“Ta cho ngươi nói chuyện sao?”
Ánh mắt lạnh băng của Trần Trường An khiến mọi người Ân gia như rơi vào khe nứt. Bắt đầu rồi, cuối cùng hắn cũng bắt đầu ra tay.
Làm sao bây giờ? Hiện giờ bọn họ phải làm sao đây?
Nói chuyện không được nói, chạy lại không chạy được. Chẳng nhẽ cứ như vậy nhìn hẳn ra tay, chờ tới lượt bị giết?
“Người tiếp theo, nên chọn ai đây?” Người tiếp theo, nên chọn ai?
Một câu này của Trần Trường An khiến tất cả mọi người run rẩy, ai sẽ là người may mắn tiếp theo?
Là chính mình sao? Hay là những người khác?
Đám người Ân gia đưa mắt nhìn nhau, tất cả bọn họ hiểu rõ, Trân Trường An làm vậy là muốn tra tấn bọn họ, nhưng bọn họ không có bất cứ cách nào.
“Ngươi?”
“Hay là ngươi?
“Hoặc là...”
“Thôi, vẫn là ngươi đi, ngươi trông xấu!”
Trần Trường An giống như một ác ma, phẩy tay một cái là một mạng người.
Nhưng mà ngay sau khi Trần Trường An ra tay, những người còn lại của Ân gia lại sinh ra một cảm giác may mắn.
Loại cảm giác này khiến tất cả người Ân gia chấn động trong lòng, tại sao như vậy? Bọn họ thế mà thấy may mắn?
May mắn chết là người khác mà không phải chính mình sao? Giỏi cho một tên Trần Trường An!
Hay cho một cái công tâm kết
Rất ác độc!
“Trần Trường An, sĩ khả sát bất khả nhục”.
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Muốn giết, ngươi mau chóng ra tay, lề mề như bây giờ thì tính là có bản lĩnh gì?”
“Chẳng nhẽ cường giả Đại Đế làm việc như thế sao?” “Ta coi thường ngươi”, Ân Thiên Chính tức giận quát. “Được!”
“Ngươi rất có dũng khí”.
“Vậy đợi lát nữa sẽ giết ngươi sau!”
Gì?
Mẹ kiếp!
Trần Trường An nói một câu này, Ân Thiên Chính suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Tuy rằng thực lực Ân Thiên Chính không kém nhưng năng lực chịu đựng về mặt tâm lý không mạnh, nói đơn giản là tâm lý có hơi yếu ớt.
Gã cố lấy dũng khí nói ra mấy lời này, mục đích rất đơn giản, mau chóng kết thúc loại thống khổ này, để Trần Trường An giết mình ngay lập tức.
Nhưng Trần Trường An lại không theo lẽ thường, vừa rồi người khác mở miệng nói, hắn thẳng tay giết chết.
Hiện tại tới phiên gã, sao lại không giết rồi?
Một người, hai người, ba người...
Từng người Ân gia bị giết, trong lòng Ân Thiên Chính càng thêm dẫn vặt. Nhanh, nhanh, lập tức sẽ tới phiên gã.
Sau khi một người cuối cùng, ngoài Ân Thiên Chính, bị giết chết, Ân Thiên Chính không khỏi thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Hết thảy mọi chuyện, cuối cùng đã kết thúc sao? Có lẽ, ngay từ giây phút Phong Vô Lượng chiến bại rời đi cũng đã kết thúc.
Nhưng Trần Trường An đáng ghét này lại ác độc như thế, để bọn họ nhận vô số dày vò.
“Đến đây đi, ta đã chuẩn bị tốt”.
“Trần Trường An, ngươi làm việc như thế ắt gặp trời phạt”.