"Nếu là người của hoàng tộc, thì nhất định là vị đó".
Hán Diễm lau mồ hôi lạnh, hoàng tộc có hai vị cảnh giới Thiên Võ, một nam một nữ, chuyện này toàn bộ Đại Hạ ai cũng biết, vị tối nay hiển nhiên là một nam tiền bối, nếu nói người đó không phải là Đại Hạ Hồng Uyên đệ nhất thiên hạ thì quỷ cũng không tin.
Nói chuyện một chút, cả hai người liền cảm thấy chắc chắn.
Bởi vì chắc chắn, nên hai người đi đứng mới càng loạng choạng, trái tim nhỏ bé như nhảy thẳng ra khỏi lồng ngực.
"Dùng tiền giải hạn".
Quản gia của thành chủ nói, cũng lau mồ hôi lạnh.
"Chuyện này cấm truyền ra ngoài".
Hán Diễm trầm giọng nói một lời, nhịp bước sau đó tăng nhanh.
Quản gia vội vàng đuổi theo, tự biết mình nên nói cái gì, không nên nói cái gì.
Đêm nay, vệ binh trong thành cũng yên ắng.
Thành chủ đã ra lệnh, bất kỳ ai cũng không được đến gần tiểu viện kia.
Về phần thiếu chủ Triệu gia thì vẫn phải tiếp tục tìm kiếm, nhưng phải tìm kiếm trong bí mật.
Đêm nay, phủ thành chủ cũng đủ náo nhiệt.
Hán Diễm như ngồi trên đống lửa, đích thân đến kho bạc nhà mình chú tâm chọn bảo bối.
Phải tặng cho vị tiền bối kia thứ tốt nhất.
Chuyện này liên quan đến tính mạng, không thể lơ là.
Trong tiểu viện.
Triệu Bân đã khoanh chân ngồi xuống, cầm kim chỉ vá lại túi càn khôn, phải vá nó kín lại thì ngày mai mới có thể chứa được bảo bối.
Người đứng đầu một thành nhất định là có không ít tiền tài, lừa được bao nhiêu thì lừa, sau đó nhanh chân chuồn đi là được.
Trời cao hoàng đế xa, chỉ có quỷ mới biết ai là ai.
Hắn cũng chẳng hề lo lắng về những kẻ đang tìm kiếm hắn ở bên ngoài.
Tiểu viện này đã trở thành nơi an toàn nhất trong thành, có cho vệ binh mười lá gan thì bọn họ cũng không dám lục soát nơi này, cho nên mới nói, Nguyệt Thần truyền cho hắn thuật dọa người là rất chính xác, khí thế cảnh giới Thiên Võ đã cứu được hắn không ít lần.
Tối nay cũng chưa thấy Hán Triều nhảy ra la lối.
Chắc Hán Diễm đã có dặn dò rồi, hơn nữa còn là hạ lệnh cấm, chọc vào người khác không sao, chứ chọc vào cảnh giới Thiên Võ thì bất cứ lúc nào cũng có thể xuống Diêm Vương điện báo cáo.
"Ở đâu ra cảnh giới Thiên Võ?".