Hắn không tin yêu ma bất tử, cũng không tin mình không thể giết chết được đại ma đầu này.
Hai người đánh nhau vào tận trong rừng sâu, khí thế ngút trời, động tĩnh ầm ĩ, hai người một nam một bắc liên tục tung ra bí thuật đối kháng, nào là chưởng ấn, quyền ảnh, đao mang, kiếm khí… khiến cho những cây cổ thụ cao vút trong rừng cũng bị khí thế của trận đại chiến nghiền nát, đất đá nổ vụn bay tung tóe khắp nơi.
Triệu Bân càng đánh càng kinh ngạc, ma lực của Vương Dương là vô hạn hay sao?
Hắn có đan hải hỗ trợ bổ sung chân nguyên mà cũng không thể cầm cự nổi, thế nhưng đối phương càng đánh lại càng mạnh mẽ, ma lực chẳng những không hề suy giảm mà càng thêm mãnh liệt, cuồn cuộn ma lực đang không ngừng oanh tạc về phía của hắn.
“Chết đi, tại sao ngươi vẫn chưa chết?”
Vương Dương càng lúc càng trở nên điên cuồng, hai mắt đỏ ngầu, không ngừng rít gào.
Đối thủ của hắn ta chỉ là một tiểu võ tu cảnh giới Chân Linh! Sao cảnh giới Chân Linh lại có chân nguyên dồi dào đến như vậy, hắn ta có ma lực vô hạn mà vẫn chưa thể trấn áp được Triệu Bân, Vương Dương cũng là lần đầu tiên mới gặp được một kẻ có thực lực quái dị như Triệu Bân.
Phụt!
Lại một đòn công kích trúng mục tiêu, khiến cho máu tươi phun ra chói mắt.
Triệu Bân là người bị phun máu, vai trái của hắn đã bị xuyên thủng.
Giết!
Vương Dương đã áp sát tới với khí thế hết sức hung tàn bạo ngược.
Triệu Bân ngay lập tức thi triển ảo thuật Thiên Nhãn.
Vương Dương trúng chiêu, thân pháp trong chớp mắt bị đình trệ, nhưng cũng chỉ trong chớp mắt sau đó thì hắn ta đã phá được ảo thuật Thiên Nhãn.
Dù vậy thì khoảng thời gian ngắn ngủi đó cũng đã đủ cho Triệu Bân rồi.
Hắn chỉ đánh lừa Vương Dương để kéo thêm thời gian cho bản thân biến đổi, sau đó ngay lập tức hắn đã xông lên cận chiến, mỗi một ngón tay của hắn lúc này giống như như một loại vũ khí cứng rắn hung hãn đâm tới, toàn thân của hắn cũng đã nổi lên một tầng khí thế hết sức dũng mãnh phối hợp với chiến ý vô địch, thậm chí mỗi một lỗ chân lông của hắn cũng đều đang co bóp hết sức nhanh chóng để hấp thu linh khí.
Đòn công kích bất ngờ của hắn đã khiến cho Vương Dương không ngừng phun máu.
Á!
Vương Dương rít gào, ma lực cuồn cuộn bạo dũng, mạnh mẽ hất bay Triệu Bân ra xa
Vèo!
Triệu Bân trong nháy mắt đã quay trở lại, công kích tới tấp.
Đây là lúc thử xem nền tảng thể lực của bên nào tốt hơn, Vương Dương có ma lực vô hạn liên tục hất văng Triệu Bân nhưng Triệu Bân ngược lại cũng bám dai giống như keo dính, dù cho hất văng cỡ nào thì hắn cũng có thể quay lại bám chặt lấy Vương Dương, ngay khi có cơ hội cận chiến thì hắn liền mở ra đấu chiến thánh pháp, càng đánh càng mạnh.
“Hừ… đáng chết”.
Vương Dương giận dữ quát lên một tiếng, hắn ta lại kích hoạt cấm thuật, rất muốn hất văng Triệu Bân ra thật xa.
Lần này Triệu Bân lại không bám lấy hắn ta nữa mà ngay lập tức kết ấn, hô lên một tiếng: “Nổ”.
Ầm! Ầm! Ầm!
Triệu Bân vừa dứt lời thì từng tiếng nổ lớn đã lần lượt vang lên từ phía của Vương Dương.