Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 3 : Huyết sắc Chương Ngư, Thần Long Biến
Dịch: taotitoe
Biên: Cường Thuần Khiết
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Một đoàn Cương Thi Khô Lâu lắc lư tập trung bên cạnh một Huyết Hà, trong sông thỉnh thoảng có một số bạch cốt trôi lập lờ theo dòng.
Cách Huyết Hà vài trăm thước, trên một nhánh cây to, Tề Bắc ngồi bên trên nhìn Huyết Hà. Bên dưới gốc cây nằm ngổn ngang chừng mười xác Vong Linh sinh vật.
- Nhiều Vong Linh sinh vật như vậy, làm thế nào xông qua? Làm thế nào vượt sông đây?
Trong lòng Tề Bắc tính toán, trên tay vân vê mũi tên bạc.
Huyết Hà không biết có phải là nguyên nhân do tử khí nồng nặc mà hấp dẫn ngàn vạn Vong Linh sinh vật hay không? Tề Bắc muốn vượt qua quả thực còn khó hơn lên trời.
Hơn nữa Huyết Hà rộng hơn trăm mét, hắn cũng không thể có bản lãnh đạp sóng mà đi.
Tề Bắc nhìn trái rồi sang phải, bất chợt ánh mắt sáng ngời, tay đang vân vê mũi tên cũng dừng lại.
Phía thượng du Huyết Hà có một ngọn núi nhô lên, trên đó Vong Linh sinh vật thưa thớt. Chỉ cần dọn dẹp hết những Vong Linh này lại dùng vỏ cây bện thành dây sau đó bắn sang phía đối diện liền trực tiếp qua sông.
Phương pháp kia tựa hồ đơn giản nhưng để sợi dây chịu được sức nặng của một người là hết sức khó khăn. Nhưng đây lại là biện pháp trước mắt duy nhất mà Tề Bắc có thể nghĩ ra.
Tề Bắc nhẹ nhàng từ trên cây nhảy xuống không một tiếng động hướng núi đá đi tới.
Lên trên núi đá có hai Khô Lâu đang vật vờ.
Đột nhiên ngân quang mỏng manh bắn xuyên qua đầu hai con Khô Lâu, hồng quang trong hốc mắt hai Khô Lâu nhất thời dập tắt.
Tề Bắc từ sau một khối đá tảng lớn nhảy ra đến bên hai Khô lâu rút mũi tên xuyên qua hai lỗ tai ra, sau đó kiểm tra đầu khô lâu nhưng không thu hoạch được gì.
Ngay lúc Tề Bắc muốn đứng lên, đột nhiên trong lòng thấy căng thẳng, cả người lao như tia chớp về phía trước lăn một vòng, cốt mâu trong tay phi mạnh về phía sau.
- Xèo…
Ở nơi Tề Bắc vừa đứng có một mũi tên màu xanh biếc cắm ở đó, mặt đất bị độc dịch ăn mòn.
Cách đó không xa có một con Cương Thi lông xanh bị Tề Bắc phi cốt mâu xuyên qua ngực găm vào khối nham thạch. Nó dương nanh múa vuốt vùng vẫy muốn thoát ra.
- Lục Mao Độc Cương? Thiếu chút nữa bị ám toán rồi.
Tề Bắc mắng một tiếng, xông lên một đao trực tiếp chém đầu Cương Thi thành hai nửa.
Trong chất lỏng mầu xanh từ óc rơi ra một hạt châu màu xanh biếc.
- Lục Châu? Xem ra vận khí hôm nay không tệ.
Tề Bắc nhất thời mặt mày hớn hở, Thanh Châu là đẳng cấp thấp nhất sau đó đến Lục Châu rồi đến Ngân Châu.
Vong Linh Châu không phải con Vong Linh nào cũng có. Cấp thấp Vong Linh có khi trong trăm con mới có được một con có Vong Linh Châu.
Tề Bắc ngoại trừ biết Vong Linh Châu có thể làm đá năng lượng cùng công hiệu trừ độc ra, thì cũng không rõ ràng lắm nó còn công dụng nào khác nữa.
Tề Bắc tiếp tục hướng phía đỉnh núi, dọc đường đi gặp phải Vong Linh đều thanh trừ.
Lúc hoàng hôn,Tề Bắc rốt cục cũng leo đến đỉnh.
Hắn làm đoạn dây bằng vỏ cây, cẩn thận quan sát phía đối diện một hồi, sau đó mới đem sợi dây cột vào mũi tên và giơ cung lên nhắm.
Tề Bắc buông lỏng ngón tay, chỉ thấy dây cung ông một tiếng, mũi tên mang theo sợi dây giống như sao băng bắn về phía đối diện mắc vào một cây đại thụ.
Mũi tên vô cùng chuẩn xác đi xuyên qua hai cành cây. Tề Bắc kéo sợi dây lại làm mũi tên xoay ngang mắc vào giữa hai cành cây.
- Ha ha, ta cảm thấy quả là thiên tài. Xem ra ta có thể vượt qua Huyết Hà này không thành vấn đề.
Tề Bắc hưng phấn vung quyền cầm đầu dây còn lại buộc vào một khối cự thạch, cứ như vậy một cáp treo ra đời.
Tề Bắc đem trường cung lên trên dây, hai chân nhún một chút thân, thể liền hướng phía trước vọt tới.
Nhìn xuống phía dưới chi chít là Vong Linh, trong lòng Tề Bắc không khỏi dâng lên chút cảm giác thành tựu.
Khi Tề Bắc trượt đến giữa Huyết Hà, từ trên nhìn xuống có thể thấy rõ toàn cảnh Huyết Hà.
Có vô số thi hài ở giữa Huyết Hà quay cuồng, bóng ma lượn lờ trên mặt sông không khác gì địa ngục.
Tề Bắc âm thầm kinh hãi, một chút thành tựu lúc đầu biến thành sợ hãi.
Mà đúng lúc này, một đạo Huyết Ảnh phá nước ra, nhanh như tia chớp hướng tới Tề Bắc đang lơ lửng giữa không trung.
Trong lòng Tề Bắc dâng lên sự sợ hãi, thần kinh căng đến cực hạn. Đạo Huyết Ảnh vừa xuất hiện, thân thể hắn theo bản năng làm ra động tác né tránh.
Huyết Ảnh bắn sát qua thân thể hắn nhưng lại cắt đứt đôi sợi dây.
Tề Bắc nắm lấy sợi dây lướt xuống dưới sát mặt Huyết Hà, lao nhanh vào bờ.
Lại có hai đạo Huyết Ảnh, một trước một sau hướng Tề Bắc lao tới, chặn đứt đường chạy trốn của hắn.
- Cùng đường rồi, vậy thì liều mạng.
Lúc một đạo Huyết Ảnh sắp đánh tới người hắn thì cốt mâu trong tay hắn đâm tới.
- Phốc phốc.
Hai tiếng vang lên, là cốt mâu đâm vào thịt..
Miệng Tề Bắc phun ra máu tươi. Mặc dù hắn làm ra động tác né tránh nhưng lực đạo lại tập trung một điểm, lục phủ ngũ tạng giống như bị một chùy đập vào làm hắn bị thương nặng.
Tề Bắc nhịn đau nhìn Huyết Ảnh quấn quanh hắn. Lúc này hắn mới phát hiện ra Huyết Ảnh là một cái xúc tua khổng lồ.
Lúc này xúc tua bị cốt mâu xuyên qua theo bản năng rút về Huyết Hà.
Tề Bắc bị xúc tua kéo vào trong Huyết Hà. Tề Bắc duy nhất có thể làm chính là túm chặt xúc tua, chết cũng không buông.
Lúc này chủ nhân của xúc tua dưới Huyết Hà lộ ra hình dạng.
Thì ra là một con Huyết Sắc Chương Ngư (Bạch Tuộc) khổng lồ.
Con Chương Ngư này có tám cái xúc tua nhưng chỉ còn lại có ba cái, còn năm cái khác bị chặt đứt. Trên miệng vết thương còn có thần bí cấm chế lóe lên, hiển nhiên là phòng ngừa những xúc tua này mọc lại.
Chương Ngư nổi giận đem xúc tua bị thương cuốn vào trong miệng, hẳn muốn đem Tề Bắc một ngụm nuốt vào.
Tề Bắc đình chỉ hô hấp, tay cầm cốt mâu, hai chân dùng sức đạp mạnh xúc tua một cái, cả người như ngư lôi bắn về phía đỉnh đầu Huyết Sắc Chương Ngư.
- Đi đi ku…
Trong lòng Tề Bắc rống giận, mũi cốt mâu tản một vòng kim mang, cả người lao vào trong mắt Chương Ngư.
Chỉ trong nháy mắt, Tề Bắc đâm mạnh vào mắt của Chương Ngư.
Huyết Sắc Chương Ngư phát điên giẫy dụa, ba cái xúc tua quẫy loạn làm những nơi nó đi qua đều hóa thành bụi phấn.
Một cỗ chất lỏng lục sắc phun ra ngoài dính lên những hài cốt liền lập tức hóa thành nước đặc.
Phía trên Huyết Hà, Huyết Sắc Chương Ngư kịch liệt biến động làm khói xanh bốc lên thẳng trời cao tạo thành một đám mây độc. Vong Linh hai bên bờ sông từng mảng té xuống.
Tề Bắc không biết bên ngoài phát sinh chuyện gì, hắn chỉ có một ý niệm trong đầu.
Không phải là ngươi chết chính là ta chết!
Tề Bắc càng điên cuồng hơn, cốt mâu trong tay hắn đâm loạn xung quanh làm thân thể hắn càng bị lún sâu vào.
Chui qua mắt, Tề Bắc tiến vào đầu của nó, đem cốt mâu xoắn nát bấy óc của Huyết Sắc Chương Ngư.
Rốt cục Huyết Sắc Chương Ngư nằm im thì Tề Bắc cũng toàn thân tê dại. Do ngâm mình trong óc Chương Ngư, ý thức hắn lâm vào hỗn độn.
- Muốn chết phải không? Ta không cam lòng.
Trong lòng Tề Bắc gào thét, linh hồn từ từ chìm vào bóng tối.
Đột ngột lòng bàn tay trái Tề Bắc tản ra hào quang màu vàng, từng tiếng như rồng ngâm từ chân trời xa xôi truyền đến.
Mà đúng lúc này, một viên tinh huyết trong đầu Chương Ngư to gần bằng đầu Tề Bắc như bị nam châm hút vào lòng bàn tay trái của Tề Bắc.
Nhất thời một cỗ sinh mệnh lực xông ào vào thân thể Tề Bắc, mà viên tinh huyết đang nhanh chóng thu nhỏ lại, trong vòng mấy hơi thở đã thu nhỏ lại bằng nắm đấm.
Tề Bắc thất thanh kêu lên một tiếng, hai mắt trợn tròn bắt đầu thở từng ngụm hổn hển.
- Chuyện gì xảy ra? Ta làm sao lại có thể hô hấp?
Tâm tình Tề Bắc bình ổn lại, phát hiện vẫn nằm trong đầu Huyết Chương Ngư, nhưng hắn vẫn có thể hô hấp một cách thần kỳ hơn nữa lại tràn đầy sức lực.
Sau một khắc Tề Bắc phát hiện lòng bàn tay trái có một viên Huyết Tinh.
- Đây là Huyết Chương Ngư tinh hạch?
Tề Bắc sửng sốt một chút, đem huyết tinh hạch bỏ ra. Ngay lập tức hắn không cách nào hô hấp được liền vội vàng chụp ngay lấy huyết tinh hạch.
- Bảo bối a, đại nạn không chết tất có phúc, lời này quả không sai.
Tề Bắc đem huyết tinh hạch giấu kỹ trong người, sau đó tìm đường ra.
Sau nửa canh giờ, Tề Bắc cũng từ trong đầu Chương Ngư chui ra.
Nhìn Huyết Sắc Chương Ngư không động đậy, Tề Bắc cầm cốt mâu tiếp tục đâm loạn tìm lối ra.
- A!
Lúc này Tề Bắc khiếp sợ phát hiện, đầu Huyết Sắc Chương Ngư có một dây xích kim loại màu tím cột như cột một con chó. Thảo nào Chương Ngư trọng thương như thế lại vẫn ở nguyên một chỗ, thì ra là bị cái vị cao nhân kia nhốt ở chỗ này.
Lần theo dây xích màu tím, Tề Bắc tìm tới đáy sông cách đó không xa là một địa phương hài cốt chồng chất.
Đem những hài cốt này dọn ra thấy một ma pháp trận cổ xưa, gốc dây xích ở chính giữa ma pháp trận.
Đối với ma pháp trận, Tề Bắc quả thật là một thằng ngu. Hắn suy nghĩ một lúc không ra kết quả gì liền tính toán rời đi.
Nhưng vào lúc này, quyển sách cổ màu đen lại tự nhiên thoát ra ngoài, tỏa ra u quang nhàn nhạt. Trong Huyết Hà đỏ như máu này lại đặc biệt chói mắt.
Ma pháp trận đột nhiên khởi động, tại trung tâm hiện ra một cái ký hiệu thần bí.
Trên quyển sách cổ màu đen cũng bay ra một cái ký hiệu giống như đúc.
Hai ký hiệu hợp lại một chỗ nhất thời mặt đất rung chuyển.
Trong cổ ma pháp trận bắn ra một đạo hắc sắc kiếm quang như điện, đâm thẳng vào mi tâm Tề Bắc làm hắn hoảng sợ.
Tề Bắc căn bản không phản ứng kịp, theo bản năng đưa hai tay bắt tới.
Khí nhọn hình mũi dao cắt tay hắn làm máu tươi chảy ra, nhuộm vào thanh hắc kiếm thành màu đỏ.
Thời gian dần trôi qua kiếm quang dần thu lại vào trong hắc kiếm.
Mà Tề Bắc ý thức mơ hồ, chỉ cảm thấy lòng bàn tay trái nóng rực đồ án Thần Long đang gầm thét bay múa tạo thành đoạn văn tự khắc sâu vào đầu óc hắn.
- Thần Long Biến.
Thần Long Cửu Biến, là Thần Long quyết chân chính. Điểm trọng yếu của công pháp là do nguyên âm chi thể kích phát.
Tề Bắc mặc dù đạt đến Thần Long Quyết tầng thứ nhất nhưng lại không có hoàn thành Thần Long đệ nhất biến.
Thần Long do vũ trụ chí dương khí tạo thành, mà cái gọi là Thần Long Biến lại cần nữ tử có thân thể nguyên âm cực phẩm điều hòa. Nếu không trong cơ thể sẽ tạo thành cực dương chi hỏa đem linh hồn thiêu đốt.(Biên: Nó trở thành sắc lang là do dính phải cái này )
Mà mỗi khi có nguyên âm cực phẩm của nữ tử bên cạnh, dấu vết Thần Long trên lòng bàn tay trái của Tề Bắc sẽ sinh ra cảm ứng.
Mà chỉ cần chạm vào bất kỳ bộ phận nào trên thân thể nữ tử này, dấu ấn Thần Long sẽ lưu lại ấn ký trong linh hồn của nàng.
Ấn ký này không phải là ấn ký nô lệ, mà cô gái có ấn ký này sẽ bị chủ nhân ấn ký dễ dàng hấp dẫn, âm dương điều hòa vốn là chân lý của thiên địa.
Nói cách khác, Tề Bắc sau này không muốn bị cực dương chi hỏa thiêu đốt thì phải đi khắp thế giới tìm cực phẩm mỹ nữ để bò lên bụng.
Nhưng hiện tại, vấn đề là Tề Bắc lại bị thanh hắc kiếm cắt phải, tạo thành công pháp Thần Long Biến.
- Cái gì Thần Long Quyết, ta thấy đây là Dâm Long Quyết mới đúng.
Trong lòng Tề Bắc cười khổ, hưng phấn lúc tu thành Thần Long Quyết tầng thứ nhất đã sớm vứt đi.
Mà lúc này, cỗ ma pháp trận ầm ầm vỡ tan, Tề Bắc bị một dòng nước xiết cuốn về phía hạ du.