Vô Tận Thần Công

Người này chính là Trương Cư Chính, môn đệ đứng đầu Đại Chu Nho!

- Lạc Bằng, ngươi còn mặt mũi đến nơi này sao?

Lạc Bằng vừa dừng bước thì tiếng nói trầm thấp của Trương Cư Chính cũng chậm rãi truyền đến.

- Lúc trước là do lão phu tiến cử với tiên hoàng cho ngươi đến quân Nam Tỉnh làm giáo úy, cho nên mới có ngươi hôm nay. Không thể tưởng được, Lạc Bằng, không ngờ ngươi lại cấu kết với loạn thần tặc tử Dương Thiên, khởi binh mưu phản, đại nghịch bất đạo như thế... Lão phu năm đó quả nhiên là có mắt như mù rồi!

Lạc Bằng, Trương Chu Chính, một người là cao thủ Võ Thánh, một người là người đứng đầu Đại Chu Nho Môn. Hai vị cao thủ này, một người đứng bên ngoài ngự thư phòng, còn một người khác ngồi trong ngự thư phòng, cách nhau một cánh cửa, đang giằng co.

- Trương đại nhân, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Lạc Bằng nghe mấy lời Trương Chu Chính răn dạy lúc trước xong nhưng vẻ mặt vẫn không hề thay đổi.

- Lạc mỗ thừa nhận, tiên hoàng Đại Chu thành tựu cả về văn hoá giáo dục lẫn võ công, là nhân tài kiệt xuất. Chẳng qua, chắc Trương đại nhân cũng hiểu, hoàng đế Đại Chu hiện nay là Càn Minh Chân cũng không phải minh quân. Hôm nay, kinh thành Đại Chu bị Lạc mỗ bao vây mà Càn Minh Chân lại không ra ứng chiến. Khí phách hoàng đế này còn kém lắm.

Mà Trấn Quốc Công Dương Thiên là đương thời thiên hạ đệ nhất võ giả, văn võ song toàn, có thể nói là người tài giỏi nhất thiên hạ.

- Nếu Trấn Quốc Công có được thiên hạ, thì đừng nói là cai trị trong nước, mà còn rất có khả năng tiêu diệt được các tộc man di ở Nam Man, Bắc Địa, hay dù xa xôi như Hoả La quốc, Ni La quốc để thống nhất thiên hạ.

Lạc Bằng trầm giọng nói.

- Trương đại nhân, chim khôn biết chọn cành mà đậu. Lạc mỗ muốn lập nên một chiến công hiển hách để đời nên chỉ có thể đầu nhập vào quân của Trấn Quốc Công thôi.

- Lạc mỗ còn muốn khuyên Trương đại nhân một câu, hy vọng Trương đại nhân thấy rõ thời thế. Nếu Trương đại nhân đồng ý gia nhập quân của Trấn Quốc Công thì Lạc mỗ có thể thay Trấn Quốc Công đáp ứng Trương đại nhân, tương lai, khi Trấn Quốc Công đoạt được thiên hạ thì Trương đại nhân vẫn là người đứng đầu Nho môn thiên hạ, là tể tướng của Đại Thần quốc.

Lạc Bằng khuyên.


- Im ngay.

Nhưng lúc này, một tiếng quát lớn từ trong ngự thư phòng truyền ra.

- Lạc Bằng, uổng công Trương Chu Chính ta lúc trước đã coi trọng ngươi.

- Đồ bất trung bất nghĩa mà còn muốn lão phu gia nhập làm thuộc hạ cho Trấn Quốc Công, làm tay sai cho hắn sao?

- Trấn Quốc Công còn muốn cướp thiên hạ ư? Hắn là đồ trẻ ranh thì biết thế nào là thiên hạ?

Trương Chu Chính lạnh lùng nói.

- Ranh con Lạc Bằng, hôm nay, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thiên hạ.

- Đi.

Trong ngự thư phòng, Trương Chu Chính ngồi yên một chỗ, một tay vung mạnh lên.

Ầm ầm!

Bỗng nhiên một tiếng nổ lớn truyền ra.

Trên cái bàn trước mặt Trương Chu Chính có một cuộn giấy cực lớn mạnh mẽ bay lên, lăn vài vòng rồi nổ một tiếng, vậy mà đã phá tan cửa ngự thư phòng cùng vách tường, hung hăng lao về phía Lạc Bằng ở bên ngoài.

- Gì vậy? Đây là… Nho Môn Sơn Hà đồ ư?

Lúc thấy cái này, sắc mặt Lạc Bằng bỗng nhiên biến đổi.

Nho Môn Sơn Hà đồ.

Cuộn giấy bị Trương Chu Chính ném ra ngoài này dài bảy xích, rộng khoảng bốn xích, phía trên chằng chịt nét vẽ về vô số ngọn núi, dòng sông. Lúc cuộn giấy này bị Trương Chu Chính ném ra, núi non sông ngòi trên nó như sống lại, mây trắng quanh quẩn trên núi cao, dòng sông nước chảy cuồn cuộn.

Trong đó, Đại Hành sơn, Yến Sơn, Huyền Di sơn, Huyền Vũ sơn, thậm chí là Nam Man Thập Vạn Đại Sơn cũng đều có trên cuộn giấy này.

Ngoài ra, trên cuộn giấy này còn có tám con sông lớn ở Bát Xuyên Nguyên cùng với những con sông lớn khác ở Đại Chu.

Đây chính là Đại Chu Nho Môn Sơn Hà đồ.

Có toàn bộ sông núi Đại Chu.

Một khi tế ra, những

ngọn núi, con sông trên đó liền cuồn cuộn mà đến, giống như núi cao đè xuống, như dòng sông chảy ngược, khí thế mạnh mẽ hung hăng ép về phía Lạc Bằng.

Trương Chu Chính chỉ là cao thủ Đại Tông Sư mà thôi.

Nhưng khi dùng một chiêu này thì lại bộc phát ra thực lực của một cao thủ Võ Thánh.


Tuy Lạc Bằng mạnh mẽ, nhưng nếu hắn bị Nho Môn Sơn Hà đồ ép xuống thì chỉ sợ gân cốt sẽ lập tức đứt gãy, sinh sôi bị đè thành thịt nát.

- Đây chính là Đại Chu Nho Môn Sơn Hà đồ sao?

Vẻ mặt Lạc Bằng vô cùng lo lắng.

Bịch! Bịch! Bịch!

Hai chân hắn di chuyển, vội vàng lui về sau mười bảy mười tám bước.

Lạc Bằng cầm trường thương trong tay rồi nhảy mạnh lên, thoáng cái đã tới ba bốn trượng giữa không trung. Lập tức, từ trên người hắn phát ra khí tức mạnh mẽ, trong phạm vi bảy tám trượng đã tạo thành lĩnh vực Võ Thánh của hắn.

Grào! Grào! Grào!

Trên người Lạc Bằng toả ra một luồng khí kình, không ngừng quay xung quanh hắn, giống như một con rồng lớn vậy

Đồng thời, trên người hắn còn tràn ra một luồng thần hoang nguyên lực. Luồng thần hoang nguyên lực này cũng khà zz - khàzz quay quanh, vậy mà lại ngưng tụ thành một con rắn lớn màu đen.

Vân Long quyết, Bát Hoang Thần Xà quyết.

Hoá ra Lạc Bằng đồng thời tu luyện hai bộ công pháp thuộc loại thần công bí điển. Một bộ của Lạc gia "Vân Long quyết", phối hợp với Thám Vân Bàn Long Thương nên uy lực tăng gấp đôi. Một bộ khác là Thần Xà quyết trong Bát Hoang quyết do Dương Thiên tự nghĩ ra. Bộ này tu luyện thần hoang nguyên lực nên cũng rất có uy lực.

Một Lạc Bằng mà có thể đồng thời tu luyện hai bộ công pháp, khiến cho trong cơ thể hắn đồng thời tồn tại cả chân khí cùng thần hoang nguyên lực. Dù là Dương Thạc cũng tuyệt đối không làm được việc này.

- Trương đại nhân, cho dù Đại Chu Sơn Hà của ngươi lại to lớn, lại lộng lẫy thì một mình Trấn Quốc Công cũng có thể phá được nó. Hôm nay, Lạc Bằng ta liền thay Trấn Quốc Công phá tan Đại Chu Nho Môn Sơn Hà của ngươi đi.

Lạc Bằng chợt quát một tiếng.

Ầm ầm!

Hắn đâm mạnh thanh Thám Vân Bàn Long thương ra.


Phập!

Một tiếng va chạm vang lên, Thám Vân Bàn Long Thương đã đâm vào Nho Môn Sơn Hà đồ.

Rắc!

Một lát sau, dưới áp bách của Nho Môn Sơn Hà đồ, Thám Vân Bàn Long Thương phát ra mấy tiếng răng rắc, cả thanh trường thương cong lên, suýt chút nữa thì bị đứt.

Trong núi cùng sông thì dù thanh thần binh pháp khí mạnh mẽ như Thám Vân Bàn Long Thương cũng khó có thể chịu nổi uy áp của nó.

- Đi.

Mà sau một khắc, tay phải Lạc Bằng lại đánh mạnh về phía Nho Môn Sơn Hà đồ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Grào! Grào!

Híz-khà hí-zzz!

Bỗng nhiên, chân khí hình rồng cùng thần hoang nguyên lực hình rắn chuyển động.

Quấn quanh với nhau rồi cùng lao tới Nho Môn Sơn Hà đồ. Bên trong Nho Môn Sơn Hà đồ, mây trắng cuồn cuộn trên núi cao bị luồng chân khí hình rồng quấy tan, lập tức tán loạn khắp nơi, còn nước sông cuồn cuộn thì bị thần hoang nguyên lực hình rắn đập lên, lập tức trấn áp xuống.

Núi sông cô tịch!

Xoẹt!

Chỉ trong nháy mắt, dưới áp lực của luồng chân khí hình rồng và luồng thần hoang nguyên lực hình rắn, Nho Môn Sơn Hà đồ đã không thể ngăn cản được sự tấn công của Thám Vân Bàn Long Thương, xoẹt một tiếng, liền bị xé rách.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận