tay được bao phủ bởi áo giáp màu đen, nháy mắt đã đến trước mặt Mạc Vân Cốc, hai cánh tay đưa ra đâm vào trong lồng ngực Mạc Vân Cốc.
Là Cửu Dương Chân Thân.
- Làm sao mà…
Hai tiếng khẽ vang lên, hai cánh tay Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đã gọn gàng linh hoạt đâm vào trong lồng ngực Mạc Vân Cốc.
Lân giáp màu đen bao phủ bên ngoài Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc đã đạt tới cấp độ Tứ Cấp Thần Binh. Tuy trên người Mạc Vân Cốc là giáp mềm có lực phòng ngự cường đại nhưng nhiều nhất cũng chỉ là phòng ngự Tam Cấp Thần Binh mà thôi.
Dưới công kích của Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, giáp mềm này căn bản như do giấy dầu tạo nên, nhẹ nhàng đâm một cái lập tức bị hỏng!
Đau đớn mãnh liệt truyền đến từ lồng ngực.
Mạc Vân Cốc vốn đã bị linh đang Thần Âm của Dương Địch công kích, đầu óc trống rỗng, đần dộn.
Chính là lúc trong thân thể truyền đến từng trận đau đớn mãnh liệt, Mạc Vân Cốc mới thoáng cái tỉnh táo lại!
Mở to hai mắt nhìn người trước mắt hắn không thể tin nổi, Dương Thạc.
- Đại Bằng Vương, lại là ngươi!
Trong chớp nhoáng này, Mạc Vân Cốc đã coi Dương Thạc là Đại Bằng Kim Sí Vương.
Hắn vạn lần không ngờ thân là cao thủ tuyệt đỉnh đương thời, sao Đại Bằng Kim Sí Vương lại có thể xuất hiện ở đây, hơn nữa còn ra tay công kích hắn.
- Đại Bằng, Mạc Vân Cốc ta không cùng không oán với ngươi. Ngươi rõ ràng…
Trong mắt Mạc Vân Cốc, trừ nghi hoặc và khiếp sợ thì ngoài ra còn có cả hận ý mãnh liệt.
- Khốn khiếp!
Mãnh mẽ quát lên một tiếng, trong thân thể Mạc Vân Cốc truyền ra lực lượng mênh mông cường đại!
Mặc dù công kích của Dương Thạc đã đánh Mạc Vân Cốc trọng thương, thậm chí còn khiến phổi, tâm mạch của hắn đều xoắn đoạn. Nhưng Mạc Vân Cốc thực lực Võ Thánh, khí huyết khổng lồ, tuyệt đối không dễ dàng chết đi như vậy.
Trước khi chết còn muốn phản kích mãnh liệt.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Khí kình mênh mông cường đại lưu chuyển tung hoành xung quanh Mạc Vân Cốc.
Uỳnh!
Một tiếng bạo nổ. Tào Tung ôm chặt lấy thân thể Mạc Vân Cốc, bị kình khí cường đại sinh sôi trong thân thể Mạc Vân Cốc thoáng cái bộc phát ra. Xoẹt một tiếng, hai cánh tay đều bị đứt đoạn, thân thể tàn phá của Tào Tung bay ngược ra ngoài. Đang ở giữa không trung, trên mặt Tào Tung dĩ nhiên mang theo vài phần vui vẻ, sinh cơ không ngừng giảm xuống, đúng là đã vẫn lạc!
- Đại Bằng Vương, ta muốn giết ngươi!
Thoát khỏi trói buộc của Tào Tung, Mạc Vân Cốc chợt quát một tiếng, khí kình toàn thân mạnh mẽ bộc phát ra!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Giờ phút này, so với một khắc trước, Mạc Vân Cốc rõ ràng còn khủng bố hơn vài phần.
Lực lượng phát ra trên người rõ ràng đã vượt qua Võ Thánh sơ giai bình thường, tiếp tục tăng nhanh đạt tới cấp độ Võ Thánh trung giai, thậm chí cũng không xê xích với cấp độ Võ Thánh cao giai bao nhiêu.
Chợt quát một tiếng, hai tay mạnh mẽ vung quyèn, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc liền hung hăng oanh kích về phía hắn.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Uy lực hai đấm đập nện vào hư không, âm thanh bạo nổ chợt vang lên.
Quyền phong quét qua phía trên Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc đều bị Cửu Dương Chân Thân làm chấn động ken két, hầu như không ngừng ngưng tụ, dường như sinh sôi từ đổ vỡ.
Ầm ầm!
Ngay một khắc sau đó, hai quyền của Mạc Vân Cốc đã tới phía trên Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.
Tạch tạch tạch!
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Gần như không chút cản trở, dưới hai quyền oanh kích này của Mạc Vân Cốc, Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc trực tiếp nứt vỡ, hóa thành bổn nguyên thần hoang nguyên lực, phiêu tán trên không trung.
Dù sao Mạc Vân Cốc cũng là cường giả cấp độ Võ Thánh. Mặc dù chỉ là Võ Thánh sơ giai nhưng cũng là nội tình thâm hậu, bạo phát ra cũng đủ để phát huy ra lực lượng Võ Thánh trung giai, thậm chí là thực lực Võ Thánh cao giai cường đại. Dùng Thần Hùng Quyết thúc giục Đại Thiên Vương Quyền, Địa Sát Vương Quyền, uy lực phát huy ra vậy mà ngay cả Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc cấp độ Tứ Cấp Thần Binh đều không thể ngăn cản, trực tiếp bị một quyền đánh tan ra.
Nhưng một quyền đánh tan Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, tình huống của Mạc Vân Cốc càng nguy cấp hơn!
Phốc! Phốc!
Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc bị đánh tan, hai cánh tay cắm vào trong thân thể Mạc Vân Cốc cũng bị tan rã toàn bộ.
Ngực Mạc Vân Cốc trực tiếp hiện ra hai lỗ thủng máu thật lớn!
Bởi vì lúc trước phát động công kích đã vận chuyển khí huyết, giờ phút này máu trong thân thể Mạc Vân Cốc lao nhanh. Ngực bỗng nhiên xuất hiện hai lỗ thủng máu, máu trong thân thể không hề bị ngăn cản, trực tiếp bắn ra từ trong lỗ thủng máu này, phát ra âm thanh phốc phốc.
Dù thực lực Mạc Vân Cốc có mạnh hơn nữa nhưng mất nhiều khí huyết như vậy, thân thể Mạc Vân Cốc cũng lảo đảo một cái, sắc mặt trở nên trắng xám chỉ trong chốc lát.
- Mạc lão đại!
- Mạc lão đại!
Sau người trong Ẩm Huyết Thất Quái kia nhìn thấy dáng vẻ này của Mạc Vân Cốc, sắc mặt đều cả kinh.
Thân thể ý thức liền dừng lại một chút, không tiếp tục lao về phía Mạc Vân Cốc. Dù sao vừa rồi Mạc Vân Cốc phát uy, "Đại Bằng Kim Sí Vương" và Tào Tung kia đã bị hắn đuổi giết, Ẩm Huyết Thất Quái này cũng không cần đến bên cạnh Mạc Vân Cốc bảo vệ hắn.
Quan trọng nhất là giờ phút này, Ẩm Huyết Thất Quái theo bản năng thầm sợ hãi!
Không dám tiến lên xem xét thương thế thật sự của Mạc Vân Cốc!
Bọn hắn mơ hồ cảm giác được Mạc Vân Cốc bị Dương Thạc đâm trúng ngực, hẳn đã khiến tâm mạch và tim bị thương trọng yếu nhất. Tuy vừa rồi Mạc Vân Cốc còn có thể phát uy đánh bay Tào Tung, đánh nát Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc. Nhưng tình huống hiện tại của Mạc Vân Cốc tuyệt đối không thể lạc quan. tại TruyenFull.vn
- Mạc Vân Cốc, ngươi đã là nỏ mạnh hết đà, không còn chút sức lực xoay chuyển trời đất nào, cho dù uy thế có cường thịnh hơn thì cũng chỉ là hổ giấy, không có bản lãnh gì cả.
Bên ngoài hơn mười trượng, thân thể Dương Thạc lơ lửng giữa không trung lạnh lùng nhìn Mạc Vân Cốc phía dưới, chậm rãi nói ra.
- Ngươi… ngươi rốt cục là ai?
Giờ phút này, Mạc Vân Cốc ngay cả miệng vết thương cũng không che.
Chẳng qua hắn chỉ tự động phong bế mấy mạch máu ở phụ cận, khiến khí huyết không xói mòn quá nhanh chóng.
Hai mắt trừng trừng chăm chú nhìn Dương Thạc bên ngoài vài chục trượng, Mạc Vân Cốc trầm giọng quát hỏi.
- Ngươi… không phải Đại Bằng Kim Sí Vương!
Mạc Vân Cốc không phải người ngu. Nếu vừa rồi trước mặt hắn thật sự là Đại Bằng Kim Sí Vương thì tuyệt đối sẽ không vì một quyền của hắn mà trực tiếp vỡ nát.
Mạc Vân Cốc mơ hồ cảm giác được bản thân đuổi giết thân thể kia có lẽ có quan hệ trực tiếp với nam tử mặc trọng giáp, cầm trường đao cực lớn trong tay kia.
- Ngươi đã đoán đúng!
Âm thanh của Dương Thạc vang lên.
Chỉ có điều không phải truyền ra từ trong thân thể mà là truyền đến từ sau lưng Mạc Vân Cốc!
Chíu!
Cửu Dương Chân Thân lại ngưng tụ sau lưng Mạc Vân Cốc!
Phốc! Phốc! Phốc!
Đạo Hoàng Kiếm bắn ra từ trong đan điền của Cửu Dương Chân Thân, mạnh mẽ xuyên vào trong thân thể Mạc Vân Cốc. Thân thể của Mạc Vân Cốc run lên bần bật.
- Nói cho ngươi biết, ta chính là người đã giết con của ngươi, Dương Thạc!
Âm thanh lạnh như băng truyền ra. Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc này mạnh mẽ vẽ một cái sau cổ Mạc Vân Cốc!
Sau một khắc, Mạc Vân Cốc lập tức cảm giác được toàn thân hắn chợt nhẹ nhõm, rốt cục cảm giác không thấy một chút sức nặng nào. Cùng lúc đó, bản thân hình như bị ném bay lên, không ngừng xoay tròn. Cảnh tượng trong thế giới này cũng nhanh chóng xoay tròn. Hình như trong tầm mắt, Mạc Vân Cốc còn nhìn thấy thân thể tàn phá của hắn, hai lỗ thủng máu thật lớn trước ngực, cùng lúc đó còn bị Đạo Hoàng Kiếm xuyên thấu, máu tươi bay như bão.
Chẳng qua là thân thể này của hắn hình như còn thiếu gì đó!
Đầu lâu!
Lúc nghĩ đến đây, Mạc Vân Cốc liền thầm rùng mình.
Nhưng ngay sau đó, Mạc Vân Cốc liền cảm giác đầu của hắn đã truyền đến cảm giác cực nóng. Đầu lâu này đã bị đốt thành tro bụi.
Mạc Vân Cốc, cường giả cấp độ Võ Thánh, đệ nhất nhân hắc đạo lục lâm mười ba tỉnh nam bắc Đại Chu đã chết!
Uỳnh!
Thân hình cao lớn không đầu kia rốt cục cũng rơi xuống đất.
Chính là khi Mạc Vân Cốc đã chết thì đồng thời, thân thể Tào Tung bị tàn phá cách đó không xa, sinh cơ nhanh chóng tan biến cũng trợn tròn mắt, hai mắt nhìn về bên này cũng từ từ khép kín.
Rốt cục vị Đại thái giám hoàng thất, cao thủ cấp độ Đại Tông Sư đỉnh phong vẫn chết muộn hơn Mạc Vân Cốc một chốc lát.
- Mạc lão đại!
Đầu lâu Mạc Vân Cốc bị đốt thành tro bụi, thân thể rơi thẳng xuống, rõ ràng đã chết đến không thể chết lại.
Xung quanh, sáu người Ẩm Huyết Thất Quái kia đều kịch liệt run rẩy, chấn động kinh sợ đến cực hạn!
Mạc Vân Cốc rõ ràng đã chết?
Từ lúc đám người Dương Thạc xé mở hư không, bắt đầu đánh lén công giết Mạc Vân Cốc, cho tới giờ mới chỉ ngắn ngủi mấy chục lần hô hấp. Vị đại cao thủ mạnh mẽ cấp độ Võ Thánh, nhân vật lãnh tụ hắc đạo Đại Chu đã chết?