Vô Tận Thần Công

Huyền Ưng Huyết Phi bay nhanh hướng hang Đại Mãng màu xanh.

Cùng lúc đó, Dương Thạc vội lấy ra vài bình sứ nhỏ, đổ ra chút thuốc bột rắc vào người mình và Huyền Ưng Huyết Phi. Những thuốc bột này che đi hơi thở của Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, đó là Nặc Khí Tán lúc trước hắn lục từ người Dương Liệt.

- A? Dùng thuốc bột che đậy hơi thở?

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp tủy kích sau đuôi ngửi được mùi nham thạch của Nặc Khí Tán.

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lạnh lùng cười:

- Hừ! Nghĩ rằng che đi hơi thở thì chúng ta không đuổi theo kịp các ngươi sao? Kim Linh Điêu có khứu giác nhạy bén, chỉ cần ngửi được chút mùi nham thạch trên người các ngươi là nó sẽ luôn truy tung theo.

Hai ác điểu một chạy một đuổi, chỉ chốc lát sau đã xâm nhập vào gần hai trăm dặm Yến sơn.

Đằng trước xuất hiện một sơn cốc, là hang lớn của Đại Mãng màu xanh.

- Nhìn thấy cửa hang rồi!

Dương Thạc từ một bên rừng cây vọt ra, thấy cửa hang tối om.

- Vào động!

Dương Thạc lập tức cưỡi Huyền Ưng Huyết Phi chui vào trong hang.

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp theo sát nút nhíu mày nói:


- Ủa? Vào hang?

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp không biết tình hình bên trong hang là gì, nhưng thấy Dương Thạc liều lĩnh chui vào trong thì chắc không có mãnh thú gì cường đại. Nhưng dù không có mãnh thú cường đại, lỡ như hoàn cảnh trong hang phức tạp thì không tốt cho Kim Linh Điêu, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp. Dù sao hình thể của Kim Linh Điêu quá lớn, lỡ như hang này thông bốn hướng, Dương Thạc và Huyền Ưng Huyết Phi chui ra từ lỗ nhỏ nào đó thì Kim Linh Điêu không thể truy kích tiếp.

- Kệ nó, vào hang trước rồi tính. Nếu Dương Thạc may mắn chạy đi, coi như mạng hắn lớn, lần sau hắn sẽ không may mắn như vậy.

Lòng nghĩ như vậy, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lập tức khống chế Kim Linh Điêu vào trong hang.

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp mới vào hang liền thấy trước mắt tối sầm, khắp nơi đều là mùi nham thạch, không thấy Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi ở đâu.

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lạnh lùng nói:

- Kim Linh Điêu, đập nát nham thạch xung quanh, trước che cửa hang rồi tính. Cho dù không phát hiện ra hơi thở của các ngươi, chỉ cần hang này không có lối ra khác thì sẽ là bắt cá trong thúng!

Kim Linh Điêu kêu lên:

- Gru! Gru! Gru!

Hai vuốt liên tục vươn ra đập vào vách cửa hang.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vài tiếng trầm đục vang lên, mấy khối đá to bị đập xuống chặn cửa hang.

Dương Thạc núp trong bóng đêm thầm nghĩ:

- A? Che cửa hang? Cũng tốt, xem ra hôm nay chúng ta không chết không ngừng!

- Dẫn bọn chúng vào sâu trong hang.

Huyền Ưng Huyết Phi kêu một tiếng hấp dẫn thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp chú ý, một người một ưng bay nhanh vào hang lớn.

- A? Ở bên kia? Đuổi theo!

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, Kim Linh Điêu vội đuổi theo. Thân hình Kim Linh Điêu to lớn, không bay trong hang được. Thân hình khổng lồ lắc lư va đập vào nham thạch trên vách hang, vang bùm bùm vỡ vụn.

Khoảng cách hai trăm trượng nhanh chóng rút ngắn, Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi đã tới chỗ Huyết Tinh Thạch Nhũ. Bạn đang xem tại - .

Đại Mãng màu xanh cuộn tròn người lại, trợn to mắt canh giữ bên dưới Huyết Tinh Thạch Nhũ.

Dương Thạc nhìn Đại Mãng màu xanh, hút ngụm khí lnahj:

- Ui, Đại Mãng màu xanh lại tăng thực lực nữa?


Giờ phút này, lực lượng khí huyết của Đại Mãng màu xanh càng hùng hồn hơn, thực lực lại tăng lên, ít nhất đã tới luyện khí cao giai đẳng cấp. Đại Mãng màu xanh canh giữ Huyết Tinh Thạch Nhũ, không ngừng cắn nuốt, tốc độ tăng thực lực của nó nhanh hơn cả Dương Thạc. Cứ tiếp tục như vậy e rằng Dương Thạc mãi mãi không có thực lực cướp đoạt Huyết Tinh Thạch Nhũ.

- Luyện khí cao giai sao? Thực lực càng mạnh càng tốt, nếu chỉ có thực lực luyện khí trung giai thì e rằng không đối phó Kim Linh Điêu kia được.

Đại Mãng màu xanh lại tăng thực lực càng hợp ý Dương Thạc.

- Grao!

Khi Dương Thạc trông thấy Đại Mãng màu xanh thì nó cũng thấy hắn.

Đại Mãng màu xanh thấy kẻ thù cũ thì rất giận, há to mồm máu gầm rống. Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi liên tục khiêu khích đã chọc Đại Mãng màu xanh gần như nổ tung.

Chính lúc này, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, Kim Linh Điêu chạy tới.

- Ủa? Đây là... Huyết Tinh Thạch Nhũ nhiều như vậy? Trong hang này lại có Huyết Tinh Thạch Nhũ?

Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp mới chạy tới ánh mắt liền bị Huyết Tinh Thạch Nhũ ở trên hang toát ra ánh sáng đỏ hấp dẫn. Năm đó Dương Tử Mặc từng dùng Huyết Tinh Thạch Nhũ, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp đi theo bên cạnh gã, chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy rồi, lập tức nhận ra Huyết Tinh Thạch Nhũ ngay.

Trong mắt thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp tràn ngập tham lam:

- Sao lại có nhiều như vậy? Năm đó công gia chỉ được một khối nhỏ cho đại công tử dùng. Các Huyết Tinh Thạch Nhũ này nhiều hơn khối của đại công tử gấp hcujc lần, trăm lần.

Kim Linh Điêu hưng phấn hét lên:

- Gru! Gru! Gru!

Tiếng gầm của Đại Mãng màu xanh lại vang lên:

- Grao!


Đại Mãng màu xanh không ngờ Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi tới đây còn mang theo 'viện binh', còn là đẳng cấp võ sư. Trong phút chốc Đại Mãng màu xanh cảm thấy cực kỳ uy hiếp, gầm một tiếng, nó bất chấp Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, lao tới địch thủ lớn nhất, Kim Linh Điêu đẳng cấp võ sư.

Lực lượng khí huyết hùng hồn, trong phút chốc Đại Mãng màu xanh đã tới gần Kim Linh Điêu.

Đại Mãng màu xanh nhảy lên, Dương Thạc phát hiện trên người nó không chỉ có hai chân sau, còn tiến hóa hai chân trước. Nếu cho Đại Mãng màu xanh đủ thời gian thì e rằng nó thật sự sinh ra bốn cái chân, hóa thành giao long.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một tiếng nổ vang, thân thể Đại Mãng màu xanh mạnh va chạm với Kim Linh Điêu. Một điêu một mãng lăn quay, đập đá vụn trên vách bay tán loạn. Vang tiếng nổ điếc tai, toàn bộ hang kịch liệt chấn động như có động đất.

Đại Mãng màu xanh vặn vẹo người quấn lấy Kim Linh Điêu.

Kim Linh Điêu hét chói tai:

- Gru! Gru! Gru!

Kim Linh Điêu là đẳng cấp võ sư bị Đại Mãng màu xanh luyện khí cao giai khiêu khích khiến nó cực kỳ tức giận, vung vuốt mỏ nhọn công kích Đại Mãng màu xanh.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu điên cuồng đánh nhau, bốn phía hòn đá bay tán loạn. Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp ở gần đó thành cá trong chậu, đá vụn đập vào người hơi đau. Quan trọng hơn là Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu quấn lấy nhau, cánh, đuôi quét lung tung. Đám Dương Thạc bị đánh trúng thì sẽ trọng thương ngay.

- Lui! Lui!

Dương Thạc, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, Huyền Ưng Huyết Phi lập tức lắc người chạy tới cửa hang lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận