Vô Thượng Long Ấn
Tác Giả: Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Chương 65: Đại cục đã định
Dịch: Toby truyện từ
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Tề Bắc một bên cười quái dị một bên giơ lên hai long trảo màu vàng. Bỗng tiếng cười của Tề Bắc đột nhiên dừng lại, trong mắt xuất hiện hôi mang và kim quang xen kẽ, cả khuôn mặt tuấn tú thống khổ vặn vẹo.
- Bổn thần không cách nào hoàn toàn khống chế ngươi. Vậy thì ta sẽ để ngươi chết trong ta chính mình.
Tề Bắc lớn tiến nói, Long trảo bên trái nhắm ngay trái tim, một tấc một tấc tới gần.
- Đại địa Thúc Phượng.
Lúc này, Tiểu Cửu vung ma trượng lên, một ma pháp khồng chế thuộc thổ hệ xuất hiện trên người Tề Bắc, còn Thập Tam thì dùng trọng kiếm chặn long trảo của Tề Bắc lại, liều mạng ngăn cản nó đánh vào trái tim của Tề Bắc.
- Không có tác dụng đâu, ma pháp và đấu khí bình thường không thể ngăn cản được bổn thần.
Trong miệng Tề Bắc phát ra âm thanh chói tai. Hôi mang chợt loé trên người, nhất thời ma pháp thổ hệ của Tiểu Cửu bị tan rã, đồng thời chấn bay trong kiếm của Thập Tam. Long trảo tiếp tục đi về phía trước, đâm rách xiêm y của Tề Bắc, móng vuốt vô cùng sắc bén tiếp xúc với da thịt của hắn.
- Ha ha, chính mình tự móc trái tim của mình ra. Cảm giác thật quá tuyệt vời.
Tề Bắc cười quái dị, Long trảo từ từ đâm vào.
- Đừng …
Tiểu Cửu và Thập Tam sợ hãi kêu lên, lao tới. Giờ khắc này, Tiểu Cửu hét bằng dọng nữ thanh thúy dễ nghe. Long trảo của Tề Bắc vào được nửa tấc, đột nhiên dừng lại, Thần Long ấn ký lóe sáng, sau đó bắn ra một đạo kim quang vào thẳng Hôi mang nồng nặc, ở giữa không trung hiện lên vô số ký hiệu thần bí.
- Khủng cụ chi chương…Không…
Tề Bắc hoảng sợ kêu to, nhiều tia sương mù màu xám từ cơ thể hắn thoát ra, bị ký hiệu thần bí này hút vào trong. Khi tất cả đám sương mù xám bị hút hết, những ký hiệu thần bí này lại trở về Thần Long ấn ký ở bàn tay trái của Tề Bắc. Lúc này, hôi mang trong mắt Tề Bắc đã hoàn toàn biến mất, Long trảo biến trở lại thành hai cánh tay, hai chân hắn mềm nhũn, ngồi co quắp trên mặt đất thở từng ngụm hổn hển.
- Chủ nhân, ngài không sao chứ?
Tiểu Cửu và Thập Tam tiến lên, lo lắng hỏi.
- Không Sao nữa rồi.
Tề Bắc cười một tiếng, đột nhiên ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Cửu, nói:
- Tiểu Cửu à! Thanh âm ngươi vốn rất dễ nghe, thế nên đừng có nguỵ trang nữa đi.
Tiểu Cửu cúi đầu, một lúc lâu mới dùng giọng nữ nói:
- Vâng, chủ nhân.
- Những chuyện hôm nay các ngươi thấy, giấu kỹ trong lòng.
Tề Bắc thản nhiên nói.
- Rõ, chủ nhân. Chúng tiểu nhân tuyệt không lộ ra nửa chữ, kể cả gia chủ.
Thập Tam nói. Tề Bắc gật đầu, phất phất tay. Tiều Cửu lại nhanh chóng biến mất. Ngồi dưới đất hồi lâu, Tề Bắc cảm giác trạng thái cơ thể của mình đã sắp khôi phục, liền đứng lên. Lần này, Tề Bắc không có tốn nhiều khí lực, đại môn bí kim đã được mở ra.
- Tước gia.
Hoả Lang vẫn âm thầm canh giữ ở cửa, lập tức kêu lên, ánh mắt nhìn vào bên trong.
- Huyết Lang Vương đã chết!
Hoả Lang thấy thi thể không trọn vẻn của Huyết Lang Vương, thân thể hơi run rẩy lên, con mắt loé ra quang mang hưng phấn. Mà trong lòng Hoả Lang, thì càng thêm sợ hãi đối với Tề Bắc. Huyết Lang Vương là Chiến sĩ Vương phẩm, thế nhưng lại bị chết thê thảm như thế, còn Tề Bắc thì hoàn toàn bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Đủ thấy thực lực của ahứn mạnh nhường nào.
- Từ này về sau, ngươi chính là Lang Vương.
Tề Bắc vỗ vỗ bả vai của Hoả Lang.
- Tạ ớn Tước gia. Từ bây giờ tiểu nhân sẽ thành một ác lang bên cạnh Tước gia. Ai dám chống lại ngài, tiểu nhân liền cắn hắn.
Hoả Lang lập tức tỏ vẻ trung thành. Trên thực tế, dù không biểu lộ thái độ, thì tính mạng của hắn vẫn bị khống chế trong tay của Tề Bắc. Tề Bắc chắp tay đi xuống lầu, ra khỏi thành bảo, lúc này bên ngoài tuyết rơi càng ngày càng lớn. Hoả Lang quát to lên:
- Tất cả lang vệ tập hợp ở phía trước thành.
Không lâu sau, năm trăm tên lang vệ đã tụ tập ở trước toà thanh, nghi hoặc nhìn Hoả Lang.
- Các ngươi nghe kỹ cho ta. Huyết Lang bởi vì khinh nhờn Thú thần vĩ đại nên đã bị Thú thần giáng phàm trừng phạt, xử tử hắn. Và ngài đã chọn ta là Lang Vương mới. Từ nay về sau, các ngươi phải nghe lệnh bổn vương.
Hoả Lang lạnh lùng nói. Vừa mới dứt lời, thi thể không trọn vẹn của Huyết Lang từ giữa không trung rơi xuống ‘Phịch’ một tiếng giữa đám tuyết. Năm trăm lang vệ lặng đi trong phút chốc. Nhưng rất nhanh liền có người tức giận, đứng lên cổ vũ:
- Các huynh đệ, là Hoả Lang giết Lang Vương soán vị. Chúng ta cùng nhau xông lên giết hắn.
Huyết Lanh chủ trì mảng làm ăn cho bộ tộc người sói nhiều năm, có không ít thủ hạ trung thành. Đám Lang vệ thủ hộ toà thanh này hơn phân nửa là tâm phúc, thân vệ của hắn.
- Người không phục, chết!
Hoả Lang điên cuồng hét lên, hai bàn tay bùng ngọn lửa để, nhanh chóng bắn vào người mấy tên thủ hạ trung thành nhất, hóa thành tro tàn. Cùng lúc đó, bên ngoài toà thành xuất hiện hơn hai trăm Hắc Giáp Quân, giơ vũ khí ma pháp nhắm vào đám lang vệ, sát khí nồng đậm tràn ngập trong gió tuyết. Trong nháy mắt, âm thanh không phục bị cái chết uy hiếp, đè ép xuống.
- Tham kiến Hoả Lang Vương.
Rốt cục, một gã lang vệ xưa nay đi cùng Hoả Lang lớn tiếng nói, cả người quỳ rạp trên tuyết.
- Tham kiến Hoả Lang Vương.
Tất cả lang vệ còn lại như lây bệnh, quỳ rạp xuống khuất phục. Cuối cùng chỉ còn có mười tám tên Lang Vệ vẫn đứng đó, đôimắt trừng trừng tàn bạo nhìn Hỏa Lang Vương. Tề Bắc thật có chút bội phục mười tam tên Lang Vệ này, nhưng cũng có chút tiếc nuối, nếu một ngày mình rơi vào kết quả như vậy. Bên cạnh hắn còn có thể còn bao nhiêu người đến chết cũng không đổi? Bất quá, bội phục thì bội phục, nhưng thực tế dẫu sao cũng rất tàn khốc, hắn không thể để chính mình vào nơi nguy hiểm. Tề Bắc làm một thủ thế, nhất thời chi chít bắn tới những mũi tên ma pháp, trực tiếp biến mười tám tên Lang vệ này thành nhím.
- Hoả Lang, chuẩn bị cho bốn con đại lang còn lại đi theo luôn đi. Làm thế nào thì không cần ta dạy cho ngươi phải không?
Tề Bắc thản nhiên nói.
- Tước gia yên tâm, chuyện nhỏ như thế này nếu làm không được, ta chả còn tư cách gì để làm Lang Vương.
Hoả Lang tràn đầy tự tin, con mắt hiện lên hung quang. Chỉ lát sau, bốn lang tướng khác của Huyết Lang là Thổ Lang, Phong Lang, Thuỷ Lang và Kim Lang cùng đến thành của Huyết Lang Vương. Hiện tại vết máu ở thành ngoài đã sớm thanh trừ, không có bất kỳ dị thường.
- Đang gió lớn tuyết lớn, sao Huyết Lang Vương lại đột nhiên triệu kiến mấy người chúng ta?
Thổ Lang mới bò dậy từ người một bà vợ bé thơm ngát, trong lòng rất khó chịu.
- Ai biết được, hai ngày trước Huyết Lang Vương nói mấy ngày này không có chuyện gì.
Kim Lang nói.
- Nghe nói Kim Diệp hoàng triều sắp xếp thành Tây Linh thành đất phong cho con trai trưởng của Nặc Đức gia tộc. Chẳng lẽ bởi vì sự kiện này sao?
Thuỷ Lang suy đoán nói.
- Hừ! Mảnh đất Tây Linh thành này cho hắn mười lá gan cũng không dám tới lấy.
Thuỷ Lang hừ lạnh một tiếng. Bốn Đại Lang vừa đi vừa nói, từ từ tiến vào tòa thành, không nhận ra chút gì bất thường. Vừa tiến vào toà thành, bốn đại lang đều biến sắc, cơ hồ đồng thời muốn xoay người chạy đi. Nhưng đã muộn! Lưới Ma pháp của Hắc giáp quân đã biến bãi đất xung quanh họ thành một cái lồng lớn.
- Ha ha ha, 4 vị huynh đệ, mấy ngày qua nghỉ ngơi sảng khoái không?
Hoả Lang cười lớn xuất hiện, trong lòng rất đắc ý. Mấy ngày qua tuyết lớn, bốn vị đại lang này đều vùi vào người người hoa thiên tửu địa tìm thú vui, và bắt hắn lưu lại đây chịu trách nhiệm chuyện tình của Huyết Lang Vương. Bắt đầu từ hôm nay, tình hướng đã bị đảo ngược hoàn toàn rồi, Hoả Lang hắn đang đứng ở vị trí cao cao tại thượng nhìn họ.