Vô Tận Thần Công

Dương Thạc mới chỉ tới quảng trường thiên võ môn.

Mới nãy Dương Thạc xung đột với người của Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi ở trên đường, dù cuối cùng giải quyết sự việc viên mãn, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục mỗi người được năm kim bính tử bồi thường nhưng Dương Thạc vẫn bị giảm hứng thú, không du lịch trong kinh thành nữa mà đi thẳng tới quảng trường thiên võ môn.

Vốn hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không dám nhận mười kim bính tử của Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi, định giao cho Dương Thạc.

Kim bính tử là loại tiền tài đặc biệt của Đại Chu triều, mỗi một thỏi tương đương với năm mươi lượng bạc, mười mai kim bính tử là năm trăm lượng bạc trắng!

Vừa ra tay chính là năm trăm lượng bạc trắng, chỉ sợ giàu như Hỏa La công chúa mới rộng rãi như vậy.

Bạc tiêu hàng tháng của Dương Thạc ban đầu là năm lượng, hiện tại cũng chỉ có mười hai.

Bạc hàng tháng của hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục mỗi người năm lượng cộng lại chưa tới mười hai, tiền hàng tháng của chủ tớ phải để dành hai năm mới đến năm trăm lượng.

Món tiền kếch sù như vậy tất nhiên hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không thể nhân.

Bình thường Dương Thạc không xài bao nhiêu tiền, nhưng nếu hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đã không lấy thì hắn giữ giùm, cùng lắm chờ tương lai Hồng Phi, Lục Thúy lập gia đình hắn sẽ dùng mớ kim bính tử này làm đồ cưới cho các nàng.

Cất kim bính tử xong ba người thẳng hướng thiên võ môn.

Bởi vì đoàn xe của Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi không dám phóng ngựa chạy như điên, bởi vậy dù ba người Dương Thạc đi bộ nhưng chỉ trễ hơn đoàn xe của nàng một chút.

Dương Thạc mới tới thiên võ môn liền thấy sơ bạt võ đạo, thảm cảnh có người bị bẻ gãy cổ tay.

Dương Thạc vừa nhìn vừa nghĩ:

- Sơ bạt võ đạo này cường giả đẳng cấp luyện khí trực tiếp thông qua, dưới luyện khí cần phải giơ lên trường đao tinh cương. Xem ra sơ bạt võ đạo chủ yếu thí nghiệm lực lượng, sức mạnh cơ thể của võ giả.

Dương Thạc cũng chưa đi vào đẳng cấp luyện khí.

Bên này kiểm nghiệm có đạt tới đẳng cấp luyện khí hay không là cần xem cường giả có tự nhiên khép mở lỗ chân lông. Võ giả đạt tới đẳng cấp luyện khí cần ở trong sự gáim sát của năm võ sư quân đội Đại Chu triều bày ra năng lực khép mở lỗ chân lông tự nhiên mới được thông qua thí nghiệm. Dù lực lượng thân thể Dương Thạc đạt tới đẳng cấp luyện khí nhưng không thể khép mở lỗ chân lông, hiển nhiên không thể thông qua thí nghiệm, chỉ đành đi vác ba thanh trường đao tinh cương.

- Chờ lát nữa không biết ta có thể giơ lên thanh trường đao tinh cương nào.

- Quan chủ khảo bên kia dường như là Tây Dương Hầu, An Võ Hầu, còn có Binh bộ thượng thư. Chỉ là sơ bạt võ đạo đã khiến ba vị chủ trì, có thể thấy được Đại Chu triều chú trọng chọn lựa võ đạo.

Bên cạnh sân có một mái che nắng, bên trong có ba người ngồi, Dương Thạc nhìn quần áo của họ đại khái đoán ra thân phận.

Trong đó nam nhân hơn bốn mươi tuổi, tư thế oai hình, hơi giống Trình phu nhân chính là An Võ Hầu, Trình Ngọc.

Sơ bạt võ đạo lại khiến ba vị chủ trì, có thể thấy được Đại Chu triều chú trọng chọn lựa võ đạo như thế nào.

Ngoài ra Dương Thạc biết là nếu phụ thân Dương Thiên không bế quan thì e rằng quan chủ khảo đổi thành thần tướng đệ nhất Đại Chu triều, Trấn Quốc Công.

Võ giả lúc trước thử giơ lên trường đao tinh cương đã bị gãy tay.

Võ giả lượt tiếp theo bị hù vỡ gan, không dám nếm thử. Có mấy người thử nhưng vì sợ hãi, căng thẳng nên phát huy không tốt, không có giơ lên thanh trường đao tinh cương nào.

- Người tiếp theo! A? Không có ai sao?

Liên tiếp ba, bốn võ giả thất bại, không ai dám thử nữa. Dù họ tự tin vào mình cũng muốn chờ đằng sau ổn định rồi mới lên.

- Đám võ giả này có lẽ thực lực không tệ nhưng rốt cuộc tuổi quá nhỏ, tâm trí không kiên cường, bị tình hình võ giả gãy tay ảnh hưởng. Tâm trí không kiên định thì làm sao bước lên đỉnh võ đạo? Nếu sợ gãy tay thì dứt khoát đừng thử thách nữa, đi về nhà luôn đi!

Dương Thạc thầm hừ lạnh, không đồng ý hành động của đám võ giả.

- Chắc Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi ở góc nào đó quan sát sơ bạt võ đạo.

- Bây giờ không có võ giả dám lên đi thí nghiệm, không chừng sẽ khiến Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi khinh thường võ giả Đại Chu triều ta. Thôi, để ta lên thử nghiệm, tăng niềm tin cho đám võ giả.

Dương Thạc xoay chuyển suy nghĩ.

- Để ta!

Dương Thạc đã ra quyết định, dứt khoát sải bước ra khỏi đám người.

Ngự Lâm quân đằng trước tự động tách ra con đường để Dương Thạc vào trong sân thí nghiệm.

Dương Thạc hành lễ võ giả chắp tay hướng ba vị quan chủ khảo ở phía xa, sải bước đi nhanh tới ba giá đao.

Ba giá gác ba thanh trường đao tinh cương, cái thứ nhân bị Dương Thạc phớt lờ đi, ánh mắt hắn đặt ở thanh thứ hai. Bạn đang xem tại - .

Trường đao tinh cương thì cường giả tôi thể cao giai có thể miễn cưỡng nâng lên, đối với Dương Thạc gần như không khó khăn. Thanh thứ hai, thứ ba thì hắn không biết nên chọn làm sao, hắn không dám cam đoan mình có thể thoải mái nâng nó.

- Thanh niên này đang nhìn thanh trường đao tinh cương thứ hai, thứ ba?

- Hắn có thực lực nâng trường đao tinh cương thứ hai không? Nhìn tuổi của hắn chỉ cỡ mười lăm, mười sáu, làm sao có thực lực như vậy được?

Dân chúng Đại Chu triều đứng xem tập trung ánh mắt vào Dương Thạc, thậm chí là ba vị quan chủ khảo cũng đầy hứng thú nhìn hắn.

Trên thành lâu thiên võ môn, Trình Tử Dương, Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi đặt tầm mắt vào người Dương Thạc, nhưng cách khá xa, góc độ không đúng nên Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi không nhận ra hắn.

Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi nhìn Dương Thạc, trầm giọng nói:

- Xem ra liên tục ba, bốn người không giơ lên trường đao, lần này đến cao thủ rồi.

Trình Tử Dương mỉm cười nói:

- Đại Chu triều ta đông đúc nhân tài, liên tục ba, bốn không thông qua, tự nhiên sẽ có người nhìn không được, đi ra gỡ gạc. Lâm Nhi công chúa, nàng nghĩ xem người này có thể giơ lên trường đao tinh cương thứ hai không?

Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi chớp mắt, nói với Trình Tử Dương:

- Có thể giơ thanh thứ hai không? Tiểu Hầu gia dám khẳng định hắn không nâng nổi thanh thứ ba sao?

- Thanh thứ ba?

Trình Tử Dương cười to, không đáp.

….. …. …. …. …..

- Thanh thứ ba, lúc trước ta cười nhạo đám võ giả kia tâm trí không kiên định, giờ đến lượt ta đối mặt trường đao tinh cương thứ ba thì sợ đầu sợ đuôi sao?

- Dù hôm nay ta không giơ lên nổi thanh thứ ba nhưng chỉ cần ta dám nếm thử, sớm muộn gì cũng có thể giơ nó lên!

Dương Thạc thầm nghĩ, tập trung ánh mắt vào trường đao tinh cương thứ ba.

Dương Thạc đi tới giá đao gác trường đao thứ ba, hai tay bắt lấy chuôi đao.

Dương Thạc quát to:

- Lên cho ta!

Dương Thạc gồng hai tay.

Răng rắc Két két két!

Tiếng gân cốt ma sát, trường đao tinh cương ma sát giá đao cùng vang lên. Dương Thạc phát hiện trường đao tinh cương cực kỳ nặng, khó thể giơ lên.

- Lại dùng sức!

Giờ phút này, Dương Thạc không từ bỏ, hít sâu, hai tay dùng sức.

Vù vù vù vù vù!

Khi Dương Thạc sùng sức thì trong cơ thể, ba mươi sáu âm khiếu cùng kêu vù vù. Ngay sau đó, Dương Thạc cảm thấy đôi tay ùa vào lực lượng vô cùng. Dương Thạc quát to, chuôi trường đao tinh cương nặng năm trăm lẻ bảy cân rắc một tiếng rời khỏi giá đao, bị giơ lên.

Tác giả: Linh Ẩn Hồ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui