“Nếu ta lấy được thứ hạng tốt, ông có thưởng không”, Triệu Bân cười nói.
“Nếu ngươi lấy được ba mươi hạng đầu thì cứ đến Cửa Hiệu Lâu Đời mua đồ, dù mua món gì cũng sẽ được giảm hai mươi phần trăm”.
“Hai mươi thứ hạng đầu”.
“Năm mươi phần trăm”.
“Mười thứ hạng đầu?”
“Bảy mươi phần trăm”.
“Ba thứ hạng đầu?”
“Chín mươi phần trăm?”
“Hạng nhất?”
“Cút”.
“Được rồi!”
Triệu Bân nở nụ cười cực kỳ sáng lạn.
Những lời đó hắn đã dùng đá ghi âm để khi lại rồi, lão Trần Huyền mà dám chơi xấu thì hắn sẽ kéo Vân Yên theo, dám kỳ kèo mè nheo nữa họ sẽ lật tung cả Cửa Hiệu Lâu Đời.
Lão Trần Huyền chỉ lo uống rượu, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, còn vụ giảm giá này thì ông ta nói lời giữ lời, một cảnh giới Chân Linh thôi mà lại ham hố đến vậy? Đòi lấy ba thứ hạng cao nhất hả? Ngươi dứt khoát nói mình lấy hạng nhất luôn cho xong!
“Chuyến này đi không uổng công rồi”, Triệu Bân âm thầm cười hì hì mãi không thôi.
Mua gì cũng được giảm chín mươi phần trăm, quá là rẻ ấy chứ, hắn cũng đủ bạc, có thể gom hết cả Cửa Hiệu Lâu Đời.
Đột nhiên trên đài chiến vang lên tiếng Phật.
Đó là Bát Nhã nhanh nhẹn nhảy lên đài.
Đối thủ là một nam đệ tử, khí vũ hiên ngang, tóc đen như thác, tay cầm trường kiếm chém keng keng, khí chất anh dũng mạnh mẽ, dù nhìn thế nào cũng giống một kiếm khách phiêu dật.
Tiếc là hắn ta đánh với Bát Nhã.
Dù kiếm pháp của hắn ta có vượt trội đến mức nào thì cũng không thể đến gần Bát Nhã.
Có một thứ Phật âm trang nghiêm phát ra từ người Bát Nhã, như chú tịnh thế không cần phải niệm ra mà tự động vang vọng, như một làn sóng âm vô hình mang theo ma lực đáng sợ, đừng nói là người trên đài mà cả đệ tử dưới dài nghe xong cũng thấy tinh thần hoảng hốt, không thể ngăn cản nổi Phật âm biến hóa kỳ lạ.
“Chú tịnh thế này không nên nghe nhiều”, lão Trần Huyền chậm rãi nói.
“Nghe nhiều sẽ bị độ hóa”, Triệu Bân thì thào tự nhủ.
Phật gia cực kỳ quỷ dị, Nguyệt Thần đã nói cho hắn biết điều này từ rất sớm, tâm trạng bất ổn sẽ rất dễ bị Phật âm độ hóa tinh thần, trở thành tín đồ thành kính của Phật gia, Bát Nhã vẫn chưa có đạo hạnh đủ cao, nếu là một lão tăng Phật hiệu cao thâm thì có lẽ chú tịnh thế này sẽ khiến không biết bao nhiêu người gặp tai ương.
“Phật âm thật đáng sợ”, rất nhiều đệ tử kinh hãi.
Trong đó cũng có cả tiểu Vô Niệm, chân thể âm băng và thể Thiên Linh bên kia.
Bát Nhã không hề tầm thường, bọn họ đã biết điều đó từ lâu, bây giờ tận mắt chứng kiến thì đâu chỉ là không tầm thường, phải là rất đáng sự mới đúng! Nghe thấy chú tịnh thế khiến con người ta không thể chống cự thôi là đủ khủng bố rồi, có thể đã thương người trong vô hình.
“Người, đã tư cách làm đối thủ của ta”, Sè Vê Sương mở mắt ra trong một thoáng