Vô Thượng Luân Hồi


Thường thì những người có thể nói được những lời đó thì tay lại rất thành thật.

Chẳng hạn như Lăng Phi, không hề khách sáo một chút nào, tuy là đệ tử lâu năm ở Thiên Tông nhưng vẫn chưa được tiến vào Bí Phủ lần nào ấy? Lần này được thơm lây, vào đó xem thử một chút, lệnh bài của Mục Thanh Hàn thì đã để lại cho Xích Yên.

Vân Yên nhìn thấy lại cười.

Bốn đồ đệ của cô ta vẫn rất hợp nhau.

Sự hòa thuận hơn nữa vẫn còn.

Triệu Bận lại lấy ra công pháp Huyền Thiên, đã được sao chép thành mấy bản.

Thật tốt, Vân Yên, Lăng Phi và Xích Yên đều có thể chia nhau mỗi người một quyển.

“Thứ này… Quý báu quá!”, Lăng Phi ho khan.

Xích Yên bên cạnh cũng không dám nhận, đó là công pháp cấp Thiên đấy!

Cả Vân Yên cũng không kịp phản ứng, tiểu đồ nhi quả là người quyết đoán.

“Người một nhà sao phải khách sáo thế”, Triệu Bân đã bắt đầu ăn.

Xích Yên và Lăng Phi liếc nhìn nhau, lại cùng nhìn sang sư phụ.

Vân Yên lại cười, tiện tay cầm tâm pháp Huyền Thiên, nói trắng ra… Cô ta cũng muốn nghiên cứu một chút.

Sư phụ đã cầm rồi nên hai người kia cũng lấy nốt.

Giống bọn Tô Vũ, hai người họ cũng cực kỳ biết ơn.

Đến nay họ vẫn không biết tại sao Triệu Bân lại tốt với mình như thế, đầu tiên là cứu mạng, sau đó là tặng tử lệ binh tinh, còn đón họ lên đỉnh Tử Trúc, cả bộ tâm pháp Huyền Thiên này cũng thoải mái tặng.

“Thật sự có quan hệ sâu xa gì… Với sư phụ ngày xưa ư?”, hai người nghĩ trong lòng như thế.

Lý do này, e là không thể thuyết phục được họ, chắc chắn vẫn còn lý do nào khác.


Sau khi ăn xong, Triệu Bân lại khóa cửa phòng.

Hắn vẫn đi chân đất, ngồi trong phòng nhắm mắt nghỉ ngơi, không hề nhúc nhích.

Nhưng lần này thứ hắn tìm hiểu không phải là đại địa linh chú, mà là Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh.

Thuật này hắn cũng đã dùng rất nhiều lần.

Khoảng thời gian gần đây hắn mới dần dùng sâu hơn một chút.

Cái gọi là dùng sâu đó chính là dùng bí pháp này luyện thể… Luyện luôn cả võ hồn.

Vì vậy, hắn còn đặt cho nó một cái tên nghe hay ho hơn: Tẩy Tủy Dịch Hồn Kinh.

Bộp bộp! Bộp bộp!
Chẳng mấy chốc, tiếng tia lửa điện xé rách chợt vang lên.

Là của võ hồn, đã bị thiên lôi giữ chặt và dồn hết sức luyện hóa.

Ưm!
Kèm theo đó chính là sự đau đớn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận