Vô Thượng Luân Hồi


Sau khi Ngô Khởi kết ấn quyết thì sau lưng của hắn ta lại có thêm một vòng thái dương màu đỏ thẫm, ánh sáng từ vòng thái dương đõ thẫm rũ xuống từ trên không trung, sau đó bắn ra phía trước.

Không sai, vòng thái dương màu đỏ thẫm kia thậm chí còn có thể bộc phát ra huyết quang như những tia máu mang sức mạnh xuyên thấu, nếu như bị những tia huyết quang này bắn trúng thì cơ thể chắc chắn sẽ bị biến thành một cái rổ lớn.

Triệu Bân vẫn không nhúc nhích, hắn chỉ khẽ nhắm mắt lại, thản nhiên để cho những tia huyết quang giống như những tia máu xuyên thẳng qua cơ thể.

“Ảo thuật vô dụng đối với ta”.

Triệu Bân bình tĩnh nói, hai mắt của hắn đột nhiên mở ra rồi nhắm lại, phá được Cửu U Hoàng Tuyền.

“Vậy sao?”
Ngô Khởi âm u cười nói, khóe miệng nhếch lên một vòng cung đầy giễu cợt.

Cửu U Hoàng Tuyền bị phá nhưng vầng thái dương màu đỏ thẫm sau lưng hắn ta vẫn chưa bị dập tắt.

Mọi người vừa nhìn thì đã thấy vầng thái dương màu đỏ thẫm tụ lại thành một con mắt, một con mắt đẫm máu, nhìn kỹ bên trong con ngươi dường như còn có thể thấy được một loại cổ văn, hình dạng cực kỳ giống hỏa vân.


Hự!
Triệu Bân thầm rên rỉ trong lòng.

Đi cùng với tiếng rên này thì khóe mắt trái của hắn cũng đang hết sức đau đớn, còn chảy ra một dòng máu đen, trong chớp mắt Thiên Nhãn của hắn đã mất đi ánh sáng huyền dị ban đầu, ngay cả đồng lực cũng biến mất sạch sẽ.

“Huyết Minh Nhãn”, Triệu Bân lẩm bẩm.

“Ta đã đánh giá thấp ngươi, kiến thức của ngươi cũng rộng rãi đó”, Ngô Khởi nhếch miệng cười nói.

“Ngươi giỏi lắm”, Triệu Bân nhàn nhạt nói.

Nếu như huyết mạch có khắc chế thì Thiên Nhãn cũng có khắc chế.

Cũng như Huyết Minh Nhãn này không có lực công kích gì, chỉ là khắc tinh của Thiên Nhãn.

Huyết Minh Nhãn vừa được thi triển thì Thiên Nhãn liền trở nên mờ mịt.

Lời xưa đồn đại chính là như vậy.

Tất nhiên đây cũng chỉ là một cách nói phóng đại.

Cho dù Huyết Minh Nhãn có quỷ dị đến đâu thì cũng không thể vượt qua được phạm vi của Thiên Nhãn, không phải Thiên Nhãn nào nó cũng khắc chế được.

Tuy nhiên, đúng là phần lớn Thiên Nhãn khi nhìn thấy Huyết Minh Nhãn đều bị mù.

Nói Thiên Nhãn bị mù cũng không phải là hoàn toàn không nhìn thấy mà chỉ là bị phong ấn tạm thời, chính là do đồng lực trong mắt tự phong ấn lại, cho nên thay vì nói Thiên Nhãn bị Huyết Minh Nhãn phong ấn thì phải nói rằng Thiên Nhãn tự phong ấn bản thân mới đúng.

Về phần bị phong ấn trong bao lâu thì cũng không thể xác định chính xác được.


Theo như Triệu Bân nghĩ thì ít nhất Thiên Nhãn của hắn cũng phải bị phong ấn năm ba ngày hoặc lâu hơn nữa.

Đúng là trùng hợp ngoài ý muốn, Triệu Bân còn chưa kịp cho tên Ngô Khởi kia lĩnh giáo thuấn thân tuyệt sát thì đã bị hắn ta cho lĩnh giáo Huyết Minh Nhãn trước, xem ra hắn ta đã nghiên cứu hắn rất kỹ cho nên mới có thể thực hiện kế hoạch phong ấn Thiên Nhãn của hắn trước rồi mới tiếp tục đánh nhau.

“Đó là… Huyết Minh Nhãn?”, đám nhân tài trẻ tuổi đang đứng xem đều kinh ngạc.

“Chắc chắn là Huyết Minh Nhãn rồi”, có không ít người thổn thức.

“Hắn ta… thực sự có Huyết Minh Nhãn”, Sở Vô Sương khẽ hé môi lẩm bẩm, hiển nhiên là không hề biết trước.

Đừng nói là cô ta, ngay cả mấy người nữ soái cũng phải tặc lưỡi.

Khá lắm Ngô Khởi, ngươi che giấu cũng đủ sâu.

Nhưng nghĩ lại thì cũng thấy bình thường.

Ví dụ như Sở Vô Sương nhà này cũng như vậy, thuộc tính thứ tư, thứ năm,… trước đây cũng có rất ít người biết, cho nên việc Ngô Khởi che giấu lá bài tẩy của mình cũng không có gì đáng kinh ngạc.

Cháu của nguyên soái Hổ Uy sao lại có thể không có chút tài năng tiềm ẩn nào kia chứ?
“Không phải ngẫu nhiên mà Thiên Nhãn của ngươi không dùng được nữa”, Ngô Khởi cười nói.


“Chiến đấu với ngươi cũng không cần tới Thiên Nhãn”, Triệu Bân thản nhiên đáp.

“Cuồng vọng”, Ngô Khởi hừ lạnh một tiếng rồi lao về phía trước như mãnh hổ, hắn ta chỉ phất tay áo một cái là có thể khiến cho cuồng phong ngập trời, hồ nước nổi lên một trận sóng thần, trong nháy mắt nuốt chửng Triệu Bân.

Thần sắc của Triệu Bân không đổi, ngay lập tức đánh ra một chưởng rồi từ bên trong sóng nước thoát ra ngoài.

“Phong!”
Ngô Khởi lại phóng tới nhanh như chớp, tung ra thêm một chưởng.

Một chưởng này của hắn ta đánh ra trận văn, chưởng ấn trong nháy mắt phóng đại lên gấp mấy lần và trở thành một trận pháp phong ấn.

Triệu Bân đánh ra Uy Long chưởng mạnh mẽ tiêu diệt trận pháp phong ấn, sau đó lại dùng bùa lơ lửng nhẹ nhàng bay lên trời.

Xong việc hắn còn từ trên không đánh xuống một chưởng ấn khổng lồ.

Phá!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận