Trường đao thứ ba, nặng năm trăm lẻ bảy cân thế nhưng bị Dương Thạc giơ lên.
Dương Thạc giơ trường đao tinh cương này lên, cảm thấy ba mươi sáu âm khiếu trong thân thể không ngừng kêu, lực lượng vô tận khởi động đến đôi tay. Dương Thạc nắm chuôi trường đao tinh cương thế nhưng chẳng hề thấy mệt mỏi.
Ngoài ra cánh tay, cổ tay của Dương Thạc vững vàng chịu đựng áp lực từ trường đao tinh cương.
Giờ phút này, óc Dương Thạc lóe tia sáng.
"Ba mươi sáu chỗ âm khiếu cộng minh, trên diện rộng tăng lên lực lượng, tăng cường khí lực sao?"
Dương khiếu cộng minh, chân khí chấn động
Âm khiếu cộng minh thì trực tiếp tăng lên lực lượng, tăng cường khí lực.
Vốn lấy thể lực của Dương Thạc chỉ miễn cưỡng giơ thanh trường đao tinh cương thứ hai, trường đao tinh cương thứ ba thì hắn bất lực.
Nhưng ba mươi sáu âm khiếu cộng minh, lực lượng của Dương Thạc tăng độ rộng, có thể nhấc lên trường đao tinh cương nặng năm trăm lẻ bảy cân. Dương Thạc có cảm giác cho dù khiến hắn cầm trường đao tinh cương vung một phen cũng không khí.
Khí lực cũng tăng mạnh.
Nếu không thì dù có đủ lực lượng, cổ tay, cánh tay không chịu nổi sẽ bị gãy tay giống như võ giả trước đó.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Dương khiếu, âm khiếu đều có công dụng riêng, không có cái nào vô dụng.
Lúc ban đầu, đả thông ba mươi sáu chỗ âm khiếu là Dương Thạc tổng cộng thông huyệt khiếu bảy mươi hai chỗ, nhưng như vậy chưa lên tới đẳng cấp luyện khí, chỉ hơi tăng lực lượng và khí lực, không xúc phát bí pháp gì. Lúc ấy Dương Thạc cảm thấy đả thông ba mươi sáu chỗ âm khiếu tác dụng không lớn, chỉ như có còn hơn không.
Bây giờ ba mươi sáu chỗ âm khiếu cộng minh, tác dụng của nó hiện ra.
Dương khiếu, chủ yếu tăng phúc chân khí; âm khiếu thì tăng khí lực, gia tăng thể lực.
Người bình thường tu luyện đều là nặng dương khiếu, nhẹ âm khiếu. Trong bảy mươi hai huyệt khiếu đả thông thì năm mươi chỗ dương khiếu, âm khiếu chỉ khoảng hai mươi cái. Dựa vào dương khiếu tăng phúc chân khí vừa lúc đột phá đẳng cấp luyện khí.
Dương Thạc thì là dương khiếu, âm khiếu đủ ba mươi sáu chỗ, chân khí, khí lực đồng bộ tăng phúc. Tuy rằng ba mươi sáu chỗ dương khiếu chưa đủ để Dương Thạc đi vào đẳng cấp luyện khí nhưng ít ra ở đẳng cấp đỉnh tôi thể thì chân khí của Dương Thạc vượt trội, ở khí lực cũng vượt qua cường giả sơ giai luyện khí bình thường.
Dương Thạc thầm hiểu ra.
- Dưới loại tình huống này, thực lực của ta không khác gì cấp bậc võ đạo cao hơn một giai.
Đẳng cấp đỉnh tôi thể có thể so với đẳng cấp luyện khí, đỉnh luyện khí có thể bằng đẳng cấp võ sư.
Có lẽ Dương Thạc không cần đi vào đẳng cấp võ sư, chỉ cần là đỉnh luyện khí là có thực lực đến Ngọc Mạt Lâu cứu Tiểu Địch ra.
Đương nhiên Dương Thạc biết muốn dùng đỉnh luyện khí được đãi ngộ của võ sư thì cần người khác cũng tán thành thực lực của chính mình. Chọn lựa võ đạo lần này đúng là cơ hội tốt nhất để cho người khác tán thành thực lực của chính mình.
Dương Thạc không biết là không cần hắn đi vào đỉnh luyện khí, chỉ cần hắn giơ lên trường đao thứ ba thì đủ làm mọi người kinh sợ.
Dân chúng kinh sư Đại Chu triều đứng xem trợn tròn mắt, bộ dáng không thể tin.
Trường đao thứ ba bị thanh niên này giơ lên?
Nên biết rằng Đại Chu triều có trăm năm lịch sử, gần hai mươi lần chọn lựa võ đạo, bên dưới đẳng cấp luyện khí không có một ai giơ lên trường đao thứ ba được.
Dương Thạc là người duy nhất.
Dưới loại tình huống này, đám dân chúng Đại Chu triều xung quanh thậm chí nghi ngờ có phải mình đã nhìn lầm không.
Cùng lúc đó, trên thành lâu thiên võ môn, Trình Tử Dương, Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi đều giật mình, họ không ngờ võ giả bên dưới thật sự giơ lên trường đao thứ ba nặng nhất.
- Ủa? Người này giơ lên trường đao thứ ba được?
Nhất là Trình Tử Dương, mới nãy Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi hỏi tại sao gã cảm thấy võ giả kia không giơ lên trường đao thứ ba được, gã còn cười mỉm chi, cảm thấy đây là nói nhảm. Nhưng bây giờ võ giả bên dưới giơ lên trường đao thứ ba, cái này như tát Trình Tử Dương mấy bạt tai, khiến gã biến sắc mặt.
Trình Tử Dương quát to: Bạn đang xem tại - .
- Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng, lúc trước chọn lựa võ đạo Đại Chu triều lần đầu tiên thì tằng tổ của ta cũng không đến đẳng cấp luyện khí, khi đó chỉ giơ An Võ Hầu, Trình Ngọc thứ hai vung một lát, sao người này có thể giơ lên trường đao thứ ba?
Trình Tử Dương cảm thấy không ai có thể vượt qua tằng tổ Trình gia giơ lên trường đao thứ ba.
So với Trình Tử Dương thì Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi biểu tình bình tĩnh:
- Đúng vậy, là trường đao thứ ba.
- Hai thanh trường đao tinh cương khác ngắn hơn cái này nhiều, tuyệt đối là thanh thứ ba. ủa? Hình như ta biết người này, lúc trước chính là hắn ngăn can xe ngựa của ta.
Lúc trước Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi không cẩn thận nhìn Dương Thạc, lúc này nàng phát hiện ra võ giả bên dưới dường như là Dương Thạc lúc trước cản đầu xe.
Trình Tử Dương bản năng hỏi lại:
- A? Là hắn? Tên hắn là gì?
Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi nói:
- Hình như tên là Dương Thạc, cụ thể có thân phận gì thì ta không rõ ràng, nhưng hắn họ Dương, công hầu trong kinh sư Đại Chu triều chỉ có Trấn Quốc Công họ Dương, không lẽ hắn là đệ tử của Trấn Quốc Công phủ? Ngươi có quan hệ thông gia với Trấn Quốc Công, chắc có biết hắn?
Nghe Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi nói, mặt Trình Tử Dương lạnh lùng hỏi:
- Cái gì? Dương Thạc?
- Không ngờ là Dương Thạc, thứ tử Dương gia ti tiện đánh biểu đệ Dương Tử Hi bị thương, hắn cũng tham gia chọn lựa võ đạo? Hay cho Dương Thạc, biểu đệ Tử Hi tàn phế vì ngươi, cô mẫu nhân từ đối phó ngươi, đặt ở trong nhà người khác thì ngươi đã sớm chết không toàn thây. Hiện tại thế nhưng còn dám xuất đầu lộ diện, muốn lập uy trong chọn lựa võ đạo sao?
Mắt Trình Tử Dương bắn ra sát khí thẳng hướng Dương Thạc.
- A? Sát ý thật mãnh liệt.
Cùng lúc Trình Tử Dương phát ra sát ý thì Dương Thạc cảm ứng được ngay.
Dương Thạc cảm giác như bị rắn độc nhìn túng, dựng đứng lông tơ, hắn xoay người đối diện thành lâu thiên võ môn.
- Sát ý đến từ thành lâu thiên võ môn? Không biết là hạng ác ôn nào giấu mặt?
Dương Thạc từ dưới nhìn lên chỉ thấy lờ mờ vài bóng người trên thành lâu thiên võ môn.
Dù Dương Thạc không biết là ai phát ra sát ý này nhưng dù là người nào thì hắn không hề e sợ.
- Muốn giết ta, chẳng lẽ không sợ bị ta giết lại sao?
Đối mặt sát ý dày đặc này, Dương Thạc không chút nào nao núng, mạnh mẽ đạp một bước tới trước, trường đao tinh cương mạnh xoay, mũi đao giơ lên.
Vù vù vù vù vù!
Tiếng chấn động, mũi đao chỉ hướng Trình Tử Dương đứng trên thành lâu thiên võ môn.
Tác giả: Linh Ẩn Hồ