Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 115 : Đánh chết Ma Pháp Sư Địa phẩm
Dịch: The Dragon
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Tạm biệt Sir Alex
Khóe miệng Ma Pháp Sư lôi hệ lộ ra nụ cười tự tin, tầng lôi quang ma pháp của hắn chính là ma pháp Địa phẩm mạnh hơn tầng lôi quang ma pháp của Ma Pháp Sư cao cấp không biết bao nhiêu lần, cho dù thiếu niên trước mắt này là một Chiến sĩ Địa phẩm thì trong chốc lát cũng khó có thể phá được tầng bảo hộ này. Bất quá nụ cười của hắn lập tức bị khựng lại, trợn mắt nhìn trường kiếm của Tề Bắc sau khi đâm vào tầng lôi quang ma pháp, làm cho ma pháp tráo chấn động mãnh liệt, đấu khí theo trường kiếm xoáy thành hình mũi khoan cắm sâu vào tầng bảo hộ nửa tấc. Trong lòng Ma Pháp Sư lôi hệ nhất thời cả kinh, lòng bàn chân lóa lên quang thiểm, cả người bay về phía sau. Cùng lúc đó, trong miệng hắn ngâm chú ngữ, pháp trượng giơ lên cao, viên Ma Tinh màu tím ở đầu trượng sáng lên. Mây nhanh chóng ngưng tụ dày đặc trên bầu trời, lôi quang trong đám mây bắt đầu ầm ầm nổ, uy áp khiến người ta không thể thở nổi.
Ma pháp Địa phẩm, Lôi Ngục thuật!
Một khi ma phap này khởi động sẽ dẫn theo sấm sét bao trùm tất cả phạm vi trăm thước quanh đó, biến thành một địa ngục sét. Một khi bị quây vào trong đó sẽ nếm sự thống khổ của hàng triệu tia sét bắn vào người, cho dù có một thân thể làm bằng kim cương thì cũng sẽ hôi phi yên diệt. Thân hình Tề Bắc chợt lóe, muốn thoát khỏi phạm vi của Lôi Ngục thuật. Nhưng thân hình Tề Bắc sắp vượt ra khỏi phạm vi đó thì bị mấy đạo lôi quang đánh tới, ép trở lại.
- Nếu để cho ngươi chạy ra phạm vi công kích dễ dàng như vậy, vậy chắc chắn không phải là ma pháp Địa Phẩm rồi.
Ma Pháp Sư lôi hệ cười lớn, mặc dù chuẩn bị thời gian ma pháp lôi hệ hơi dài, nhưng uy lực lại rất lớn, mà Lôi Ngục thuật một khi đã thành sẽ không cho địch nhân thoát khỏi phạm vi công kích. Đến lúc đó nó sẽ phong tỏa toàn bộ khu vực , chỉ đợi vạn lôi tề phát (vạn tia sét cùng đánh), biến kẻ địch thành tro bụi. Tề Bắc híp nửa con mắt, cũng dừng lại không hề cử động nữa, tựa hồ đợi công kích đáng sợ kia tới. Những người còn lại cũng đang chiến đấu vô cùng kịch liệt, hai huynh muội Kim Cương và Huyễn Ảnh tự mình đấu bốn người, còn hai người của Ngự Thú Trang là Địch Á và Tiểu Hắc Muội đều xuất Ma Sủng ra đấu với hai người khác. Thập Tam vẫn ẩn mình ở một nơi gần đó, nhưng chẳng biết tại sao lại không ra tay. Đúng lúc này, ma sủng của Tiểu Hắc Muội là ma thú Hỏa Văn Báo cấp bốn bị thương nặng phải thu về Ngự Thú Giới, nàng bất đắc dĩ nhảy lên trên người Ngân Mao Ma Lang của Địch Á.
- Chúng ta là đệ tử của Thánh địa Ngự Thú Trang, nếu các ngươi không dừng tay, sẽ chết không có chỗ chôn.
Địch Á đối mặt với công kích của hai gã Chiến sĩ cao cấp, trong lòng hắn sợ hãi, không khỏi rống lớn.
“Ngự Thú Trang!” Hai gã Chiến sĩ cao cấp đình công kích trệ một chút, chỉ là Địch Á vẫn chưa kịp thở một hơi thì công kích của bọn chúng lại tiếp tục công kích càng hung hiểm hơn. Địch Á vừa thấy dùng danh tiếng của sư môn không hữu hiệu, liền nhảy lên người ma lang, mang theo Tiểu Hắc Muội bỏ chạy. Thật ra thì bất cứ một tay gà mờ nào cũng biết việc hắn nói ra danh hiệu đệ tử Thánh địa chỉ khiến ý định giết người của bọn chúng càng tăng thêm thôi, hơn nữa bọn họ còn là Mạo Hiểm Giả không có chỗ ở cố định, căn bản không sợ người của Thánh Địa trả thù .
- Địch Á, huynh điên rồi...
Phía xa xa, truyền đến âm thanh tức giận của Tiểu Hắc Muội, nhưng ngay sau đó biến mất trong màn đêm. Trong trận chiến, bỏ chạy vứt bỏ đồng đội lại là một chuyện luôn khiến người ta khinh bỉ, thế mà Địch Á thân là đệ tử Thánh địa đứng giữa việc sống nhục và chết oanh liệt lại lựa chọn chạy trốn để sống hèn. (DG: me too ngu gì mà chết :D)
Hai người vừa trốn, huynh muội Kim Cương và Huyễn Ảnh nhất thời gặp phải tràng diện lấy hai địch sáu. Mà cùng lúc đó, Tề Bắc bị hàng vạn tia sét màu tím đánh tới. Nhìn qua trông như những tia sét đã thành một khối điện khổng lồ và Tề Bắc đã hoàn toàn bị ngập chìm ở trong khối lôi điện này.
- Thiếu gia!
Kim Cương điên cuồng hét lên một tiếng, sự hung ác ở sâu trong thâm tâm đã hoàn toàn bị kích phát, cả người bắt đầu bành trướng ra, nháy mắt hóa thành một người khổng lồ. Hắn nhanh chóng chộp lấy cổ một tên Chiến sĩ cao cấp đang hoảng sợ, ‘rắc’ một tiếng bóp nát cổ hắn rồi thô bảo giật đứt đầu hắn ra, máu tươi bắn tung tóe. Hiện tại Kim Cương giống như Tu La bò ra từ trong địa ngục, hai mắt đỏ ngầu như máu, gương mặt và ngực đỏ rực như bị thiêu đốt. Huyễn Ảnh cũng đã hóa thú hoàn toàn, biến thành từng đạo ngân ảnh, móng vuốt sắc bén cắm vào lồng ngực một nữ Ma Pháp Sư (DG: bóp zú long chảo thủ :D), hẳn là bắt chước giống như Tề Bắc, hung tàn đem trái tim của ả móc ra. Tên Ma Pháp Sư lôi hệ sau khi đánh ra một ma pháp Địa phẩm, ma lực trong cơ thể cũng tiêu hao rất nhiều, thời khắc này tất cả sự chú ý của hắn đã hoàn toàn đặt lên người Kim Cương cuồng hóa và Huyễn Ảnh hóa thú rồi, con Tề Bắc thì hắn coi như đã hóa thành bụi phấn ở trong đó.
- Cuồng hóa, thú hóa, hậu duệ của Thú Thần?
Địa Phẩm lôi hệ Ma Pháp Sư cả kinh nói. Đúng lúc này, một bản tay kim quang xuất hiện từ trong Lôi Ngục trận, hung hăng đánh vào tầng bảo hộ lôi quang của Ma Pháp Sư lôi hệ. Lôi quang tráo nhất thời nứt ra rồi nháy mắt vỡ vụn. Ma Pháp Sư lôi hệ giật mình tỉnh lại giậm chân muốn nhảy về phía sau, nhưng phía bỗng xuất hiện một đạo thanh quang lướt qua cổ hăn. Bỗng cái đầu hắn bay lên, huyết vụ phun ra như suối, trong hai mắt của Ma Pháp Sư lôi hệ vẫn còn mang theo vẻ vô cùng hoảng sợ và không dám tin. Người kết liễu hắn chính là Thập Tam vẫn ẩn mình ở gần đó, vào thời khắc quan trọng thì nhanh chóng phối hợp cùng Tề Bắc ra đòn trí mạng. Lôi quang tản đi, Tề Bắc bước ra khỏi đó, con ngươi của hắn lóe lên kim mang, đầu tóc dựng lên cháy đen xoăn lại, hai cánh tay đã hóa thành Long trảo lập lòe kim mang, vảy rồng trên đó cũng có nhiều cái bị cháy đen sì rỉ ra một chút máu tươi. Còn ở bên dưới chân của hắn có một thú trứng thần bí, trên thân nó vẫn có quang thiểm chạy tự do quang đó, xem lẫn với những đường vân màu tím thần bí.
- Chết!
Tề Bắc thốt ra một chữ lạnh như băng, xông về phía bôn tên Mạo Hiểm Giả còn lại. Kim Cương, Huyễn Ảnh và Thập Tam cũng đồng thời phát động ra công kích, qua mấy tiếng kêu thảm thiết, trên mặt đất đã có thêm bốn thi thể không toàn vẹn. Bầu trời đêm sau cuộc chiến đấu kịch liệt, lộ ra vẻ hết sức yên tĩnh, đất tuyết bị máu tươi nhuộm dần, sát khí nồng đậm vẫn quanh quẩn không tiêu tan.
- Thiếu gia.
Huyễn Ảnh hóa thành một đạo ngân ảnh lao vào lồng ngực Tề Bắc, mới vừa rồi nàng còn tưởng rằng Tề Bắc đã xảy ra chuyện. Hai cánh tay Long hóa của Tề Bắc đã khôi phục bình thường, mấy vết thương cháy đen chỉ còn lại máu tươi rơm rớm cộng thêm mái tóc cháy đen dựng lên khiến hình dạng của hắn lộ ra vẻ vô cùng chật vật thê thảm. Nhưng trên thực tế, Tề Bắc cũng không có bị bao nhiêu thương tổn. Ôm thân thể mềm mại của Huyễn Ảnh vào lòng, ánh mắt Tề Bắc nhìn trứng thú thần bí trên mặt đất vẫn lưu động điện quang, trứng thú này chính là thứ mà trước kia công chúa Ca Đặc ngụy trang giả cái bụng giả. Khi lôi hệ Ma Pháp Sư phát động Lôi Ngục thuật, Tề Bắc cảm ứng được trứng thú truyền đến một sự thèm muốn nên hắn cố tình dừng lại muốn nhìn một chút chuyện gì có thể phát sinh. Trên người Tề Bắc còn có Hắc Ám chi thuẫn của Vô Thiên tôn giả, vì vậy hắn cũng không sợ lôi ngục thuật này có thể làm hắn bị thương nặng, dù sao hắn cũng đã quyết tâm giết người hơn nữa nơi đây cũng là chốn hoang dã mà. Lúc bầu trời bắn hàng vạn tia sét tới người hắn, Tề Bắc phát hiện ra rằng lôi quang oanh kích lên người hắn thế cơ hồ bị đều bị thú trứng thần bí hấp thu hết, chỉ còn lại vài tia sét thì Long trảo thừa sức cản lại, mặc dù vẫn bị một vài vết thương nhỏ.
- Được rồi, dọn dẹp hiện trường một chút đi.
Tề Bắc vừa nói vừa đi về phía thi thể bị đứt đoạn của Ma Pháp Sư lôi hệ Địa phẩm.
- Ma pháp trượng lôi hệ, đồ tốt đồ tốt. Ý, còn có Không Gian Giới Chỉ.
Tề Bắc ánh mắt sáng ngời, cởi lấy Không Gian Giới Chỉ này ra. Chỉ là, khi Tề Bắc đem ý niệm thăm dò vào Không Gian Giới Chỉ thì sắc mặt mừng rỡ kia không khỏi hơi nghiêm lại.