Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch

“Thành chủ Tu La từng nói rằng, người đầu tiên có được huy chương tử kim sẽ được thành chủ đích thân triệu kiến”.

Điều kiện rất khắc nghiệt sao?

Trần Trường An chợt nảy lòng hứng thú, rốt cuộc là điều kiện khắc nghiệt cỡ nào mới khiến người ta không thể hoàn thành đây?

“Điều kiện có gì thế?”, Trần Trường An hỏi.

“Đầu tiên phải là một người mới, một người hoàn toàn mới chưa từng tham gia trận chiến leo huy chương nào”.

“Thứ hai là thời gian xét duyệt chỉ có một tháng”. “Thứ ba là tu vi không được vượt quá Hóa Thần Cảnh”.

“Nói cách khác, một người mới dưới Hóa Thần Cảnh phải leo từ thanh đồng đến tử kim chỉ trong vòng một tháng”.

“Nói cách khác, một người mới dưới Hóa Thần Cảnh phải leo từ thanh đồng đến tử kim chỉ trong vòng một tháng”.

“Còn nữa, theo chế độ cấp bậc huy chương, sau khi ngươi có huy chương thanh đồng cần chiến thăng một trăm người có huy chương thanh đồng mới có được cơ hội thăng cấp”.

“Yêu cầu thăng cấp là khiêu chiến người có huy chương bạch ngân, chiến thắng mới được thăng cấp”.

“Các lần thăng cấp sau cũng tương tự như thế, nhưng thăng cấp huy chương tử kim lại khác, sau khi chiến thẳng một trăm người có huy chương bạch kim, phủ thành chủ sẽ phái ra mười cường giả Hóa Thần Cảnh đỉnh phong”.

“Ngươi cần phải cùng lúc chiến đấu với người người kia, một là chiến thẳng, hai là gắng gượng một canh giờ”.

Nghe điều kiện như vậy, Trần Trường An cũng cảm thấy hơi khäc nghiệt, người dưới Hóa Thần Cảnh cần phải hoàn thành những yêu cầu đó trong vòng một tháng, đó quả thật là nhiệm vụ bất khả thi”.

Nhất là yêu cầu cuối cùng, cho dù là Thần Thông Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong thì khi đối diện với nhiều người như vậy sợ răng phải là thiên tài yêu nghiệt mới đủ khả năng làm được.

Thế quái nào được chứ, thành chủ Tu La này làm gì đang chọn người mới chứ, vậy mục đích khi làm vậy của thành chủ là gì?

“Thế nào? Ngươi có nắm chắc làm xong trong một tháng không?”, bà chủ cười hỏi.

“Hẳn không thành vấn đề, chẳng biết là có nhiều người cho ta khiêu chiến không nữa”.

“Hahaha, đương nhiên là đủ cả, dân cư trong thành Bất Quy này ít nhất cũng trên trăm vạn người, còn sợ không có ai à”

“Nếu ngươi đã nghĩ kỹ thì có thể đến chiến trường huy chương đăng ký”.

Chiến trường huy chương sao?

Trần Trường An gật đầu cười, cũng không hỏi tiếp nữa mà xoay người đi thẳng vào phòng của mình.

Bà chủ suy tư nhìn theo bóng lưng Trân Trường An, lế nào †u vi của người này dưới Hóa Thần Cảnh ư?

“Đại Hoàng, thấy sao? Có cảm nhận được khí tức của thành chủ Tu La của thành Bất Quy không?”

Sau khi trở về phòng, Trần Trường An hỏi Đại Hoàng.

“Ta còn không biết người nọ là ai mà sao cảm nhận được chứ”.

“Trong thành Bất Quy rất loạn, nhưng có tồn tại vài khí tức rất hùng mạnh, cũng không chắc ai là thành chủ thành Bất Quy nữa”.

“Thậm chí có khi chẳng phải mống nào hết, có lẽ bây giờ người nọ không ở trong thành Bất Quy”.

Khoảng thời gian quá ngắn nên Đại Hoàng cũng không đoán ra được, dù sao nó cũng không biết thành chủ thành Bất Quy là ai nên vốn không thể phân biệt được.

“Trông có vẻ chỉ còn cách tham gia chiến trường huy chương mà thôi”, Trần Trường An bình thản nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui