Vô Tận Vũ Trang

Trở lại Lut Gholein, Tông Đường và Ambela cũng đang chờ đợi.

Sắc mặt Tông Đường âm trầm, hiển nhiên đã nghe Trâu Nghị thuật lại chuyện xảy ra, gã thập phần căm tức Thẩm Dịch tự tiện lôi kéo liên minh người rải rác, chẳng qua lúc đó tình huống đặc thù, gã cũng biết Thẩm Dịch bất đắc dĩ, thật sự không nên nói thêm cái gì, huống chi Thẩm Dịch cũng đã phải bỏ ra một cái giá lớn —— tổng cộng sáu ngàn điểm tiền bồi thường.

Về phần Ambela cũng đã biết được tình huống từ Tông Đường, nàng cũng không có gì để nói.

Dưới cái nhìn của nàng, hành trình cảng Kurast nhất định là phải toàn viên ra trận, ai cũng không có khả năng chia binh đánh điểm nhiệm vụ nào đó. Đã như vậy, ai nắm giữ thế lớn kỳ thực cũng sẽ không quá trọng yếu nữa, dù sao chỉ cần giữ gìn lợi ích của mình trong việc phân phối điểm là được.

Về phần ước định giữa Thẩm Dịch và đám người rải rác, đó là chuyện của chính bọn họ, hắn có bản lĩnh kiếm thêm chỗ tốt từ tay người khác, bản thân cũng không cần đỏ mắt, ở điểm này, tâm tính của nàng cũng coi như không tệ.

Chứng kiến hai người, Thẩm Dịch mỉm cười, hắn cũng không có lập tức đi qua, ngược lại lôi kéo Kim Cương sang một bên: “Lát nữa anh đưa mười một người kia đi cảng Kurast, mặc kệ nhiệm vụ có lập tức bắt đầu hay không, cứ tìm lữ điếm trọ lại trước. Nhớ kỹ, nhất định đừng để bọn họ ở cùng một chỗ, phải tách tất cả mọi người ra, hơn nữa tận lực không để họ đi quá gần.”

“Làm gì?”

“Không thể cho bọn họ quá nhiều thời gian lén tiếp xúc, tránh cho đến lúc đó lại làm ra liên minh bên trong gì đó, càng đừng cho bọn họ trộn lẫn với người của hai đoàn đội khác.”

Kim Cương đã sáng tỏ, bất quá hắn vẫn cau mày nói: “Cho dù không ở cùng một chỗ, cũng vẫn có thể gặp mặt, có thể nói chuyện, tương lai còn muốn cùng nhau tác chiến. Chúng ta cũng không thể chặn cả quyền kết giao bằng hữu của người ta chứ?”

“Vậy an bài bằng hữu cho bọn họ nha.” Thẩm Dịch cười nói: “Mấy người các anh, còn có binh sĩ triệu hoán của tôi, rồi lão Mạnh, Avril, đều có thể. Sau đó anh lại đi làm quen mấy người bằng hữu… Ví dụ như hai kẻ từng giết anh.”

“Không thể nào.” Kim Cương kêu quai quái: “Ta không báo thù bọn hắn đã rất khách khí.”

“Cho nên mới muốn anh đi giao hảo, làm chơi ăn thật, hiểu không. Với bọn họ mà nói, hiện tại lo lắng nhất chính là chúng ta tính sổ về sau, cho nên rất hi vọng có thể làm bằng hữu cùng chúng ta, dùng giao tình hòa tan thù hận.”

“Nhưng ta không thích.”

Thẩm Dịch cười cười: “Tôi hiểu, cho nên tôi cho anh hai lựa chọn. Một là kết giao bằng hữu với bọn họ, buông lỏng lòng cảnh giác của bọn họ, sau khi lợi dụng xong sẽ tiêu diệt bọn họ, dùng cái chết của bọn họ trả lại nợ cho anh. Hai là kết giao bằng hữu với bọn họ, để cho bọn họ giúp chúng ta tác chiến tốt hơn. Có lẽ vào lúc tất yếu bọn họ có thể cứu anh một mạng, dùng bọn họ cống hiến trả nợ cho anh. Quyền lựa chọn tại anh, nhưng bất kể anh chọn loại nào, trước tiên anh đều phải kết giao bằng hữu với bọn họ, sau đó mới có thể tiến hành bước tiếp theo.”

Nói xong hắn vỗ vỗ bụng Kim Cương: “Cá nhân tôi hi vọng anh lựa chọn loại thứ hai. Rộng lượng chút đi, người anh em, bụng tể tướng có thể chống thuyền. Chỉ cần anh chịu buông tha ân oán, tôi dám khẳng định bọn họ sẽ trở thành bằng hữu của chúng ta. Mười một người, chỉ cần có ba người dựa vững vào chúng ta, những người còn lại vĩnh viễn đừng nghĩ lật nên bất kể sóng gió gì. Nhớ kỹ những lời này: Độ lượng có bao nhiêu, thành tựu sự nghiệp lớn bấy nhiêu. Đương nhiên, nếu như anh tuyển loại thứ nhất, tôi cũng sẽ không chùn bước ủng hộ anh.”

“… Hiểu rồi.” Kim Cương nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi Thẩm Dịch: “Nếu lúc ấy ta không thể sống lại, ngươi còn có thể…”

Thẩm Dịch nghiêm mặt trả lời: “Tôi nhất định lóc tươi bọn hắn, không có đàm phán, không tiếc một cái giá lớn!”

Kim Cương thoả mãn cười cười: “Có lời này của ngươi là đủ rồi.”

“Thuận tiện hỏi bọn La Thăng một chút, rốt cuộc làm sao biết đường đến Điện Ngục, làm sao lại nghĩ đến chuyện tiến công chúng ta. Nhớ kỹ, từng bước từng bước một mà hỏi!”

“OK.”

Nhìn Kim Cương rời đi, Thẩm Dịch lúc này mới đi đến chỗ Ambela.

Ambela đã chạy ra đón chào: “Thật không nghĩ tới, sự tình sẽ biến thành thế này. Biết ai bán đứng các anh không?”

“Tạm thời còn chưa rõ lắm, tình huống lúc đó không cho phép tôi làm to chuyện.”

Ambela đã sáng tỏ, nếu như Thẩm Dịch sau khi thu phục mọi người xong lại lập tức truy vấn ai là kẻ bán đứng bọn hắn, chẳng may thật sự là thành viên đội Long Nha, chỉ biết làm rối cục diện, chậm trễ việc cứu người.

Thẩm Dịch lựa chọn cứu người trước, truy cứu sau là cách làm sáng suốt.

Ambela liếc qua mấy người Hoàng Thiên Ngưỡng, thấp giọng hỏi: “Có thể là bọn hắn sao?”

“Không quá giống.” Thẩm Dịch trả lời: “Nếu thật là họ, hiện đối mặt cục diện này, cách làm tốt nhất là chạy trốn. Hơn nữa ban đầu tôi cũng lưu lại chỗ trống cho bọn họ, bọn họ làm vậy quả thật không có gì hay với mình.”

“Trên đời này luôn có người thích làm chuyện hại người không lợi mình.”

“Đúng thế, nhưng dù sao cũng phải có chứng cớ mới được.”

“Nơi đây không phải trái đất, không cần theo luật pháp.”

“Thế nhưng trong lòng mỗi người đều có cán cân.”

Ambela nhìn Thẩm Dịch, đột nhiên mỉm cười: “Tôi bắt đầu có chút bội phục anh rồi, anh làm việc rất biết nắm chắc đúng mực.”

“Cảm ơn khích lệ.” Thẩm Dịch vẫy tay với Tông Đường, sau đó lấy ra một lọ huyết dịch, Thanh Đao Sức Mạnh cùng Khải Giáp Gai Nhọn: “Mỗi người một kiện, tự chọn đi. Huyết dịch một vạn hai ngàn điểm một lọ, vũ khí và khôi giáp tính hai vạn điểm, không quá phận chứ?”

Tông Đường rất là bất mãn: “Thời điểm anh tính giá với bọn họ, huyết dịch một vạn một lọ, vũ khí khôi giáp một vạn tám một cái.”

Thẩm Dịch cười hắc hắc: “Một bên là giá mua vào, một bên giá bán ra. Vả lại lần này tôi bị bức phải bồi mỗi người các anh ba ngàn điểm, khoản nợ đầy mình, tốt xấu gì cũng nên lấy lãi một chút chứ?”

Ambela và Tông Đường đồng thời cười ra tiếng, tên này thật đúng là biết làm ăn, vừa chịu thiệt xong đã muốn tìm lại chỗ tốt.

Ambela cười nói: “Tôi muốn dòng máu Duriel, 65% là 7800 điểm, vừa vặn anh còn thiếu tôi tiền trang bị và tiền phạt tổng cộng 6000 điểm, tôi trả anh thêm 1800 là đủ rồi.”

Thẩm Dịch lắc đầu than khổ: “Thiên tân vạn khổ mới giết chết Duriel, kết quả là vẫn là làm mướn không công a.”

Ambela kiều mị liếc trắng mắt, đoạt huyết dịch trên tay hắn qua: “Anh liền biết đủ đi. À, đây là thân và đầu gậy anh muốn, chủy thủ đâu?”

Thẩm Dịch ném đao Khóa Cổ cho Ambela.

Tông Đường nghĩ nghĩ nói: “Tôi lấy Khải Giáp Gai Nhọn, Thanh Đao Sức Mạnh tạm thời không ai trong đội có thể dùng, khải giáp hiện tại có thể mặc. 75% là 15000, trừ đi 6000 anh nợ tôi, tôi đưa anh 9000 là đủ rồi. Bất quá hiện tại tôi không có nhiều như vậy, ghi nợ OK? Đợi rời thế giới nhiệm vụ lại trả tiền.”

“Vậy tôi phải cẩn thận bảo hộ anh đừng ngoẻo rồi.”

“Cũng như huynh đệ của tôi bảo hộ anh trước đó thôi.” Tông Đường không chịu yếu thế trả lời.

Nếu như không có Trâu Nghị kịp thời cảnh báo, nói không chừng Thẩm Dịch thật đúng là không biết chuyện gì xảy ra. Sở dĩ Trâu Nghị liều chết cũng muốn thông báo Thẩm Dịch, không chỉ vì quan hệ đồng minh, mà còn vì nếu Thẩm Dịch chết rồi, sẽ không còn ai có thể trả nợ cho Tông Đường nữa.

Hai người nhìn thoáng qua lẫn nhau, đột nhiên đồng thanh cười ha hả.

Thẩm Dịch gật đầu: “Quyết định như vậy đi. Bất quá đội trưởng Ambela, 1800 điểm của cô hẳn không cần ghi nợ chứ?”

Ambela cười khẽ: “Đội trưởng Thẩm vẫn tính toán chi li thế sao?”

Thẩm Dịch cười khổ: “Không phải vậy, chỉ là hiện tại thật đang túng quẫn, muốn gọi mấy người lính mà cũng bó tay.”

Mỗi lần hắn tiến thế giới nhiệm vụ, đều tiêu tiền không còn một mảnh, hôm nay trong túi chỉ còn 300 điểm, nếu không lúc đám mạo hiểm giả xông tới, Thẩm Dịch liều mạng nện tiền thuê mấy trăm binh sĩ ra, chồng lên cũng đủ đè chết một hai gã, làm gì khổ cực như vậy.

Nghe xong lời này Ambela cười nói: “Tôi cũng chỉ cầm theo 3000 điểm. Trước khi vào chỉ biết nhiệm vụ lần này là hình thức cạnh hợp, sẽ có tồn tại cạnh tranh, cho nên dẫn theo 3000 điểm dự phòng có đội viên chưa đủ điểm số bị gạt bỏ, không nghĩ tới lần này nhiệm vụ chỉ tính điểm tích lũy, điểm Huyết Tinh giữ lại cũng vô dụng, anh đã cần thì trước hết cho anh.”

Cầm đến 1800 điểm Ambela cho hắn, Thẩm Dịch rốt cục nhẹ nhàng thở ra, đột nhiên nhớ tới cái gì, nói với Tông Đường: “Có dư thuốc hay không? Bán một chút cho tôi.”

“Tôi sẽ tăng giá.” Tông Đường không khách khí trả lời.

Thẩm Dịch gật đầu: “Đây là nên làm, thêm 20%, muốn năm bình khôi phục trong 10 giây, như thế nào đây?”

“Năm bình thì được, nếu anh muốn nhiều hơn tôi cũng chịu thua.” Đội Phong Lâm của Tông Đường đánh nhiệm vụ bảy ngôi mộ cổ tương đối nhẹ nhõm, lại có nhân viên chữa bệnh, cơ bản không hao tổn nước thuốc gì, cũng vui vẻ kiếm thêm một chút. Đương nhiên, khoản phí tổn này xem như trừ vào trong tiền nợ.

“Còn có một việc, chính là anh định an bài chiến đấu ở cảng Kurast thế nào?” Ambela hỏi Thẩm Dịch. Nàng hỏi như thế, kỳ thật đã đặt Thẩm Dịch vào vị trí chỉ huy trung tâm.

Thẩm Dịch nghĩ nghĩ trả lời: “An bài chiến đấu gì đó, đợi nhận được nhiệm vụ hẵng thảo luận sau. Về việc phân phối lợi ích, tôi sẽ định ra một kế hoạch, lúc đó mọi người lại góp ý.”

Ambela che miệng cười cười: “Tôi đây hẳn nên nịnh bợ đội trưởng Thẩm nhiều nhiều một chút, kính mong đội trưởng Thẩm Doduo chiếu cố thêm.”

Nàng che miệng lần này, động tác thật nhu hòa, rốt cục thể hiện ra vài phần nữ tính.

Tông Đường cười nói: “Chuyện trọng yếu như vậy, tôi sợ một mình đội trưởng Thẩm bận không xuể, nếu không hai chúng tôi cũng tới giúp một tay.”

Quyền phân phối tiền lời chính là quyền chỉ huy, cho dù danh nghĩa bất đồng, bản chất không thay đổi, cũng giống như ai phát tiền lương thì đó chính là sếp. Thông qua thủ pháp nắm giữ phân phối tiền lời, Thẩm Dịch có thể nắm giữ phần lớn mọi người, hai vị đội trưởng tự nhiên không chịu cô đơn, muốn góp một chân vào.

Trên thực tế Thẩm Dịch cũng không cần tự mình quan sát để ước lượng mức biểu hiện của mạo hiểm giả —— Zeus có thể ghi chép chuẩn xác tình hình chiến đấu. Nhưng Thẩm Dịch nghĩ nghĩ, vậy mà không phản đối, gật đầu nói: “Như vậy cũng tốt, vừa vặn tôi còn thiếu hai phụ tá, hai vị có thể giúp tôi một tay, lúc phác thảo phương án tôi sẽ trưng cầu ý kiến hai vị.”

Một câu nói, liền đặt hai người vào vị trí phụ tá, tuy có quyền nói chuyện, lại khẳng định không bằng Thẩm Dịch.

Thật hiển nhiên Thẩm Dịch đã chính thức mở công ty ở thế giới Diablo, không chỉ kéo đội ngũ, còn muốn thuê hai vị phó giám đốc. Với hắn mà nói, một mình độc chiếm quyền lực và lợi ích hiển nhiên là không thực tế, toàn bộ cơ cấu mạo hiểm giả 38 người, đội ngũ nòng cốt của mình chỉ có năm người, bất lợi khống chế. Nếu kéo thêm đội Nam Hải và đội Phong Lâm vào, cho bọn hắn quyền lực nhất định, có thể phát ra hiệu quả hấp dẫn cừu hận, khiến mình không trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đồng thời cũng có thể để cho hai đội và mười một kẻ mạo hiểm kiềm chế lẫn nhau, hòng bảo đảm nội bộ không xảy ra biến cố —— đến độ khó cấp ba còn xuất hiện biến cố, đây quả thật là muốn mạng người đấy.

Ambela và Tông Đường nhìn nhau, cảm thấy vậy cũng công bình, rốt cục tiếp nhận.

Lúc này cổng truyền tống đi thông cảng Kurast đã mở, Thẩm Dịch thấy Ôn Nhu chưa trở về, mặt sẹo cũng không đến, liền bảo hai người đi trước, chi tiết cụ thể chờ đến cảng lại thương nghị, còn hắn thì cùng Hồng Lãng và mập mạp đi hoàng cung trả nhiệm vụ nghề nghiệp. Kim Cương và Chu Nghi Vũ phụ trách gấp rút liên hệ mười một người kia, tìm hiểu tình huống, thành lập cảm tình.

Giao nhiệm vụ nghề nghiệp cực kỳ đơn giản, Hồng Lãng La Hạo trước sau giao lệnh bài Dũng sĩ cho thủ vệ hoàng cung, rất nhanh được nghiệm chứng, rồi nhận được một tấm huân chương Dũng sĩ.

Hồng Lãng cầm đến huân chương Dũng sĩ, bỗng nó tự động tan rã mất, thay vào đó là thanh âm nhắc nhở của Huyết Tinh văn chương:

“Ngươi hoàn thành nhiệm vụ nghề nghiệp võ sĩ cuồng bạo, chức năng nghề nghiệp mở ra.”

“Ngươi trở thành võ sĩ cuồng bạo!”

“Ngươi bây giờ có thể chuyển kỹ năng Huyết Tinh Cuồng Nhiệt vào nghề nghiệp, kỹ năng này sẽ không còn chiếm cứ thanh kỹ năng.”

Hồng Lãng lập tức đưa Huyết Tinh Cuồng Nhiệt vào mục nghề nghiệp, kể từ đó, hắn lại dư ra một ô kỹ năng trống.

Khiến người kinh ngạc chính là mập mạp, lúc mập mạp giao lệnh bài Dũng sĩ của mình cho thủ vệ, Huyết Tinh văn chương vậy mà nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ nghề nghiệp vượt mức, cùng với đạt được nghề nghiệp còn có thể nhận thưởng thêm một kỹ năng nghề nghiệp ngẫu nhiên.

Sau đó mập mạp liền nghe được một tiếng đinh, thanh kỹ năng nghề nghiệp của mình vậy mà hiện ra thêm một kỹ năng.

Kỹ năng quầng sáng Lãnh Đạo cấp C: phạm vi một trăm thước, sinh ra tác dụng với tất cả thành viên đoàn đội hoặc chiến hữu theo hiệp nghị hoặc sinh vật triệu hoán có thực lực thấp hơn người sử dụng, tăng cường 5 điểm phòng ngự, 10 điểm công kích, 8% tốc độ. Mỗi lần tăng lên một đẳng cấp, gia tăng 1 điểm phòng ngự, 2 điểm công kích, 2% tốc độ, cao nhất đẳng cấp 5.

Sử dụng bản kỹ năng tiêu hao 10 điểm tinh thần, duy trì thời gian 10 phút, thời gian hồi phục 30 phút.

Hồng Lãng và Thẩm Dịch thấy một màn này đều ngẩn ngơ.

Hồng Lãng dứt khoát kêu lên: “Quầng sáng Lãnh Đạo. Ha ha, ngươi đi lãnh đạo bọn ta? Cmn sao ngươi không lấy quầng sáng nhân vật chính luôn đi? Cái quầng sáng này có tác dụng gì với chúng ta a? Chẳng lẽ thực lực của ngươi có thể mạnh hơn ai trong chúng ta sao?”

Mập mạp vô tội trả lời: “Không liên quan tới ta a, là đô thị cho… Với lại cũng là hàng chùa mà.”

Thẩm Dịch lại thoáng đăm chiêu.

Hóa ra hoàn thành nhiệm vụ nghề nghiệp vượt mức cũng có thể được thưởng đấy.

Lúc mập mạp đối kháng với Duriel, một mình chống đỡ ít nhất 12 phút, vượt khỏi yêu cầu nhiệm vụ nghề nghiệp đưa ra bốn lần, cho nên mới có thể thu được khen thưởng thêm. Cũng không biết ban thưởng nhiều ít phải chăng trực tiếp quan hệ đến độ hoàn thành nhiệm vụ? Nếu như gấp hai sẽ thế nào? Gấp mười lần lại ra sao?

Thẩm Dịch không khỏi hứng thú suy nghĩ.

Một cái quầng sáng Lãnh Đạo không tính là gì, chính thức quan trọng là… sau lưng nhiệm vụ nghề nghiệp có mức cực hạn hay không, đây mới là điều Thẩm Dịch muốn thăm dò.

Cũng may đoàn đội còn có bốn người chưa có nghề nghiệp, hắn đại khái có thể lần lượt nếm thử.

Trở lại lữ điếm, Thẩm Dịch lâm vào suy tư thật dài.

Với hắn mà nói, có quá nhiều vấn đề cần cân nhắc, cần làm rõ từng chút một.

Cũng chính vào lúc này, mặt sẹo đã đến.

Từ vẻ vui mừng trên mặt gã, còn có nữ đánh thuê Tina tay nắm trường thương sau lưng, rõ ràng có thể thấy được nhiệm vụ lần này đã thành công.

Mời mặt sẹo ngồi xuống, Thẩm Dịch thuận miệng hỏi: “Làm sao thời gian dài như vậy?”

“Radament thật khó đối phó, ta để Tina dùng chiến thuật du kích chậm rãi mài, rất lâu mới mài chết được nó.” Mặt sẹo lấy ra từng kiện trang bị, Găng tay sấm sét, Vòng tay Tình Nhân, tổng cộng bốn món. Một bên trả cho Thẩm Dịch một bên tỏ vẻ luyến tiếc: “Không có chúng, Tina không thể hoàn thành nhiệm vụ, lần này thật sự nhờ có ngươi.” Nói xong lại lấy ra trùng rối giao cho Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch ngẩn người: “Không dùng?”

Trùng rối là đạo cụ tiêu hao một lần duy nhất, Thẩm Dịch cấp cho mặt sẹo cũng đã không có ý định lấy trở về, không nghĩ tới tên này vậy mà không dùng nó.

“Thay ngươi giảm đi một khoản, có phải nên cảm tạ ta hay không?”

Thẩm Dịch gật đầu: “Đúng vậy, đợi trở lại đô thị, nhất định mời ngươi uống một chén.”

“Vậy ngươi phải đi Khu Nhà Trọ mời ta rồi.”

“Ngươi sắp lên Khu Nhà Trọ?”

“Đúng vậy a.” Mặt sẹo thổn thức một tiếng: “Đã chờ ở Khu Phổ Thông quá lâu, hoàn thành 9 lượt nhiệm vụ… Sau khi lượt này đi qua, tiến vào độ khó cấp ba chính là chuyện ván đã đóng thuyền, cho nên lần này đi cảng Kurast, coi như thành diễn luyện trước khi vào Khu Nhà Trọ, hi vọng lần đầu ta và ngươi hợp tác, có thể làm thật tốt…”

Khẩu khí gã nặng nề, hiển nhiên là cảm thấy ưu phiền về lữ trình độ khó càng cao sắp tới.

“Đó là đương nhiên.” Thẩm Dịch nói tự đáy lòng, hắn cũng muốn sớm biết rõ, khu vực độ khó cấp ba đến cùng là hiểm cảnh gian nan thế nào, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hắn nói: “Đúng rồi, ta còn nợ ngươi ba ngàn điểm mua mũ giáp thì phải, có điều giờ không có tiền, chỉ có thể đợi hoàn thành nhiệm vụ mới trả được cho ngươi.”

“Không thành vấn đề, dù sao ở chỗ này cũng không dùng tiền được.” Mặt sẹo phất tay rất là phóng khoáng, sau đó gã đứng lên bước ra ngoài: “Ta biết ngươi còn phải đợi bằng hữu, ta liền đi trước một bước, hẹn gặp ở quán trọ hải cảng.”

“Hải cảng gặp.” Thẩm Dịch đáp một câu.

Mặt sẹo đi rồi, Thẩm Dịch tiếp tục trầm tư, thẳng đến một đôi tay mềm mại nhẹ nhàng ôm hắn từ phía sau, phá vỡ dòng suy nghĩ của hắn.

“Đang nghĩ gì ấy?” Là giọng của Ôn Nhu.

Thẩm Dịch cúi đầu cười cười: “Nghĩ rất nhiều… Nghĩ ai bán rẻ chúng ta, nghĩ cảng Kurast, càng nghĩ tới em…”

“Em ở chỗ này, cảng Kurast ở kia, thứ duy nhất anh cần suy nghĩ, chỉ có người bán đứng chúng ta… Vì sao không tự mình đi hỏi một chút?”

Thẩm Dịch thở dài, vỗ nhẹ cánh tay nhỏ nhắn của Ôn Nhu: “Anh chỉ sợ có hỏi cũng hỏi không ra được gì.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui